Ang Bibliya

 

Daniel 8

pag-aaral

   

1 Năm thứ ba, đời vua Bên-xát-sa, có sự hiện thấy tỏ ra cho ta, là Ða-ni-ên, sau sự hiện thấy đã tỏ ra cho ta khi trước.

2 Vậy ta thấy trong sự hiện thấy; vả khi ta thấy thì ta tại cung Su-sơ, về tỉnh Ê-lam; và trong sự hiện thấy, ta thấy mình ta ở cạnh sông U-lai.

3 Ta ngước mắt lên và thấy, nầy, có một con chiên đực đứng gần sông, có hai cái sừng; hai sừngcao, nhưng một cái thì cao hơn cái kia, và cái cao hơn thì mọc lên sau.

4 Bấy giờ ta thấy con chiên đực ấy húc sừng mình vào phía tây, phía bắc, và phía nam. Không có thú vật nào chống cự cùng nó được, và chẳng ai có thể cứu được khỏi tay nó. Nó muốn làm chi tùy ý, và nó càng lớn lên.

5 Khi ta nhìn xem sự đó, nầy, một con dê đực đến từ phía tây, đi khắp trên mặt đất; con dê đó có cái sừng mọc rõ ra giữa hai con mắt nó.

6 đến tận chỗ con chiên đực có hai sừng, mà ta đã thấy đứng gần sông; nó hết sức giận chạy đến nghịch cùng chiên đực ấy.

7 Ta thấy nó đến gần con chiên đực, nổi giận húc nó, làm gãy hai cái sừng; con chiên đực không có sức nào chống lại; con dê vật nó xuống đất, giày đạp lên trên, và chẳng ai có thể cứu con chiên đực khỏi tay nó được.

8 Con dê đực làm mình nên lớn lắm; nhưng khi nó đã mạnh, thì cái sừng lớn của nó gãy đi, và ở chỗ đó, có bốn cái sừng mọc rõ ra hướng về bốn gió trên trời.

9 Bởi một trong các sừng, có mọc ra một cái sừng nhỏ, lớn lên rất mạnh, về phương nam, phương đông, lại hướng về đất vinh hiển.

10 Nó lớn lên đến cơ binh trên trời; làm cho đổ xuống đất một phần cơ binh và một phần trong các ngôi sao, rồi nó giày đạp lên.

11 Nó làm mình nên lớn cho đến tướng cơ binh; nó cất của lễ hằng dâng khỏi Ngài, và nơi thánh của Ngài bị quăng xuống.

12 Vì cớ tội lỗi thì cơ binh được phó cho nó, lên với của lễ thiêu hằng dâng; và nó ném bỏ lẽ thật xuống đất, nó làm theo ý mình và được thạnh vượng.

13 Bấy giờ ta nghe một đấng thánh đương nói, và một đấng thánh khác nói cùng đấng đương nói, rằng: Sự hiện thấy nầy về của lễ thiêu hằng dâng và về tội ác sanh ra sự hủy diệt, đặng phó nơi thánh cùng cơ binh để bị giày đạp dưới chơn, sẽ còn có cho đến chừng nào?

14 Người trả lời rằng: Cho đến hai ngàn ba trăm buổi chiều và buổi mai; sau đó nơi thánh sẽ được thanh sạch.

15 Khi mà ta, Ða-ni-ên, nhìn xem sự hiện thấy đó, và ta tìm cách để rõ nghĩa, nầy, có như hình dạng người nam đứng trước ta.

16 Ta nghe tiếng một người nam từ giữa bờ sông U-lai, kêu và bảo rằng: Gáp-ri-ên, hãy cho người nầy hiểu sự hiện thấy đó.

17 Người bèn đến gần chỗ ta đứng; khi người đã đến, ta kinh hãi, và ngã sấp mặt xuống đất. Người bảo ta rằng: Hỡi con người, hãy hiểu biết; vì sự hiện thấy đó có quan hệ với kỳ sau rốt.

18 Khi người đương nói với ta, ta ngủ mê sấp mặt xuống đất; nhưng người đụng đến ta, khiến cho ta đứng dậy.

19 Người bảo ta rằng: Nầy, ta sẽ bảo cho ngươi biết điều sẽ đến trong kỳ sau rốt của sự thạnh nộ; vì điều nầy quan hệ đến kỳ định cuối cùng.

20 Con chiên đực mà ngươi đã thấy, có hai sừng, đó là các vua nước Mê-đi và Phe-rơ-sơ.

21 Con dê xờm đực, tức là vua nước Gờ-réc; và cái sừng lớn ở giữa hai con mắt, tức là vua đầu nhứt.

22 Về sừng đã gãy đi, có bốn sừng mọc lên trong chỗ nó: tức là bốn nước bởi dân tộc đó dấy lên, song quyền thế không bằng sừng ấy.

23 Ðến kỳ sau rốt của nước chúng nó, khi số những kẻ bội nghịch đã đầy, thì sẽ dấy lên một vua, là người có bộ mặt hung dữ và thấu rõ những lời mầu nhiệm.

24 Quyền thế người sẽ lớn thêm, nhưng không phải bởi sức mình. Người làm những sự tàn phá lạ thường; và được thạnh vượng, làm theo ý mình, hủy diệt những kẻ có quyền và dân thành.

