The Bible

 

Daniel 11

Study

   

1 Trong năm đời vua Ða-ri-út, người Mê-đi, ta đã dấy khiến để giúp đỡ người và làm cho mạnh.

2 Bây giờ ta sẽ cho ngươi biết sự chơn thật. Nầy, còn có ba vua trong nước Phe-rơ-sơ sẽ dấy lên, lại vua thứ tư có nhiều của cải hơn hết thảy; và khi của cải làm cho vua đó nên mạnh, thì người xui giục mọi người nghịch cùng nước Gờ-réc.

3 Song sẽ có một vua mạnh dấy lên, lấy quyền lớn cai trị và làm theo ý mình.

4 Khi vua ấy đã dấy lên, thì nước người bị xé và chia ra theo bốn gió của trời, nhưng không truyền lại cho con cháu, cũng không như quyền đã dùng mà cai trị trước nữa; vì nước người sẽ bị nhổ và phó cho người khác ngoài những người đó.

5 Vua phương nam sẽ được mạnh; nhưng một trong các tướng của vua sẽ được mạnh hơn vua, và có quyền cai trị; quyền người sẽ lớn lắm.

6 Ðến cuối cùng mấy năm, các vua đó sẽ đồng minh với nhau; công chúa vua phương nam đến cùng vua phương bắc để kết hòa hảo. Nhưng sức của cánh tay công chúa chắc không được lâu; quyền của vua phương bắccánh tay người cũng chẳng còn; nhưng công chúa và những kẻ đã dẫn nó đến, và người sanh ra nó, cùng kẻ đã giúp đỡ nó trong lúc đó đều sẽ bị nộp.

7 Một chồi ra từ rễ công chúa, dấy lên để nối ngôi nó, mà đến cùng cơ binh, vào trong đồn lũy vua phương bắc, đánh và thắng được.

8 Người bắt cả các thần họ làm phu tù đem sang nước Ê-díp-tô, cả các tượng đúc và các khí mạnh bằng vàng bằng bạc nữa; đoạn trong vài năm, người sẽ không đánh vua phương bắc.

9 Vua nầy sẽ tiến vào nước vua phương nam, nhưng lại trở về xứ mình.

10 Hai con trai vua phương bắc đi chiến trận, nhóm một đoàn cơ binh lớn, sẽ đến, sẽ tràn rađi qua; chúng nó sẽ trở về và chiến trận cho đến đồn lũy vua phương nam.

11 Bấy giờ vua phương nam tức giận, ra ngoài để đánh nhau cùng vua phương bắc, sắp sẵn sàng một cơ binh đông, và cơ binh của vua phương bắc phải phó vào tay người.

12 Cơ binh đó tan rồi, thì lòng vua phương nam sẽ lên kiêu ngạo. Người sẽ làm cho ngã xuống bấy nhiêu vạn người, nhưng không được thắng.

13 Vua phương bắc sẽ trở về, thâu nhóm cơ binh đông hơn nữa; và đến cuối cùng các kỳ tức là các năm, người sẽ đến với một cơ binh lớn và đồ rất nhiều.

14 Trong khi ấy nhiều người nổi lên nghịch cùng vua phương nam, và các con cái của kẻ hung dữ trong dân ngươi sẽ dấy lên, hầu cho ứng nghiệm sự hiện thấy, nhưng họ sẽ ngã xuống.

15 Vậy vua phương bắc sẽ đến; dựng đồn lũy, lấy một thành vững bền; và quân phương nam, dầu cho đến quân tinh nhuệ nữa, cũng không thể đứng vững được. Vì chẳng có sức nào chống lại được.

16 Nhưng kẻ đến đánh nó sẽ làm tùy ý mình, và chẳng có ai đương lại với người. Người sẽ đứng trong đất vinh hiển, cầm sự hủy phá trong tay.

17 Người quyết lòng lấy sức của cả nước mình mà đến; đoạn, người sự giao hòa với nó, và sẽ làm ứng nghiệm; nó sẽ đem con gái của đờn bà cho nó, để làm bại hoại; nhưng nó sẽ không đứng được và cũng không thuộc về người.

