Bible

 

Số 18

Studie

   

1 Ðức Giê-hô-va bèn phán cùng A-rôn rằng: Ngươi, các con trai ngươi, và tông tộc ngươi phải mang lấy những tội lỗi phạm trong nơi thánh; còn ngươi và các con trai ngươi phải mang lấy những tội lỗi phạm trong chức tế lễ.

2 Cũng hãy biểu đến gần ngươi các anh em mình, là chi phái Lê-vi, tức tông tộc ngươi, đặng các người đó hiệp với ngươi và hầu việc ngươi; nhưng ngươi và các con trai ngươi phải ở trước Trại bảng chứng.

3 Các người đó sẽ gìn giữ điều chi ngươi truyền dạy, và điều nào thuộc về cả Trại; chỉ không nên lại gần những vật thánh, cũng đừng lại gần bàn thờ, e khi chúng nó phải chết, và các ngươi cũng chết luôn chăng.

4 Vậy, các người đó sẽ hiệp với ngươi coi sóc điều chi thuộc về hội mạc, và giữ công việc của Trại; một người ngoại nào chẳng nên đến gần các ngươi.

5 Các ngươi phải coi sóc điều chi thuộc về nơi thánh và bàn thờ để đừng có sự thạnh nộ cùng dân Y-sơ-ra-ên nữa.

6 Còn ta đây, trong dân Y-sơ-ra-ên ta đã chọn lấy anh em các ngươi, là những người Lê-vi, mà ban cho các ngươi, vì đã dâng cho Ðức Giê-hô-va rồi, đặng làm công việc của hội mạc.

7 Nhưng ngươi và các con trai ngươi phải kỹ lưỡng lo cho xong chức tế lễ, quản trị các điều chi thuộc về bàn thờ, và vật chi ở phía trong màn; các ngươi phải làm việc mình tại đó. Chức tế lễ của các ngươi là một việc ta phong cho như một của ban: người ngoại nào đến gần sẽ bị xử tử.

8 Ðức Giê-hô-va lại phán cùng A-rôn rằng: Nầy ta cử ngươi coi sóc các lễ vật của ta thâu lấy về mọi-vật mà dân Y-sơ-ra-ên đã biệt riêng ra thánh; cứ một lệ định đời đời ta ban những lễ vật nầy cho ngươi và cho các con trai ngươi như một phần riêng mà phép xức dầu truyền cho.

9 Trong các vật rất thánh không có thiêu hóa mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho ta, nầy là phần sẽ thuộc về ngươi: Hết thảy lễ vật của họ, nào của lễ chay, nào của lễ chuộc tội, nào của lễ chuộc sự mắc lỗi; những vật rất thánh nầy đều sẽ thuộc về ngươi và các con trai ngươi.

10 Ngươi phải ăn nó trong nơi rất thánh; mọi người nam phải ăn lấy, ấy sẽ làm một vật thánh cho ngươi.

11 Vật nầy cũng sẽ thuộc về ngươi: Phàm lễ vật nào mà dân Y-sơ-ra-ên dâng giơ lên và đưa qua đưa lại, thì ta cứ một lệ định đời đời mà ban cho ngươi và các con trai con gái ngươi. Ai trong nhà ngươi tinh sạch sẽ được ăn các món đó.

12 Ta cũng đã ban cho ngươi những vật đầu mùa mà dân Y-sơ-ra-ên sẽ dâng cho Ðức Giê-hô-va, hết thảy phần dầu, rượu ngọt và lúa miến nhất hạng.

13 Mọi hoa quả đầu mùa của đất sanh sản mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho Ðức Giê-hô-va, đều sẽ thuộc về ngươi; ai trong nhà ngươi tinh sạch sẽ được ăn lấy.

14 Phàm vật chi mà dân Y-sơ-ra-ên phú dâng sẽ thuộc về ngươi.

15 Mọi con đầu lòng của các xác thịt, hoặc ngươi, hoặc vật mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho Ðức Giê-hô-va, đều sẽ thuộc về ngươi; nhưng ngươi phải chuộc lại con đầu lòng của loài người, và cũng phải chuộc lại con đầu lòng của thú vật ô uế.

