Die Bibel

 

Sáng thế 9

Lernen

   

1 Ðức Chúa Trời ban phước cho Nô-ê cùng các con trai người, mà phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy trên mặt đất.

2 Các loài vật ở trên đất, các loài chim trời, và các vật hành động trên đất, cùng các cá biển, đều sẽ kinh khủng ngươi và bị phú vào tay ngươi.

3 Phàm vật chi hành động và có sự sống thì dùng làm đồ ăn cho các ngươi. Ta cho mọi vật đó như ta đã cho thứ cỏ xanh.

4 Song các ngươi không nên ăn thịt còn hồn sống, nghĩa là có máu.

5 Quả thật, ta sẽ đòi máu của sự sống ngươi lại, hoặc nơi các loài thú vật, hoặc nơi tay người, hoặc nơi tay của anh em người.

6 Hễ kẻ nào làm đổ máu người, thì sẽ bị người khác làm đổ máu lại; vì Ðức Chúa Trời làm nên người như hình của Ngài.

7 Vậy, các ngươi hãy sanh sản, thêm nhiều, và làm cho đầy dẫy trên mặt đất.

8 Ðức Chúa Trời cũng phán cùng Nô-ê và các con trai người rằng:

9 Còn phần ta đây, ta lập giao ước cùng các ngươi, cùng dòng dõi các ngươi,

10 và cùng mọi vật sống ở với ngươi, nào loài chim, nào súc vật, nào loài thú ở trên đất, tức là các loài ở trong tàu ra, cho đến các loài vật ở trên đất.

11 Vậy, ta lập giao ước cùng các ngươi, và các loài xác thịt chẳng bao giờ lại bị nước lụt hủy diệt, và cũng chẳng có nước lụt để hủy hoại đất nữa.

12 Ðức Chúa Trời lại phán rằng: Ðây là dấu chỉ về sự giao ước mà ta lập cùng các ngươi, cùng hết thảy vật sống ở với các ngươi, trải qua các đời mãi mãi.

13 Ta đặt mống của ta trên từng mây, dùng làm dấu chỉ sự giao ước của ta với đất.

14 Phàm lúc nào ta góp các đám mây trên mặt đất và phàm mống mọc trên từng mây,

15 thì ta sẽ nhớ lại sự giao ước của ta đã lập cùng các ngươi, và cùng các loài xác thịt có sự sống, thì nước chẳng bao giờ lại trở nên lụt mà hủy diệt các loài xác thịt nữa.

16 Vậy, cái mống sẽ ở trên mây, ta nhìn xem nó đặng nhớ lại sự giao ước đời đời của Ðức Chúa Trời cùng các loài xác thịt có sự sống ở trên đất.

17 Ðức Chúa Trời lại phán cùng Nô-ê rằng: Ðó là dấu chỉ sự giao ước mà ta đã lập giữa ta và các xác thịt ở trên mặt đất.

18 Các con trai của Nô-ê ở trong tàu ra là Sem, Cham và Gia-phết. Vả, Cham là cha của Ca-na-an.

19 Ấy đó, là ba con trai của Nô-ê, và cũng do nơi họ mà có loài người ở khắp trên mặt đất.

20 Vả, Nô-ê khởi cày đất và trồng nho.

21 Người uống rượu say, rồi lõa thể ở giữa trại mình.

22 Cham là cha Ca-na-an, thấy sự trần truồng của cha, thì ra ngoài thuật lại cùng hai anh em mình.

23 Nhưng Sem và Gia-phết đều lấy áo choàng vắt trên vai mình, đi thùi lui đến đắp khuất thân cho cha; và bởi họ xây mặt qua phía khác, nên chẳng thấy sự trần truồng của cha chút nào.

24 Khi Nô-ê tỉnh rượu rồi, hay được điều con thứ hai đã làm cho mình,

25 bèn nói rằng: Ca-na-an đáng rủa sả! Nó sẽ làm mọi cho các tôi tớ của anh em nó.

26 Người lại nói rằng: Ðáng ngợi khen Giê-hô-va, là Ðức Chúa Trời của Sem thay; Ca-na-an phải làm tôi cho họ!

27 Cầu xin Ðức Chúa Trời mở rộng đất cho Gia-phết, cho người ở nơi trại của Sem; còn Ca-na-an phải làm tôi của họ.

28 Sau khi lụt, Nô-ê còn sống ba trăm năm mươi năm.

29 Vậy, Nô-ê hưởng thọ được chín trăm năm mươi tuổi, rồi qua đời.

   

Aus Swedenborgs Werken

 

Arcana Coelestia #1010

studieren Sie diesen Abschnitt

  
/ 10837  
  

1010. Whoso sheddeth man’s blood in man. That this signifies extinguishing charity, and that “in man” is with man, is evident from the signification of “blood”—concerning which above—as being the holy of charity, and from its being said “man’s blood in man.” This means his internal life, which is not in him, but with him; for the life of the Lord is charity, which is not in man, because he is filthy and profane, but is with man. That “shedding blood” is inflicting violence on charity, is evident from passages in the Word, as from those adduced before n. 374, 376), where it was shown that violence inflicted upon charity is called “blood.” “Shedding blood” is in the literal sense killing, but in the internal sense it is bearing hatred against the neighbor, as the Lord teaches in Matthew:

Ye have heard that it was said to them of old time, Thou shalt not kill; and whosoever shall kill shall be in danger of the judgment; but I say unto you, that everyone who is angry with his brother without cause shall be in danger of the judgment (Matthew 5:21-22).

Here “being angry” signifies receding from charity (on which see n. 357), and consequently hatred.

[2] He who is in hatred, not only has no charity, but also inflicts violence on charity, that is, “sheds blood.” In hatred lies actual murder, as is manifest from this, that he who is in hatred desires nothing so much as that the one he hates should be killed; and if he were not withheld by outward restraints, he would kill him. For this reason the “killing of a brother and the shedding of his blood” is hatred; and since it is hatred, there is this in every idea of his against him. It is the same with profanation. He who profanes the Word, as has been said, not only holds truth in hatred, but also extinguishes, or kills it. This is manifest from those in the other life who have committed profanation; no matter how upright, wise, and devout they have appeared outwardly during their life in the body, in the other life they hold the Lord in deadly hatred, and also all the goods of love and truths of faith, for the reason that these are opposed to their inward hatred, robbery, and adultery, which they have veiled with a show of holiness, and while adulterating the goods of love and truths of faith to favor themselves.

[3] That “blood” means profanation, is evident not only from the passages adduced above n. 374), but also from the following in Moses:

What man soever there be of the house of Israel, that killeth an ox, or lamb, or goat, in the camp, or that killeth it without the camp, and hath not brought it unto the door of the tent of meeting, to offer it as an oblation unto Jehovah before the tabernacle of Jehovah, blood shall be imputed unto that man, he hath shed blood; and that man shall be cut off from among his people (Leviticus 17:3-4).

Sacrificing in any other place than on the altar, which was near the tabernacle, represented profanation; for sacrificing was a holy thing, but profane if in the camp or outside the camp.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.