Die Bibel

 

Sáng thế 13

Lernen

   

1 Áp-ram ở Ê-díp-tô dẫn vợ cùng các tài vật mình và Lót đồng trở lên Nam phương.

2 Vả, Áp-ram rất giàu có súc vật, vàngbạc.

3 người vừa đi vừa đóng trại, từ Nam phương trở về Bê-tên và A-hi,

4 nơi đã lập một bàn thờ lúc trước. Ở đó Áp-ram cầu khẩn danh Ðức Giê-hô-va.

5 Vả, Lót cùng đi với Áp-ram, cũng có chiên, bò, và trại.

6 Xứ đó không đủ chỗ cho hai người ở chung, vì tài vật rất nhiều cho đến đỗi không ở chung nhau được.

7 Trong khi dân Ca-na-an và dân Phê-rê-sít ở trong xứ, xảy có chuyện tranh giành của bọn chăn chiên Áp-ram cùng bọn chăn chiên Lót.

8 Áp-ram nói cùng Lót rằng: Chúng ta là cốt nhục, xin ngươi cùng ta chẳng nên cãi lẫy nhau và bọn chăn chiên ta cùng bọn chăn chiên ngươi cũng đừng tranh giành nhau nữa.

9 Toàn xứ há chẳng ở trước mặt ngươi sao? Vậy, hãy lìa khỏi ta; nếu ngươi lấy bên hữu, ta sẽ qua bên tả.

10 Lót bèn ngước mắt lên, thấy khắp cánh đồng bằng bên sông Giô-đanh, là nơi (trước khi Ðức Giê-hô-va chưa phá hủy thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ) thảy đều có nước chảy tưới khắp đến Xoa; đồng ó cũng như vườn của Ðức Giê-hô-va và như xứ Ê-díp-tô vậy.

11 Lót bèn chọn lấy cho mình hết cánh đồng bằng bên sông Giô-đanh và đi qua phía Ðông. Vậy, hai người chia rẽ nhau.

12 Áp-ram ở trong xứ Ca-na-an, còn Lót ở trong thành của đồng bằng và dời trại mình đến Sô-đôm.

13 Vả, dân Sô-đôm là độc ác và kẻ phạm tội trọng cùng Ðức Giê-hô-va.

14 Sau khi Lót lìa khỏi Áp-ram rồi, Ðức Giê-hô-va phán cùng Áp-ram rằng: Hãy nhướng mắt lên, nhìn từ chỗ ngươi cho đến phương bắc, phương nam, phương đông và phương tây:

15 Vì cả xứ nào ngươi thấy, ta sẽ ban cho ngươi và cho dòng dõi ngươi đời đời.

16 Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi như bụi trên đất; thế thì, nếu kẻ nào đếm đặng dòng dõi ngươi vậy.

17 Hãy đứng dậy đi khắp trong xứ, bề dài và bề ngang; vì ta sẽ ban cho ngươi xứ nầy.

18 Ðoạn áp-ram đời trại mình đến ở nơi lùm cây dẻ bộp tại Mam-rê, thuộc về Hếp-rôn, và lập tại đó một bàn thờ cho Ðức Giê-hô-va.

   

Aus Swedenborgs Werken

 

Arcana Coelestia #1715

studieren Sie diesen Abschnitt

  
/ 10837  
  

1715. And pursued them unto Hobah, which is on the left of Damascus. That this signifies as far as this extended, is evident from the signification of “Hobah, which is on the left of Damascus.” It is not known where Hobah was situated, as there is no further mention of it in the Word. But Damascus was the principal city of Syria (as is evident from 2 Samuel 8:5-6; Isaiah 7:8); and by it is signified almost the same as by Syria (spok en of before, Genesis 10:22). The farthest boundary of the land of Canaan, beyond Dan, is described as being Damascus, as in Amos:

Ye have taken up Siccuth your king, and Chiun your images; the star of your gods which ye made to yourselves, and I will cause you to go away beyond Damascus (Amos 5:26-27).

The boundary of the holy land, or of the Lord’s kingdom, toward the north, is also called the “boundary of Damascus” (Ezekiel 47:16-18, 48:1). Here, where it is said that they were smitten and driven as far as Hobah, which is on the left of Damascus, there is signified the extent to which the apparent goods and truths were purified. But unless it is known what was the character of the apparent goods and truths, and by what means they were purified so as to be made genuine, it cannot be explained what is properly meant here by Hobah, on the left of Damascus; except in a general way, that they were purified.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.