Die Bibel

 

Sáng thế 17

Lernen

   

1 Khi Áp-ram được chín mươi chín tuổi, thì Ðức Giê-hô-va hiện đến cùng người và phán rằng: Ta là Ðức Chúa Trời toàn năng; ngươi hãy đi ở trước mặt ta làm một người trọn vẹn.

2 Ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, làm cho dòng dõi ngươi thêm nhiều quá-bội.

3 Áp-ram bèn sấp mình xuống đất; Ðức Chúa Trời phán cùng người rằng:

4 Nầy, phần ta đây, ta đã lập giao ước cùng ngươi; vậy ngươi sẽ trở nên tổ phụ của nhiều dân tộc.

5 Thiên hạ chẳng còn gọi ngươi là Áp-ram nữa, nhưng tên ngươi là Áp-ra-ham, vì ta đặt ngươi làm tổ phụ của nhiều dân tộc.

6 Ta sẽ làm cho ngươi sanh sản rất nhiều, làm cho ngươi thành nhiều nước; và các vua sẽ do nơi ngươi mà ra.

7 Ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, và cùng hậu tự ngươi trải qua các đời; ấy là giao ước đời đời, hầu cho ta làm Ðức Chúa Trời của ngươi và của dòng dõi ngươi.

8 Ta sẽ cho ngươi cùng dòng dõi ngươi xứ mà ngươi đương kiều ngụ, tức toàn xứ Ca-na-an, làm cơ nghiệp đời đời. Vậy, ta sẽ làm Ðức Chúa Trời của họ.

9 Ðoạn, Ðức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham rằng: Phần ngươi cùng dòng dõi ngươi, từ đời nọ sang đời kia, sẽ giữ sự giao ước của ta.

10 Mỗi người nam trong vòng các ngươi phải chịu phép cắt bì; ấy là giao ước mà các ngươi phải giữ, tức giao ước lập giữa ta và các ngươi, cùng dòng dõi sau ngươi.

11 Các ngươi phải chịu cắt bì; phép đó sẽ là dấu hiệu của sự giao ước giữa ta cùng các ngươi.

12 Trải qua các đời, mỗi người nam trong vòng các ngươi, hoặc sanh đẻ tại nhà, hoặc đem tiền ra mua nơi người ngoại bang, chẳng thuộc về dòng giống ngươi, hễ lên được tám ngày rồi, đều phải chịu phép cắt bì.

13 Chớ khá bỏ làm phép cắt bì cho ai sanh tại trong nhà ngươi, hay đem tiền ra mua về; sự giao ước của ta sẽ lập đời đời trong xác thịt của các ngươi vậy.

14 Một người nam nào không chịu phép cắt bì nơi xác thịt mình, sẽ bị truất ra khỏi ngoài dân sự mình; người đó là kẻ bội lời giao ước ta.

15 Ðức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham rằng: còn Sa-rai, vợ ngươi, chớ gọi là Sa-rai nữa; nhưng Sa-ra là tên người đó.

16 Ta sẽ ban phước cho nàng, lại do nơi nàng ta sẽ cho ngươi một con trai, Ta sẽ ban phước cho nàng, nàng sẽ làm mẹ các dân tộc; những vua của các dân tộc sẽ do nơi nàng mà ra.

17 Áp-ra-ham bèn sấp mình xuống đất, cười và nói thầm rằng: Hồ dễ người đã trăm tuổi rồi, mà sanh con được chăng? Còn Sa-ra, tuổi đã chín mươi, sẽ sanh sản được sao?

18 Áp-ra-ham thưa cùng Ðức Chúa Tr»»i rằng: Chớ chi Ích-ma-ên vẫn được sống trước mặt Ngài!

19 Ðức Chúa Trời bèn phán rằng: Thật vậy, Sa-ra vợ ngươi, sẽ sanh một con trai, rồi ngươi đặt tên là Y-sác. Ta sẽ lập giao ước cùng nó, để làm giao ước đời đời cho dòng dõi của nó.

