Die Bibel

 

Sáng thế 13

Lernen

   

1 Áp-ram ở Ê-díp-tô dẫn vợ cùng các tài vật mình và Lót đồng trở lên Nam phương.

2 Vả, Áp-ram rất giàu có súc vật, vàngbạc.

3 người vừa đi vừa đóng trại, từ Nam phương trở về Bê-tên và A-hi,

4 nơi đã lập một bàn thờ lúc trước. Ở đó Áp-ram cầu khẩn danh Ðức Giê-hô-va.

5 Vả, Lót cùng đi với Áp-ram, cũng có chiên, bò, và trại.

6 Xứ đó không đủ chỗ cho hai người ở chung, vì tài vật rất nhiều cho đến đỗi không ở chung nhau được.

7 Trong khi dân Ca-na-an và dân Phê-rê-sít ở trong xứ, xảy có chuyện tranh giành của bọn chăn chiên Áp-ram cùng bọn chăn chiên Lót.

8 Áp-ram nói cùng Lót rằng: Chúng ta là cốt nhục, xin ngươi cùng ta chẳng nên cãi lẫy nhau và bọn chăn chiên ta cùng bọn chăn chiên ngươi cũng đừng tranh giành nhau nữa.

9 Toàn xứ há chẳng ở trước mặt ngươi sao? Vậy, hãy lìa khỏi ta; nếu ngươi lấy bên hữu, ta sẽ qua bên tả.

10 Lót bèn ngước mắt lên, thấy khắp cánh đồng bằng bên sông Giô-đanh, là nơi (trước khi Ðức Giê-hô-va chưa phá hủy thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ) thảy đều có nước chảy tưới khắp đến Xoa; đồng ó cũng như vườn của Ðức Giê-hô-va và như xứ Ê-díp-tô vậy.

11 Lót bèn chọn lấy cho mình hết cánh đồng bằng bên sông Giô-đanh và đi qua phía Ðông. Vậy, hai người chia rẽ nhau.

12 Áp-ram ở trong xứ Ca-na-an, còn Lót ở trong thành của đồng bằng và dời trại mình đến Sô-đôm.

13 Vả, dân Sô-đôm là độc ác và kẻ phạm tội trọng cùng Ðức Giê-hô-va.

14 Sau khi Lót lìa khỏi Áp-ram rồi, Ðức Giê-hô-va phán cùng Áp-ram rằng: Hãy nhướng mắt lên, nhìn từ chỗ ngươi cho đến phương bắc, phương nam, phương đông và phương tây:

15 Vì cả xứ nào ngươi thấy, ta sẽ ban cho ngươi và cho dòng dõi ngươi đời đời.

16 Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi như bụi trên đất; thế thì, nếu kẻ nào đếm đặng dòng dõi ngươi vậy.

17 Hãy đứng dậy đi khắp trong xứ, bề dài và bề ngang; vì ta sẽ ban cho ngươi xứ nầy.

18 Ðoạn áp-ram đời trại mình đến ở nơi lùm cây dẻ bộp tại Mam-rê, thuộc về Hếp-rôn, và lập tại đó một bàn thờ cho Ðức Giê-hô-va.

   

Aus Swedenborgs Werken

 

Arcana Coelestia #1587

studieren Sie diesen Abschnitt

  
/ 10837  
  

1587. Before Jehovah destroyed Sodom and Gomorrah. That this signifies the external man destroyed by the cupidities of evil and the persuasions of falsity, is evident from the signification of “Sodom,” as being the cupidities of evil, and from the signification of “Gomorrah,” as being the persuasions of falsity; for these two are what destroy the external man, and separate it from the internal, and these two were what destroyed the Most Ancient Church before the flood. The cupidities of evil are of the will, and the persuasions of falsity are of the understanding; and when these two reign, the whole external man is destroyed; and when it is destroyed, it is also separated from the internal man. Not that the soul or spirit is separated from the body, but that good and truth are separated from man’s soul or spirit, so as not to flow in except remotely; concerning which influx, of the Lord’s Divine mercy elsewhere. And because the external man was so destroyed in the human race, and its bond with the internal, that is, with good and truth, was broken, the Lord came into the world in order that He might conjoin and unite the external man to the internal, that is, the Human Essence to the Divine. What the external man is when conjoined with the internal, is here described, namely, that before Jehovah destroyed Sodom and Gomorrah, it was “like the garden of Jehovah, like the land of Egypt in coming to Zoar.”

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.