Bible

 

Lêvi 11

Studie

   

1 Ðức Giê-hô-va phán cùng Môi-se và A-rôn rằng:

2 Hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng: Trong các loài vật trên mặt đất, nầy là những con các ngươi được phép ăn:

3 Hễ loài vật nào có móng rẽ ra, chân chia hai và nhơi, thì các ngươi được phép ăn.

4 Nhưng chẳng nên ăn con nào chỉ nhơi không, hay là chỉ có móng rẽ không: con lạc đà, nó nhơi, nhưng không có móng rẽ; nên hãy cầm nó là loài vật không sạch;

5 con chuột đồng, nó nhơi, nhưng không có móng rẽ, nên hãy cầm nó là loài vật không sạch;

6 con thỏ rừng, nó nhơi nhưng không móng rẽ; nên hãy cầm nó là loài vật không sạch;

7 con heo, nó có móng rẽ, chân chia hai, nhưng không nhơi; nên hãy cầm nó là loài vật không sạch.

8 Các ngươi không nên ăn thịt và cũng không nên đụng đến thây các thú đó; phải cầm là vật không sạch.

9 Những loài vật ở dưới nước mà các ngươi được phép ăn, là loài vật nào, hoặc ở dưới biển, hoặc ở dưới sông, có vây và có vảy.

10 Phàm vật nào hoặc dưới biển, hoặc dưới sông, tức các loài sanh sản trong nước, mà không có vây và chẳng có vảy, thì các người không nên ăn, phải lấy làm gớm ghiếc cho các ngươi.

11 Những loài nầy, khá lấy làm gớm ghiếc cho mình, chớ nên ăn thịt nó, và hãy cầm thây nó là điều gớm ghiếc.

12 Các loài vật nào ở trong nước không có vây và chẳng có vảy, thì phải lấy làm gớm ghiếc cho các ngươi.

13 Trong các loài chim, những giống các ngươi phải cầm bằng gớm ghiếc, không nên ăn, là chim ưng, chim ngạc, ó biển;

14 chim lão ưng và con diều, tùy theo loại chúng nó;

15 các thứ quạ,

16 chim đà điểu, chim ụt, chim thủy kê, chim bò cắc và các loại giống chúng nó;

17 chim mèo, chim thằng cộc, con cò quắm,

18 con hạc, chim thằng bè, con cồng cộc,

19 con cò, con diệc và các loại giống chúng nó; chim rẽ quạt và con dơi.

20 Hễ côn trùng nào hay bay, đi bốn cẳng, thì các ngươi hãy lấy làm gớm ghiếc.

21 Nhưng trong loại côn trùng nào hay bay và đi bốn cẳng, các ngươi được ăn con nào có cẳng đặng nhảy trên đất;

22 là con cào cào tùy theo loại nó, con ve tùy theo loại nó, châu chấu tùy theo loại nó, con dế tùy theo loại nó.

23 Các loài côn trùng khác hay bay và có bốn cẳng, thì các ngươi phải lấy làm gớm ghiếc.

24 Các ngươi sẽ vì loại đó mà bị ô uế; ai đụng đến xác chết loài đó sẽ bị ô uế cho đến chiều tối.

25 Ai mang xác chết loài đó phải giặt áo xống mình, và bị ô uế cho đến chiều tối.

26 Các thú nào có móng rẽ ra, nhưng không có chân chia hai và không nhơi, tất phải lấy làm ô uế cho các ngươi; ai đụng đến sẽ bị ô uế.

27 Trong giống đi bốn cẳng, hễ con nào đi trên bàn cẳng, thì kể là không sạch cho các ngươi; ai đụng đến xác chết nó sẽ bị ô uế đến chiều tối;

28 còn ai mang xác chết nó sẽ giặt áo xống mình, và bị ô uế đến chiều tối; các loài đó là không sạch cho các ngươi.

29 Trong loài đi bò trên mặt đất, nầy là những loài lấy làm không sạch cho các ngươi: con chuột nhủi, con chuột lắt, con rắn mối, tùy theo loại chúng nó;

30 con cắc kè, kỳ đà, con thạch sùng, con kỳ nhông và con cắc ké.

