The Bible

 

Mi-chê 2

Study

   

1 Khốn thay cho những kẻ mưu sự gian ác và toan sự tội lỗi trên giường mình, và làm ra vừa lúc sáng ngày; vì chúng nó có quyền về sự đó ở trong tay!

2 Chúng nó tham đất ruộng và cướp đi, tham nhà cửa và lấy đi. Chúng nó ức hiếp người ta và nhà họ, tức là người và sản nghiệp họ nữa.

3 Vậy nên, Ðức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta toan tính nghịch cùng họ hàng nầy một tai vạ mà các ngươi không thể thoát khỏi cổ, và các ngươi sẽ không ngước đầu lên mà đi; vì ấy là kỳ hoạn nạn.

4 Trong ngày đó, người ta sẽ lập lại một câu thí dụ về các ngươi; sẽ hát một bài ca thương sầu thảm mà nói rằng: Chúng ta bị hủy diệt cả rồi! Ngài dời sản nghiệp của dân ta, khiến cho lìa khỏi ta, lấy đất ruộng của ta mà chia cho kẻ bạn nghịch.

5 Cho nên trong hội của Ðức Giê-hô-va, ngươi sẽ không có một người nào đặng bắt thăm giăng dây. Chúng nó nói tiên tri rằng: Các ngươi đừng nói tiên tri.

6 Chúng nó sẽ không nói tiên tri cùng các người nầy: sự sỉ nhục sẽ chẳng cất khỏi.

7 Hỡi nhà Gia-cốp! há phải rằng Thần của Ðức Giê-hô-va là kém sút sao? Ðó há phải là việc Ngài làm sao? Nhưng lời của ta há chẳng có ích cho kẻ bước theo sự ngay thẳng sao?

8 Song mới đây dân ta dấy lên như kẻ thù. Những kẻ đi qua cách yên ổn, chẳng ưa chiến đấu, thì các ngươi bóc lột áo ngoài của họ, chỉ để lại áo trong.

9 Các ngươi đuổi những đờn bà của dân ta khỏi nhà vui vẻ chúng nó; và cất sự vinh hiển ta khỏi con trẻ nó đời đời.

10 Các ngươi hãy đứng dậy! Ði đi! Vì đây không phải là nơi an nghỉ của các ngươi, vì cớ sự ô uế làm bại hoại, tức là sự bại hoại nặng lắm.

11 Nếu có người theo sự hư không, và nói dối, mà rằng: Ta sẽ nói tiên tri cho ngươi về rượurượu mạnh, ấy sẽ là đấng tiên tri của dân nầy.

12 Hỡi Gia-cốp! ta chắc sẽ nhóm cả ngươi lại, Ta chắc sẽ thâu góp phần còn lại của Y-sơ-ra-ên, và đặt nó chung cả như những con chiên của Bốt-ra, như một bầy ở giữa đồng cỏ chúng nó; đó sẽ có tiếng ồn lớn vì đám đông người.

13 Kẻ mở đường lên trước chúng nó. Chúng nó xông đến cửa thành mà ra; vua chúng nó đi qua trước mặt chúng nó, và Ðức Giê-hô-va đi đầu chúng nó.

   

From Swedenborg's Works

 

Apocalypse Revealed #328

Study this Passage

  
/ 962  
  

328. Then white robes were given to each of them. (6:11) This symbolically means that they were given a communication and conjunction with angels who possessed Divine truths.

Garments symbolize truths (no. 166), and white garments symbolize genuine truths (no. 212). This is the symbolism of garments because all the inhabitants in heaven are clothed in accordance with the truths they possess, and every spirit has a garment in keeping with his conjunction with angelic societies. Consequently, when a conjunction exists, spirits instantly appear similarly clothed. So it is that white robes being given to each of the people here. This symbolically means that they were given a communication and conjunction with angels who possessed Divine truths.

Robes, gowns, and cloaks symbolize truths in general, because they are general coverings. Someone who knows this symbolism that these have can know the secrets that lie concealed in the following instances:

That when Elijah found Elisha, he threw his mantle on him (1 Kings 19:19).

That Elijah used his mantle to part the waters of the Jordan (2 Kings 2:8).

That Elisha did likewise (2 Kings 2:14).

That when Elijah was taken up, the mantle that was upon him fell, and Elisha picked it up (2 Kings 2:12-13)

For Elijah and Elisha represented the Lord in relation to the Word, and therefore their mantle symbolized the Word's Divine truth in general.

That same person may know, too, what was symbolized by the robe of Aaron's ephod, on whose hem were pomegranates of blue and purple, and bells of gold (Exodus 28:31-35). It symbolized Divine truth in general, as may be seen in Arcana Coelestia (The Secrets of Heaven), published in London, no. 9825.

Mantles and robes have a similar symbolism in the following passages:

...all the princes of the sea will come down from their thrones and cast aside their mantles... (Ezekiel 26:16)

(The scribes and Pharisees) to be seen by men... enlarge the borders of their mantles. (Matthew 23:5)

My people have set themselves as an enemy over a garment; you pull off the robe... from those who pass by... (Micah 2:8)

And so on elsewhere.

  
/ 962  
  

Many thanks to the General Church of the New Jerusalem, and to Rev. N.B. Rogers, translator, for the permission to use this translation.