The Bible

 

Ezekiel 29

Study

   

1 Năm thứ mười, tháng mười, ngày mười hai, có lời Ðức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy:

2 Hỡi con người, hãy xây mặt nghịch cùng Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, mà nói tiên tri nghịch cùng người và cùng cả Ê-díp-tô nữa.

3 Hãy nói mà rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hỡi Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, nầy, ta nghịch cùng ngươi, ngươi là con vật quái gở nằm giữa các sông mình, mà rằng: Sông của ta thuộc về ta, ấy là ta đã làm nên cho ta.

4 Ừ, ta sẽ đặt những móc trong hai hàm ngươi, và khiến những có trong các sông ngươi đầu dính nơi vảy ngươi. Ta sẽ kéo ngươi lên khỏi giữa các sông ngươi, ngươi và những cá trong các sông ngươi đã dính nơi vảy ngươi nữa.

5 Ta sẽ quăng ngươi vào đồng vắng, ngươi và những cá của các sông ngươi. Ngươi sẽ ngã xuống trên mặt đồng ruộng; sẽ chẳng được lượm lại, cũng chẳng được thâu lại. Ta đã phó ngươi làm đồ ăn cho loài thú dưới đất và loài chim trên trời.

6 Bấy giờ hết thảy dân cư Ê-díp-tô sẽ biết ta là Ðức Giê-hô-va, vì chúng nó đã nên cây gậy bằng sậy cho nhà Y-sơ-ra-ên.

7 Khi chúng nó cầm lấy ngươi bởi tay, thì ngươi tự gãy, và làm xây xác chúng nó cả vai; khi chúng nó nương dựa trên ngươi, thì ngươi tự giập ra, và làm cho lưng chúng nó xiêu tó.

8 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ đem gươm đến trên ngươi, và sẽ dứt khỏi ngươi cả người và loài thú.

9 Ðất Ê-díp-tô sẽ trở nên nơi hoang vu vắng vẻ; và chúng nó sẽ biết ta là Ðức Giê-hô-va. Vì Pha-ra-ôn có nói rằng: Sông thuộc về ta, ấy là ta đã làm nên;

10 cho nên, nầy, ta nghịch cùng ngươi và các sông ngươi, và sẽ khiến đất Ê-díp-tô thành ra đồng vắng hoang vu, từ tháp Sy -e-nê cho đến bờ cõi Ê-thi-ô-bi.

11 Chẳng có bàn chơn người sẽ đi qua đó, cũng chẳng có bàn chơn thú vật đi qua nó, cũng chẳng có dân cư ở đó nữa trong bốn mươi năm.

12 Ta sẽ khiến Ê-díp-tô làm một đất hoang vu ở giữa các nước nào hoang vu, và các thành nó ở giữa các thành tàn phá sẽ hoang vu trong bốn mươi năm. Ta sẽ làm tan tác dân Ê-díp-tô trong các dân, và rải chúng nó ra trong các nước.

13 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Mãn bốn mươi năm, ta sẽ nhóm dân Ê-díp-tô lại từ giữa các dân mà trong đó chúng nó đã bị tan tác.

14 Ta sẽ làm cho những phu tù Ê-díp-tô trở về, và đem chúng nó về trong đất Pha-trốt, là đất quê quán của chúng nó, nhưng chúng nó chỉ lập nên một nước yếu hèn.

15 Nước Ê-díp-tô sẽ là một nước yếu hèn hơn hết các nước, và sẽ không dấy lên trên các nước nữa; ta sẽ khiến chúng nó kém đi, hầu cho chúng nó không cai trị các nước nữa.

16 Nước ấy sẽ không còn làm sự nhờ cậy cho nhà Y-sơ-ra-ên; khi nhà Y-sơ-ra-ên trông xem chúng nó thì sẽ nhắc lại sự gian ác; và chúng nó sẽ biết rằng ta là Chúa Giê-hô-va.

