Bibla

 

Ezekiel 38

Studimi

   

1 Có lời Ðức Giê-hô-va phán cùng ta rằng:

2 Hỡi con người, hãy xây mặt lại cùng Gót ở đất Ma-gốc là vua của ô-sơ, Mê-siếc, và Tu-banh, mà nói tiên tri nghịch cùng người.

3 Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hỡi Gót, vua của ô-sơ, Mê-siếc, và Tu-banh, nầy, ta nghịch cùng ngươi.

4 Ta sẽ quay ngươi lại, đặt những móc trong hàm ngươi, khiến ngươi ra khỏi bờ cõi mình, ngươi và cả đạo binh ngươi, ngựa cùng người cỡi ngựa, hết thảy đều mặc áo chiến, hiệp làm cơ binh đông lắm, mang những thuẫn lớn thuẫn nhỏ, và hết thảy đều cầm gươm.

5 Những lính chiến của Phe-rơ-sơ, Cút, và Phút sẽ ở cùng chúng nó, hết thảy đều mang thuẫn và đội mão trụ.

6 Gô-me và hết thảy quân đội nó, nhà Tô-ga-ma ở phía cực bắc với hết thảy bè đảng nó, tức là nhiều dân sẽ phụ về ngươi.

7 Ngươi khá sẵn sàng; ngươi cùng hết thảy dân chúng nhóm lại xung quanh ngươi khá sửa soạn trước. Ngươi hãy làm tướng chúng nó.

8 Sau nhiều ngày, ngươi sẽ lãnh mạng ra đi; trong những năm sau rốt ngươi sẽ đến trong một đấtđất đã được giải cứu khỏi gươm và nhóm lại từ giữa nhiều dân tộc; ngươi sẽ đến trên núi Y-sơ-ra-ên, là nơi đổ nát đã lâu, nhưng nó đã được đem về từ giữa các đến, và chúng nó hết thảy sẽ ở yên.

9 Ngươi sẽ sấn tới, sẽ đến như gió bão, như một đám mây trùng cả đất, ngươi, mọi đạo binh ngươi, và nhiều dân tộc với ngươi.

10 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Trong những ngày đó, có ý tưởng sẽ dấy lên trong trí ngươi, ngươi sẽ định mưu kế hung dữ.

11 Ngươi sẽ nói rằng: Ta sẽ đi đến đất có làng không có thành quách, ta sẽ đến cùng những dân yên lặng, an ổn, hết thảy ở trong những nơi không có tường, không then và không cửa.

12 Ta sẽ ra trận đặng cướp và lấy của, đặng giang tay trên những nơi đổ nát đó mà nay đã có dân cư, và trên một dân đã được đem về từ giữa các nước, có những súc vật và của cải, ăn ở giữa thế gian.

13 Sê-ba và Ðê-đan, những con buôn của Ta-rê-si và hết thảy những sư tử tơ của nó, sẽ nói cùng ngươi rằng: Có phải ngươi đến đặng bóc lột, ngươi nhóm quân đội mình lại đặng cướp của, đặng đem bạcvàng đi, đặng lấy những súc vật và của cải, đặng làm một sự cướp giựt lớn sao?

14 Vậy nên, hỡi con người, hãy nói tiên tri và bảo Gót rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Trong ngày đó, khi dân Y-sơ-ra-ên của ta ở yên ổn, ngươi há chẳng phải sẽ biết sao?

15 Bấy giờ ngươi sẽ đến từ nơi ngươi, từ phương cực bắc, ngươi và nhiều dân ở với ngươi, hết thảy đều cỡi ngựa, người đông nhiều hiệp nên một đạo binh mạnh.

16 Hỡi Gót! Ngươi sẽ đến đánh dân Y-sơ-ra-ên ta, như một đám mây che phủ đất. Thật vậy, trong những ngày sau rốt, ta sẽ khiến ngươi đi đánh đất ta, hầu cho các dân tộc học mà nhìn biết ta, khi ta sẽ được tỏ ra thánh bởi ngươi trước mắt chúng nó.