16 Về sự chuộc lại, ngươi phải chuộc lại những con từ một tháng trở đi, theo giá định của ngươi, là năm siếc-lơ bạc, theo siếc-lơ của nơi thánhhai mươi ghê-ra.

17 Nhưng ngươi chớ chuộc lại con đầu lòng của bò cái, hoặc con đầu lòng của chiên cái hay là con đầu lòng của cái; ấy là những vật thánh. Ngươi phải rưới huyết nó trên bàn thờ, và xông mỡ nó làm của lễ dùng lửa dâng lên có mùi thơm cho Ðức Giê-hô-va.

18 Thịt nó sẽ thuộc về ngươi như cái o dâng đưa qua đưa lại và cái giò hữu.

19 Ta cứ lệ định đời đời ban cho ngươi, các con trai và các con gái ngươi, hết thảy lễ vật thánh mà dân Y-sơ-ra-ên dâng giơ lên cho Ðức Giê-hô-va: ấy là một giao ước bằng muối đời đời, không bỏ được, trước mặt Ðức Giê-hô-va cho ngươi và cho dòng dõi ngươi.

20 Ðoạn, Ðức Giê-hô-va phán cùng A-rôn rằng: Ngươi sẽ không có cơ nghiệp trong xứ dân Y-sơ-ra-ên; và chẳng sẽ có phần cho ngươi giữa dân đó; ta là phần của ngươi, và là cơ nghiệp của ngươi ở giữa dân Y-sơ-ra-ên.

21 Còn về con cháu Lê-vi, nầy ta đã ban cho làm cơ nghiệp, mọi thuế một phần mười của Y-sơ-ra-ên làm lương về công việc mình làm trong hội mạc.

22 Dân Y-sơ-ra-ên chớ lại gần hội mạc nữa, e phải mắc tội và chết chăng.

23 Nhưng ấy là người Lê-vi sẽ làm công việc của hội mạc; bằng có phạm tội, thì tự mang lấy; chúng nó sẽ không có phần cơ nghiệp giữa dân Y-sơ-ra-ên; ấy sẽ là một lệ định đời đời trải qua các thế đại.

24 Vì ta đã ban cho người Lê-vi làm cơ nghiệp, những thuế một phần mười của dân Y-sơ-ra-ên dâng giơ lên cho Ðức Giê-hô-va. Bởi cớ đó, ta đã phán về họ rằng: Họ sẽ không có cơ nghiệp giữa dân Y-sơ-ra-ên.

25 Ðoạn, Ðức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng:

26 Ngươi cũng phải truyền cho người Lê-vi rằng: Khi nào các ngươi đã lãnh của dân Y-sơ-ra-ên thuế một phần mười mà ta đã ban về phần dân đó đặng làm cơ nghiệp của các ngươi, thì hãy lấy một phần mười của vật thuế một phần mười, làm của lễ dâng giơ lên cho Ðức Giê-hô-va.

27 Lễ-vật dâng giơ lên của các ngươi sẽ kể như lúa mì lấy nơi sân đạp lúa, và như sự đầy dẫy của hầm rượu.

28 Thế thì, trong những thuế một phần mười mà các ngươi lãnh nơi dân Y-sơ-ra-ên, thì cũng phải lấy ra một phần mười làm lễ vật dâng giơ lên cho Ðức Giê-hô-va, và giao lễ vật của Ðức Giê-hô-va đó cho A-rôn, thầy tế lễ.

29 Trong những lễ vật lãnh được, các ngươi phải lấy ra phần tốt nhất, biệt riêng ra thánh mà dâng giơ lên cho Ðức Giê-hô-va.

30 Ngươi phải nói cùng người Lê-vi rằng: Khi nào các ngươi đã dâng giơ lên phần tốt nhất của thuế một phần mười, thì sẽ kể cho người Lê-vi như huê lợi của sân đạp lúa, và như huê lợi của hầm rượu vậy.