18 Ðoạn, người quay sang các cù lao và chiếm lấy nhiều nơi. Nhưng một vua sẽ làm cho thôi sự sỉ nhục người làm ra, và còn làm cho sự đó lại đổ trên người.

19 Ðoạn người sẽ trở mặt về các đồn lũy đất mình; nhưng chắc phải vấp và ngã, và chẳng được tìm thấy nữa.

20 Bấy giờ có một vua khác sẽ nối ngôi người, sai kẻ bức hiếp đi qua nơi vinh hiển của nước; nhưng trong mấy ngày người sẽ phải bại hoại, chẳng vì cơn giận dữ hay trận chiến tranh nào cả.

21 Lại có kẻ đáng khinh dể lên thay vì vua đó, mà người ta không tôn người làm vua; nhưng người sẽ đến lúc yên ổn, dùng lời siểm nịnh mà mưu chiếu lấy nước.

22 Những cơ binh đầy tràn, sẽ bị thua và vỡ tan trước người, cả đến vua của sự giao ước cũng vậy.

23 Dầu có lập hòa ước với vua kia, người cũng làm việc cách dối trá; đem quân đến và được mạnh bởi một dân ít người;

24 người sẽ nhơn lúc yên ổn chiếm lấy các khu đất tốt nhứt trong tỉnh, và sẽ làm điều mà tổ phụ và liệt tổ người chưa hề làm; lấy những đồ đã cướp đã giựt được và của cải mà chia cho những người theo mình; lập mưu đánh các đồn lũy, nhưng chỉ trong một thì mà thôi.

25 Ðoạn, vua đó lại phấn chấn sức mình và lòng mình, dùng một cơ binh lớn đánh vua phương nam. Vua phương nam sẽ đi đánh giặc bằng một cơ binh lớn và mạnh lắm; nhưng người không thể chống cự lại được, bởi vì sẽ có người ta lập mưu nghịch cùng người.

26 Những kẻ ăn bánh trong bàn vua sẽ làm cho vua bại hoại; cơ binh người sẽ tràn ranhiều người bị giếtngã xuống.

27 hai vua ấy, trong lòng chỉ chực làm hại; ngồi cùng bàn tiệc mà nói dối; song sự đó chẳng thành, vì sẽ còn có sự cuối cùng nơi kỳ đã định.

28 Vua sẽ trở về đất mình với nhiều của cải lắm; lòng người đã rắp đối địch cùng giao ước thánh, và người sẽ làm theo ý mình, và trở về đất mình.

29 Ðến kỳ đã định, người sẽ trở lại và vào phương nam; nhưng lần sau không giống như lần trước.

30 Vì những tàu ở Kít-tim sẽ đến nghịch cùng người; cho nên người sẽ lo buồn và trở về. Người sẽ tức giận nghịch cùng giao ước thánh, và làm theo ý mình. Người sẽ trở về, và coi trọng những kẻ bỏ giao ước thánh.

31 Những quân lính của người mộ sẽ dấy lên, làm ô uế nơi thánh cùng đồn lũy, cất của lễ thiêu hằng dâng, và lập sự gớm ghiếc làm ra sự hoang vu.

32 Người dùng lời nịnh hót mà dỗ dành những kẻ làm sự dữ nghịch cùng giao ước; nhưng dân sự biết Ðức Chúa Trời mình sẽ mạnh mẽ mà làm.

33 Những kẻ khôn sáng trong dân sẽ dạy dỗ nhiều người; nhưng họ sẽ phải ngã bởi gươm, bởi ngọn lửa, bởi sự phu tù và sự cướp bóc lâu ngày.

34 Trong khi họ sa ngã, họ cũng sẽ được cứu một ít; song nhiều kẻ sẽ lấy lời nịnh hót mà theo họ.

35 Trong những kẻ khôn sáng sẽ có mấy người sa ngã, hầu cho luyện lọc chúng nó, làm cho tinh sạch và trắng, cho đến kỳ sau rốt, vì việc đó còn có kỳ nhứt định.