25 Người dùng quyền thuật làm nên chước gian dối mình được thắng lợi. Trong lòng người tự làm mình nên lớn, và trong lúc dân ở yên ổn, người sẽ hủy diệt nhiều kẻ; người nổi lên chống với vua của các vua, nhưng người sẽ bị bẻ gãy chẳng bởi tay người ta.

26 Vả, sự hiện thấy về các buổi chiều và các buổi mai mà nói đến là thật. Nhưng ngươi hãy giữ kín sự hiện thấy đó, vì nó quan hệ với sau nhiều ngày.

27 Bấy giờ, ta, Ða-ni-ên, mê mẩn, và đau ốm trong mấy ngày; đoạn ta chổi dậy và làm việc vua. Ta rất lấy làm lạ về sự hiện thấy ấy, nhưng chẳng ai rõ ý nó.

   

Mula sa Mga gawa ni Swedenborg

 

Apocalypse Revealed # 448

Pag-aralan ang Sipi na ito

  
/ 962  
  

448. And I heard the number of them. This symbolizes their character perceived, that it was as described hereafter.

To hear means, symbolically, to perceive. A number symbolizes the character of a thing or a state (nos. 10, 348, 364). It is the character of these people's state as described hereafter because that is what is now described in the following verses, which is why it begins, "And thus I saw."

  
/ 962  
  

Many thanks to the General Church of the New Jerusalem, and to Rev. N.B. Rogers, translator, for the permission to use this translation.

Mula sa Mga gawa ni Swedenborg

 

Arcana Coelestia # 9922

Pag-aralan ang Sipi na ito

  
/ 10837  
  

9922. 'In the middle of them round about' means consisting of the more internal features of the factual knowledge of good in every direction. This is clear from the meaning of 'in the middle' as what is more internal, dealt with in 1074, 2940, 2973, 5897, so that 'in the middle' - when it has reference to the hearing and understanding of religious teachings and of worship, which are meant by 'bells' - means from more internal features; from the meaning of 'pomegranates', in the middle of which the bells were, as factual knowledge of good, dealt with above in 9918; and from the meaning of 'round about' as in every direction, as above in 9920. Bells were placed in the middle of the pomegranates because known facts, meant by 'pomegranates', are the recipients, so to speak vessels, that hold truth and good within them, 1469, 1496, 3068, 5373, 5489, 7770; and religious teachings and worship, meant by 'bells', must consist of the good and truth which reside inwardly in known facts as their vessels. If they do not consist of that good and truth, only of known facts, they have no life in them.

[2] But since few can understand the nature of what has just been said - that religious teachings and worship must consist of the good and truth which reside inwardly in known facts, but not of known facts devoid of them - an intelligible explanation, so far as this is possible, will be given. The term 'known facts' or 'factual knowledge' describes all things contained in the external or natural memory; for there is the external memory, consisting of things in the natural world, and there is the internal memory, consisting of things in the spiritual world, see 2469-2494, 2831, 5212, 9394, 9723, 9841. The things which have been inscribed on the internal memory are not called known facts, because they are the things constituting a person's life; instead they are called truths belonging to faith and forms of good belonging to love. These are what must be present inwardly in known facts. For in the human being there is an external, called the external man, and an internal, called the internal man; the internal must be in the external, as the soul is in its body. Accordingly those things which are in the internal man must reside in those which are in the external, for in this way the external has a soul or life within it. Therefore if the internal things, or things of the internal man, are not in the external ones there is no soul in them, nor thus any life. Because the good of love and faith is internal it follows that external things must have that good in them, and so must known facts since known facts, as already stated, are recipients, so to speak vessels, that hold internal things. Consequently religious teachings and worship must consist of those things contained in the recipients or vessels; they do not reside in recipients and vessels that are empty or devoid of such contents. From all this it is evident how to understand the explanation that all aspects of religious teachings and of worship must spring from the more internal features of the factual knowledge of good, which are meant by the declaration that bells of gold should be in the middle of the pomegranates.

[3] In addition it should be recognized that there is factual knowledge of good and factual knowledge of truth, and that truths residing on this level are once again recipient vessels of good; for the truths of faith are vessels for the good of love. For light on this matter, see what has been stated and shown already regarding factual knowledge or known facts,

Known facts are things belonging to the memory in the natural man, 3293, 3309, 3310, 4967, 5212, 5774, 5874, 5886, 5889, 5934.

By means of known facts the internal man is opened, 1495, 1548, 1563, 1895, 1940, 3085, 3086, 5276, 5871, 5874, 5901.

Known facts are a means to make people wise and also a means to make them insane, 4156, 4760, 8628, 8629.

Known facts are vessels for truth, and truths are vessels for good, 1469, 1496, 3068, 3079, 3318, 5489, 5881, 6023, 6071, 6077, 6750, 7770, 8005, 9394, 9724.

Known facts give service to the internal man, 1486, 1616, 2576, 3019, 3020, 3665, 5201, 5213, 6052, 6068, 6084, 9394.

When known facts, which are things belonging to the external memory, become part of life, they pass from the external memory, but remain inscribed on the internal memory, 9394, 9723, 9841.

People guided by truths of faith rooted in the good of charity can be raised above factual knowledge, 6383, 6384; this is called being raised above the level of the senses, 5089, 5094, 6183, 6313, 6315, 9730.

A person carries with him into the next life when he dies the known facts or things belonging to the external memory, but they become dormant then, and in what manner, 2475-2486, 6931.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.