20 Ta cũng nhậm lời ngươi xin cho Ích-ma-ên. Nầy, ta ban phước cho người, sẽ làm cho người sanh sản và thêm nhiều quá-bội; người sẽ là tổ phụ của mười hai vị công-hầu, và ta làm cho người thành một dân lớn.

21 Nhưng ta sẽ lập giao ước ta cùng Y-sác, độ khoảng nầy năm tới Sa-ra phải sanh cho ngươi.

22 Khi Ðức Chúa Trời đã phán xong, thì Ngài từ Áp-ra-ham ngự lên.

23 Chánh ngày đó, Áp-ra-ham bắt Ích-ma-ên, con trai mình, và hết thảy các người nam trong nhà, hoặc sanh tại đó, hoặc đem tiền ra mua về, mà làm phép cắt bì cho, y như lời Ðức Chúa Trời đã phải dặn.

24 Vả, khi Áp-ra-ham chịu phép cắt bì, thì đã được chín mươi chín tuổi;

25 còn Ích-ma-ên, con người, khi chịu phép cắt bì, thì được mười ba tuổi.

26 Cũng trong một ngày đó, Áp-ra-ham và Ích-ma-ên chịu phép cắt bì,

27 và mọi người nam trong nhà, hoặc sanh tại đó, hoặc đem tiền ra mua nơi người ngoại bang, đồng chịu phép cắt bì với người.

   

Aus Swedenborgs Werken

 

Arcana Coelestia #2041

studieren Sie diesen Abschnitt

  
/ 10837  
  

2041. 'You shall circumcise the flesh of your foreskin' means the removal of self-love and love of the world. This is clear from the representation and the meaning of 'circumcision' as purification from filthy loves, dealt with just above in 2039, and also from the meaning of 'flesh' as man's proprium, dealt with already in 999. Man's proprium consists of nothing but self-love and love of the world, and so of every desire that stems from those loves. Just how filthy it is has been shown in Volume One, in 141, 150, 154, 210, 215, 694, 731, 874-876, 987, 1047.

Because this proprium that is to be removed is meant it is here called 'the flesh of the foreskin'.

[2] There are two loves so-called, and their desires, which obstruct the influx of heavenly love from the Lord. For when these reign in the interior man and in the external man and take possession there they either reject or they stifle, and also degrade and defile, heavenly love flowing in, for they are absolutely contrary to heavenly love. The fact that they are absolutely contrary will in the Lord's Divine mercy be shown later on. To the extent they are removed however, heavenly love flowing in from the Lord starts to make its appearance, and in fact starts to dawn in his interior man; and to that extent he starts to notice first that he is under the influence of evil and falsity, then that he is under the influence of what is impure and filthy, and lastly that this has been his proprium.

[3] It is with those who are being regenerated that those loves are removed. That removal may also be recognized from what goes on in those who are not regenerate when the desires belonging to those loves become quiescent, as happens sometimes when they are engaging in meditation on holy things or when they are languishing - as is the case with them in times of misfortune, sickness, and disease, and above all when they are about to die. At these times, since bodily and worldly interests have grown languid and are so to speak dead, such persons become aware of something of heavenly light and of the comfort brought by this. But with these it is not a removal of those desires, only a languishing, for the moment that these people return to their previous state they sink back into those desires.

[4] With the evil as well, bodily and worldly interests can be made to languish, in which case they are able to be raised up into, as it seems, something heavenly, as is sometimes done to souls, especially those newly arrived in the next life, who have an intense desire to see the glory of the Lord because during their lifetime in the world they have heard so much about heaven. At such times their external interests languish and in this condition they are conveyed into the first heaven and enjoy what they have desired. But they are not able to remain there for long because their bodily and worldly interests are merely quiescent and have not been removed, as they have been with angels, regarding which see 541, 542. It should be realized that with man heavenly love from the Lord is flowing in constantly, and that nothing else stands in the way, obstructs, or prevents the reception of it than the desires belonging to those loves, and the falsities resulting from them.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.