31 Các ngươi và gia quyến các ngươi phải ăn nó trong nơi nào cũng được, vì là công giá mình về việc các ngươi làm trong hội mạc.

32 Bởi cớ ấy, khi các ngươi đã dâng giơ lên phần tốt nhất, các ngươi sẽ không mắc tội, sẽ không làm ô uế những vật thánh của dân Y-sơ-ra-ên, và các ngươi không chết đâu.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Apocalypse Explained # 1151

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 1232  
  

1151. And ointment and frankincense signifies profaned worship from spiritual love. This is evident from the signification of "ointment," as being the good of spiritual love (of which presently); also from the signification of "frankincense," as being the truth of spiritual good (See n. 491). "Ointment and frankincense" signify spiritual love because the incense offerings were made with these; and the incense offerings signified spiritual love because of the fragrant smoke that went up from the holy fire in the censers. Spiritual love is love towards the neighbor, which makes one with the love of uses. There are two loves of heaven, and thus of the church, from which the Lord is worshipped; celestial love, which is love to the Lord, and spiritual love, which is love towards the neighbor; the former is signified by "cinnamon and perfumes," the other by "ointment and frankincense." Moreover, all worship is from love; the worship that is not from one or the other of these loves is no worship, but only an external act in which there is inwardly nothing of the church. That the incense offerings signified worship from spiritual love may be seen (n. 324, 491-492, 494, 567). Ointment means a compound of aromatics that was used in the incense offerings, as can be seen from these words in Moses:

Take unto thee sweet spices, stacte, and onycha, and galbanum, sweet spices with pure frankincense. And thou shalt make it an incense; an ointment, the work of the perfumer, salted, pure, holy; and thou shalt beat some of it very small, and put it before the testimony in the Tent of meeting where I shall meet with thee; it shall be unto you the holy of holies (Exodus 30:34-37).

Here all these things are called "the ointment of the perfumer." (The particulars are explained in Arcana Coelestia 10289-10308.)

(Continuation respecting the Athanasian Faith)

[2] There is infernal freedom and there is heavenly freedom. Infernal freedom is that into which man is born from his parents, and heavenly freedom is that into which man is reformed by the Lord. From infernal freedom man has the will of evil, the love of evil, and the life of evil; while from heavenly freedom he has the will of good, the love of good, and the life of good; for as has been said before, a man's will, love and life, make one with his freedom. These two kinds of freedom are opposites of each other, but the opposition is not evident except so far as man is in one and not in the other. But a man cannot come out of infernal freedom into heavenly freedom unless he compels himself. To compel oneself is to resist evil and to fight against it as if from oneself, but still to implore the Lord for help. Thus a man fights from the freedom that is inwardly in him from the Lord against the freedom that is outwardly in him from hell. While he is in the combat it seems to him that it is not freedom from which he fights, but a kind of compulsion, because it is against that freedom into which he was born; and yet it is freedom, since otherwise he would not fight as if of himself.

[3] But this inward freedom from which he fights, which seems like compulsion, is afterwards felt as freedom, for it becomes like what is involuntary, spontaneous, and as it were innate, comparatively like one's compelling his hand to write, to work, to play a musical instrument, or to contend in games, for after a while the hands and arms do these things as if of themselves or spontaneously; for man is then in good because he is then removed from evil and is led by the Lord. When a man has compelled himself to act in opposition to infernal freedom he sees and perceives that infernal freedom is servitude and that heavenly freedom is freedom itself, because it is from the Lord. The essence of the matter is this, that so far as a man compels himself by resisting evils, so far the infernal societies with which he acts as one are removed from him, and he is introduced by the Lord into heavenly societies, with which he acts as one. On the other hand, if a man does not compel himself to resist evils he remains in them. That this is so I have learned through much experience in the spiritual world, and further, that evil does not withdraw in consequence of any compulsion that comes from punishments, or from fear of them afterwards.

  
/ 1232  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for their permission to use this translation.

Bible

 

Numbers 18:29

Studie

       

29 Out of all your gifts you shall offer every wave offering of Yahweh, of all its best, even the holy part of it out of it.'