17 Năm thứ hai mươi bảy, ngày mồng một tháng giêng, có lời Ðức Giê-hô-va phán cùng ta rằng:

18 Hỡi con người, Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, đã gán cho đạo binh minh những việc rất nặng nhọc nghịch cùng Ty-rơ; mọi đầu đầu đã trở nên trọc, mọi vai đều đã bị mòn; mà vua ấy chưa được tiền công nào của thành Ty-rơ, hãy cho mình, hoặc cho đạo binh mình, để bù lại công khó mình đã đánh thành ấy.

19 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó đất Ê-díp-tô cho Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn; người sẽ bắt lấy dân chúng, cất lấy của cướp và mồi nó; đó sẽ là tiền công của đạo binh người.

20 Ta đã phó đất Ê-díp-tô cho người để thưởng sự khó nhọc người đã chịu, vì chúng nó đã làm việc cho ta. Chúa Giê-hô-va phán vậy.

21 Trong ngày đó, ta sẽ khiến nhà Y-sơ-ra-ên nứt ra một cái sừng, và ta sẽ cho ngươi mở miệng giữa chúng nó; và chúng nó sẽ biết ta là Ðức Giê-hô-va.

   

From Swedenborg's Works

 

Sacred Scripture #35

Study this Passage

  
/ 118  
  

35. 28 shows that the Old Testament prophets represented the Lord in respect to the Word and therefore meant the teaching of the church drawn from the Word, and that because of this they were addressed as “children of humanity.” It follows from this that by the various things they suffered and endured they represented the violence done to the literal meaning of the Word by Jews. Isaiah, for example, took the sackcloth off his waist and the sandals off his feet and went naked and barefoot for three years (Isaiah 20:2-3). Similarly, Ezekiel the prophet took a barber’s razor to his head and his beard, burned a third of the hair in the middle of the city, struck a third with a sword, and scattered a third to the wind; also, he bound a few hairs in his hems and eventually threw a few into the midst of a fire and burned them (Ezekiel 5:1-4).

Since the prophets represented the Word and therefore meant the teaching of the church drawn from the Word (as just noted), and since the head means wisdom from the Word, the hair and the beard mean the outermost form of truth. It is because of this meaning that inflicting baldness on yourself was a sign of immense grief and being discovered to be bald was an immense disgrace. This and this alone is why the prophet shaved off his hair and his beard - to represent the state of the Jewish church in regard to the Word. This and this alone is why two she-bears tore apart forty-two boys who called Elisha bald (2 Kings 2:23-25)-because as just noted the prophet represented the Word, and his baldness signified the Word without an outermost meaning.

We shall see in §49 below that the Nazirites represented the Lord’s Word in its outermost forms, which is why they were commanded to let their hair grow and not to shave any of it. In Hebrew, “Nazirite” actually means “hair.” It was commanded also that the high priest was not to shave his head (Leviticus 21:10) and that the fathers of their families as well were not to do so (Leviticus 21:5).

That is why they regarded baldness as such an immense disgrace, as we can tell from the following passages:

There will be baldness upon all heads, and every beard will be cut off. (Isaiah 15:2; Jeremiah 48:37)

There will be shame upon all faces and baldness on all heads. (Ezekiel 7:18)

Every head was made bald and every shoulder hairless. (Ezekiel 29:18)

I will put sackcloth around all waists and baldness upon every head. (Amos 8:10)

Make yourself bald and cut off your hair because of your precious children; make yourself still more bald, because they have left you and gone into exile. (Micah 1:16)

Here making yourself bald and making yourself still more bald means distorting truths of the Word in its outermost forms. Once they have been distorted, as was done by Jews, the whole Word is ruined, because the outermost forms of the Word are what it rests on and what holds it up. In fact, every word in it is a base and support for the Word’s heavenly and spiritual truths.

Since a head of hair means truth in its outermost forms, in the spiritual world everyone who trivializes the Word and distorts its literal meaning looks bald; but those who respect and love it have good-looking hair. On this, see §49 below.

  
/ 118  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for their permission to use this translation.