36 Vua sẽ làm theo ý muốn mình; kiêu ngạo và lên mình cao hơn hết các thần; nói những lời lạ lùng nghịch cùng Ðức Chúa Trời của các thần. Người sẽ được may mắn cho đến khi cơn thạnh nộ Chúa được trọn, bởi vì điều gì đã có chỉ định thì phải ứng nghiệm.

37 Người sẽ không đoái xem các thần của tổ phụ mình, cùng kẻ mà đờn bà vẫn mến. Người sẽ chẳng coi thần nào ra gì; bởi vì người tôn mình lên cao hơn hết cả.

38 Nhưng người sẽ ở chỗ mình tôn kính thần của các đồn lũy; người sẽ lấy vàng, bạc, đá quí, và những vật tốt đẹp mà tôn kính thần tổ phụ mình không biết.

39 Người sẽ cậy thần lạ giúp cho mà lấy các đồn lũy vững bền, và người sẽ ban thêm sự vinh hiển cho kẻ nào nhận mình. Người cho họ cai trị nhiều nhiều, và chịu tiền bạc mà chia đất.

40 Ðến kỳ sau rốt, vua phương nam sẽ tranh chiến cùng người. Vua phương bắc đem xe binh, lính kỵ và nhiều tàu, xông đến vua đó như cơn gió lốc. Người sẽ lấn vào các nước, tràn tới và đi qua.

41 Người sẽ vào đến đất vinh hiển, và nhiều nước sẽ bị đổ. Song những người Ê-đôm, người Mô-áp và những kẻ làm đầu trong dân Am-môn sẽ thoát khỏi tay người.

42 Người sẽ giang tay ra trên các nước, và đất Ê-díp-tô sẽ không thoát khỏi.

43 Người sẽ chiếm lấy các của báu, vàngbạc, cùng hết thảy đồ quí báu của Ê-díp-tô. Dân Li-by và dân Ê-thi-ô-bi sẽ theo sau người.

44 Song những tin tức từ phương đông và phương bắc sẽ đến làm cho người bối rối; người sẽ giận lắm mà đi ra để tàn phá và hủy diệt nhiều người.

45 Người sẽ đặt các trai của cung mình ở khoảng giữa biển cùng núi vinh hiển và thánh. Song người sẽ đến sự cuối cùng mình, và chẳng có ai đến giúp đỡ người cả.

   

From Swedenborg's Works

 

Apocalypse Explained #735

Study this Passage

  
/ 1232  
  

735. Michael and his angels fought with the dragon; and the dragon fought and his angels.- That this signifies combat between those who are for a life of love and charity, and for the Divine of the Lord in His Human, and those who are for faith alone and separated from charity, and who are opposed to the Divine of the Lord in His Human, is evident from the signification of Michael and his angels, as denoting those who are for the Divine of the Lord in His Human, and for a life of love and charity (of which we shall speak presently); and from the signification of the dragon, as denoting those who are for faith alone and separated from the life of love and of charity, and also opposed to the Divine of the Lord in His Human. That those who are in faith separated from charity, which is called faith alone, are meant by the dragon, was shown above (n. 714, 715, 716). The reason why these are also opposed to the Divine of the Lord in His Human, that is the Divine Human, is that most of those who have confirmed themselves in faith alone are merely natural and sensual; and the natural and sensual man, separated from the spiritual, can have no idea of the Divine in the Human. For they think of the Human of the Lord, naturally and sensually, and not at the same time from any spiritual idea; therefore they think of the Lord as of an ordinary man like themselves, and this they also teach; consequently in the idea of their thought they place the Divine of the Lord above His Human, and thus completely separate these two. And they do this although their doctrine, which is the doctrine of Athanasius, concerning the Trinity teaches otherwise, for this teaches that the Divine and Human are united in person, and that these two are one, like the soul and body. Let any one of these examine himself, and he will perceive that such is their idea concerning the Lord.

