The Bible

 

Sáng thế 5

Study

   

1 Ðây là sách chép dòng dõi của A-đam. Ngày mà Ðức Chúa Trời dựng nên loài người, thì người làm nên loài người giống như Ðức Chúa Trời;

2 Ngài dựng nên người nam cùng người nữ, ban phước cho họ, và trong ngày đã dựng nên, đặt tên là người.

3 Vả, A-đam được một trăm ba mươi tuổi, sanh một con trai giống như hình tượng mình, đặt tên là Sết.

4 Sau khi A-đam sanh Sết rồi, còn sống được tám trăm năm, sanh con trai con gái.

5 Vậy, A-đam hưởng thọ được chín trăm ba mươi tuổi, rồi qua đời.

6 Sết được một trăm năm tuổi, sanh Ê-nót.

7 Sau khi Sết sanh Ê-nót rồi, còn sống được tám trăm bảy năm, sanh con trai con gái.

8 Vậy, Sết hưởng thọ được chín trăm mười hai tuổi, rồi qua đời.

9 Ê-nót được chín mươi tuổi, sanh Kê-nan.

10 Sau khi sanh Kê-nan rồi, còn sống được tám trăm mười lăm năm, sanh con trai con gái.

11 Vậy, Ê-nót hưởng thọ được chín trăm năm tuổi, rồi qua đời.

12 Kê-nan được bảy mươi tuổi, sanh Ma-ha-la-le.

13 Sau khi Kê-nan sanh Ma-ha-la-le rồi, còn sống được tám trăm bốn mươi năm, sanh con trai con gái.

14 Vậy, Kê-nan hưởng thọ được chín trăm mười tuổi, rồi qua đời.

15 Ma-ha-la-le được sáu mươi lăm tuổi, sanh Giê-rệt.

16 Sau khi Ma-ha-la-le sanh Giê-rệt rồi, còn sống được tám trăm ba mươi năm, sanh con trai con gái.

17 Vậy, Ma-ha-la-le hưởng thọ được tám trăm chín mươi lăm tuổi, rồi qua đời.

18 Giê-rệt được một trăm sáu mươi hai tuổi, sanh Hê-nóc.

19 Sau khi Giê-rệt sanh Hê-nót rồi, còn sống được tám trăm năm, sanh con trai con gái.

20 Vậy, Giê-rệt hưởng thọ được chín trăm sáu mươi hai tuổi, rồi qua đời.

21 Hê-nóc được sáu mươi lăm tuổi, sanh Mê-tu-sê-la.

22 Sau khi Hê-nóc sanh Mê-tu-sê-la rồi, đồng đi cùng Ðức Chúa Trời trong ba trăm năm, sanh con trai con gái.

23 Vậy Hê-nóc hưởng thọ được ban trăm sáu mươi lăm tuổi.

24 Hê-nóc đồng đi cùng Ðức Chúa Trời, rồi mất biệt, bởi vì Ðức Chúa Trời tiếp người đi.

25 Mê-tu-sê-la được một trăm tám mươi bảy tuổi, sanh Lê-méc.

26 Sau khi Mê-tu-sê-la sanh Lê-méc rồi, còn sống được bảy trăm tám mươi hai năm, sanh con trai con gái.

27 Vậy, Mê-tu-sê-la hưởng thọ được chín trăm sáu mươi chín tuổi, rồi qua đời.

28 Lê-méc được một trăm tám mươi hai tuổi, sanh một trai,

29 Ðặt tên là Nô-ê, mà nói rằng: Ðứa nầy sẽ an ủy lòng ta về công việc và về sự nhọc nhằn mà đất bắt tay ta phải làm, là đất Ðức Giê-hô-va đã rủa sả.

30 Sau khi Lê-méc sanh Nô-ê rồi, còn sống được năm trăm chín mươi lăm năm, sanh con trai con gái.

31 Vậy, Lê-méc hưởng thọ được bảy trăm bảy mươi bảy tuổi, rồi qua đời.

32 Còn Nô-ê, khi đến năm trăm tuổi, sanh Sem Cham và Gia-phết.

   

From Swedenborg's Works

 

Arcana Coelestia #637

Study this Passage

  
/ 10837  
  

637. The implications of 'I will destroy them together with the earth' meaning that the human race would perish together with the Church are as follows: If the Lord's Church had been completely wiped out on earth, the human race could not have remained in being at all, for all without exception would have perished. As previously stated, the Church is as the heart. As long as the heart is alive, surrounding organs and limbs are able to live as well. But the moment the heart dies, everything else dies as well. The Lord's Church on earth is as the heart, and from it the human race, even that part of it lying outside of the Church, has life. The reason why is totally unknown to anybody. But so that something of this may be known, let it be said that the whole human race on earth is like the body and all its parts, with the Church resembling the heart. And if there were no Church, with which as a kind of heart the Lord might unite Himself by way of heaven and the world of spirits, there would be a severance; and once the human race was severed from the Lord it would perish instantly. This is the reason why since man was first created there has always been some Church in existence; and as often as the Church has begun to perish it has nevertheless remained with certain people.

[2] This was also the reason why the Lord came into the world. Unless, in His Divine mercy, He had come, the whole human race on this planet would have perished, for at that time the Church was nearing its end, and scarcely any good or truth was surviving. The reason the human race cannot possibly live unless it is joined to the Lord by way of heaven and the world of spirits is that regarded in himself man is even lower than animals. Left to himself he would rush to ruin himself and everybody else, for he has no other desire than to destroy himself and everybody else. His order ought to be as one person loving another as he does himself, but at present everyone loves himself more than others and so hates everybody else. Dumb animals are quite different however, for theirs is an order which they do live according to; and so they live wholly according to the order that is theirs, whereas man lives altogether contrary to order. Consequently unless the Lord had taken pity on man and by means of angels joined him to Himself he could not possibly live for a single moment. Of this man has no knowledge.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.