17 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Xưa kia ta đã cậy tôi tớ ta, là các tiên tri của Y-sơ-ra-ên, trong những thời đó, trải nhiều năm, họ đã nói tiên tri rằng ta sẽ khiến ngươi đến nghịch cùng dân ta, ấy há chẳng phải là ta đã phán về ngươi sao?

18 Chúa Giê-hô-va phán: Sẽ xảy đến trong ngày đó, là ngày Gót sẽ đi đánh đất Y-sơ-ra-ên, thì cơn giận của ta sẽ nổi trên lỗ mũi ta.

19 Ta đương ghen tương, đương giận phừng phừng mà nói rằng: Thật, trong ngày đó sẽ có sự rúng động lớn phát ra trong đất Y-sơ-ra-ên.

20 Trước mặt ta, những cá biển, những chim trời, những loài thú đồng, hết thảy những côn trùng bò trên đất, hết thảy những người ở trên mặt đất, sẽ đều run rẩy. Những núi đều bị quăng xuống, những vách đá đều đổ xuống, hết thảy những tường đều bị sụp xuống đất.

21 Chúa Giê-hô-va phán: Ta sẽ gọi gươm đến nghịch cùng nó ở trên mọi núi của ta. Ai nấy sẽ xây gươm lại nghịch cùng anh em mình.

22 Ta sẽ làm sự xét đoán nghịch cùng nó bởi dịch lệ và bởi máu. Ta sẽ khiến những trận mưa dầm, mưa đá, lửa và diêm sinh đổ xuống trên nó, trên đạo binh nó, và dân đông đi với nó.

23 Ấy vậy, ta sẽ làm sáng danh ta, sẽ tỏ mình ra thánh, và sẽ được nhận biết trước mắt nhiều dân tộc. Chúng nó sẽ biết rằng ta là Ðức Giê-hô-va.

   

Nga veprat e Swedenborg

 

Arcana Coelestia #3464

Studioni këtë pasazh

  
/ 10837  
  

3464. 'And pointed out to him the reasons for the well which they had dug; and they said to him, We have found water' means interior truths obtained by means of these. This is clear from the meaning of 'a well' as the Word, dealt with in 3424, and from the meaning of 'water' as truths, dealt with in 2702, that is to say, truths drawn from the Word. 'Pointing out to him the reasons for the well which they had dug' accordingly means concerning the Word, the source of matters of doctrine; 'and they said to him, We have found water' means that it is in these, that is to say, in matters of doctrine, that interior truths reside; for as stated above, all matters of doctrine drawn from the literal sense of the Word include interior truths within them. For the literal sense of the Word is like a well with water in it, in that every single thing in the Word holds within itself the internal sense, which resides also in matters of doctrine drawn from the Word.

[2] The situation with matters of doctrine drawn from the literal sense of the Word is that when anyone possesses them and at the same time lives according to them a correspondence exists within himself. For the angels who reside with him are alive to the interior truths when he is alive to the exterior; and in this way he has communication with heaven by means of matters of doctrine, though this is conditioned by how good a life he leads. For example, when at the Holy Supper this person in simplicity thinks about the Lord from the words 'This is My body' and 'This is My blood' the angels residing with him have in mind love to the Lord and charity towards the neighbour; for love to the Lord corresponds to the Lord's body and to the bread, while charity towards the neighbour corresponds to His blood and to the wine, 1798, 2165, 2177, 2187. This being the nature of the correspondence, there flows from heaven by way of the angels into that holiness present with the person at that time an affection which he receives according to the good within his life.

[3] Actually angels dwell with every person in the affection that belongs to his life, and so in the affection for the matters of doctrine according to which he lives, but never in the matters of doctrine with which his life is at variance. If his life is at variance with them, as it is if his affection is to gain position and wealth for himself by means of matters of doctrine, the angels in that case depart and spirits from hell dwell in that affection. These either instill their confirmations into him that favour self and the world - thus a false persuasion, which is such that he does not care at all whether a thing is true or false, provided people's attention is drawn to himself - or they take away all faith, in which case the doctrine on that person's lips is merely a sound prompted and fashioned by the fire of those loves.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.