From these things it is evident what is meant by Michael and his angels, who fought with the dragon, namely, those who acknowledge the Divine Human of the Lord and are for a life of love and charity. For such cannot but acknowledge the Divine Human of the Lord, because otherwise they could not be in any love to the Lord, nor thus in any charity towards the neighbour, since these are solely from the Lord's Divine Human, and not from the Divine separated from His Human, nor from the Human separated from His Divine; consequently, after the dragon with his angels was cast down unto the earth, a voice out of heaven said, "Now is come the salvation, and the power, and the kingdom of our God, and the power (potestas) of His Christ" (verse 10). This makes it clear what is meant by Michael and angels.

[2] In regard to Michael in particular, it is believed from the sense of the letter that he is one of the archangels, but there is no archangel in the heavens. There are indeed higher and lower angels, and also wiser and less wise; and in the societies of angels there are governors who are set over the rest, yet there are no archangels who keep others in obedience by the exercise of arbitrary authority. Such government has no place in the heavens, for there no one acknowledges in heart that any one is above himself but the Lord alone; this is meant by these words of the Lord in Matthew:

"Be not ye called teacher, for one is your teacher, the Christ, but all ye are brethren. And call no man your father on earth, for one is your Father who is in the heavens. Neither be ye called master, for one is your Master, the Christ. He that is greatest among you shall be your minister" (23:8-11).

But those angels that are mentioned in the Word, as Michael and Raphael, mean administrations and functions, and, in general, fixed and determined parts of the administration and function of all the angels. So here Michael means that part of the angelic function which was spoken of above, namely, the defending of that part of doctrine from the Word which teaches that the Human of the Lord is Divine, and also that man must live a life of love to the Lord and of charity towards the neighbour in order that he may receive salvation from the Lord. That part of the angelic function is therefore meant which fights against those who separate the Divine from the Human of the Lord, and who separate faith from the life of love and of charity; in fact those who show forth charity with the lips but not with the life.

[3] Moreover, angels, in the Word, in the spiritual sense do not mean angels, but Divine truths from the Lord, as may be seen above (n. 130, 302), for the reason that angels are not angels from their proprium, but from the reception of Divine Truth from the Lord; it is similar in respect to archangels, who signify that Divine Truth, as said above. The angels in the heavens have not names like men on earth, but they have names expressive of their functions, and, in general, every angel has a name given to him according to his quality; this is why "name," in the Word, signifies the quality of a thing and state. The name Michael, from its derivation in the Hebrew, means "who is like God," therefore Michael signifies the Lord as to the Divine Truth that the Lord is God even as to the Human, and that man must live from Him, that is, in love to Him from Him, and in love towards the neighbour. Michael is also mentioned in Daniel (10:13, 21; 12:1), and signifies there as here, genuine truth from the Word, which is for those who will belong to the church to be established by the Lord; for Michael means those who will be in favour of the doctrine of the New Jerusalem, the two essentials of which doctrine are, that the Human of the Lord is Divine, and that a life of love and charity must be lived.

[4] Michael is also mentioned in the Epistle of Jude, in these words:

"When Michael the archangel, contending with the devil, disputed about the body of Moses, he durst not utter a sentence of reproach, but said, The Lord rebuke thee" (verse 9).

The apostle Jude quoted these words from ancient books which were written by correspondences, and by Moses in those books the Word was meant, and by his body, the sense of the letter of the Word. And as the same persons are here meant by the devil as are meant in the Apocalypse by the dragon, called also the devil and Satan, it is evident what is signified by Michael, contending with the devil, disputed about the body of Moses, namely, that such falsified the sense of the letter of the Word. And because the Word in the letter is of such a nature that the evil can turn it aside from its real meaning, and that nevertheless it can be received by the good according to its true meaning, therefore it was said by the ancient peoples, from whom these words of Jude were received, that "Michael durst not utter a sentence of reproach." That Moses, in the spiritual sense, signifies the law, thus the Word, may be seen in the Arcana Coelestia 4859 at end, 5922, 6723, 6752, 6827, 7010, 7014, 7089, 7382, 8787, 8805, 9372, 9414, 9419, 9429, 10234, 10563, 10571, 10607, 10614).

  
/ 1232  
  

Translation by Isaiah Tansley. Many thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.