31 Trong các loài côn trùng, những loài đó lấy làm không sạch cho các ngươi: ai đụng đến xác chết nó sẽ bị ô uế cho đến chiều tối.

32 Bất luận vật nào, hễ loài nầy chết rớt nhằm trên, thì đều bị ô uế, hoặc đồ bằng cây, áo xống, da, bao, tức các vật người ta thường dùng; phải ngâm đồ đó trong nước, sẽ bị ô uế cho đến chiều tối, rồi mới tinh sạch lại.

33 Nếu vật chi của nó rớt nhằm đồ sành, các vật chi đựng ở trong đều sẽ bị ô uế; phải đập bể đồ sành đó đi.

34 Phàm đồ ăn nào và các vật uống, mặc dầu để trong đồ sành nào mà bị nước đồ sành đó nhểu vào, sẽ lây ô uế.

35 Phàm vật nào bị một vài miếng xác chết nó rớt nhằm, sẽ lây ô uế; dầu lò, dầu bếp, cũng phải phá tan; nó đã bị ô uế; các ngươi phải cầm nó là ô uế vậy.

36 Còn một cái suối, hoặc một hồ chứa nhiều nước, đều cứ được kể tinh sạch; nhưng hễ ai đụng đến xác chết nó thì sẽ lây ô uế.

37 Nếu vật chi của xác chết nó rớt nhằm trên hột giống nào người ta gieo, thì hột giống đó cứ kể tinh sạch.

38 Nhưng nếu người ta có đổ nước trên hột giống đó và nếu vật gì của xác chết rớt nhằm, thì hột giống đó sẽ bị ô uế cho các ngươi.

39 Khi một con thú nào các ngươi được dùng làm thực vật chết đi, hễ ai đụng đến xác nó sẽ bị ô uế đến chiều tối.

40 Kẻ nào ăn thịt của xác nó phải giặt áo xống mình, và bị lây ô uế cho đến chiều tối; còn ai khiêng xác nó sẽ giặt áo xống, và bị ô uế cho đến chiều tối.

41 Phàm loài côn trùng nào bò trên mặt đất đều là sự gớm ghiếc, không nên ăn thịt nó.

42 Vậy, không nên ăn thịt các loài côn trùng đi bò trên mặt đất, là con nào bò bằng bụng, con nào đi bốn cẳng hay là đi nhiều cẳng, vì chúng nó là một sự gớm ghiếc.

43 Các ngươi chớ vì một con nào trong loài côn trùng mà lây cho thân mình phải gớm ghiếc, không tinh sạch hay là ô uế.

44 Vì ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời của các ngươi; ta là thánh, nên các ngươi phải nên thánh, thì sẽ được thánh. Các ngươi chớ vì một con nào của loài côn trùng trên mặt đất mà làm lây ô uế cho thân mình.

45 Vì ta là Ðức Giê-hô-va, Ðấng đã đem các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô đặng làm Ðức Chúa Trời của các ngươi; các ngươi phải nên thánh, vì ta là thánh.

46 Ðó là luật lệ về loài súc vật, loài chim trời, các sinh vật động dưới nước và các loài côn trùng trên mặt đất,

47 để phân biệt con không sạch với con tinh sạch, con thú ăn được cùng con thú không ăn được.

   

Komentář

 

God seen face to face

  

In Genesis 32:30, this signifies interior things, or thoughts and affections which appear on the face. (Arcana Coelestia 4299)

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 4299

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

4299. 'For I have seen God face to face, and my soul is delivered' means that He suffered the severest temptations, seemingly attributable to the Divine. This is clear from the meaning of 'seeing God' as going closer to Him by means of interior things, that is to say, by means of goods and truths, and consequently as presence, dealt with in 4198; and from the meaning of 'the face' as interior things, dealt with in 1999, 2434, 3527, 3573, 4066, and so as thoughts and affections, for affections and thoughts are interior things because they belong to the disposition and mind (animus et mens) and reveal themselves in the face; and from the meaning of 'my soul is delivered' as suffering God's presence. The fact that all these words mean that He suffered the severest temptations seemingly attributable to the Divine, cannot be seen from anything else than the immediate causes and the remote causes of temptations. The evils and falsities present with a person which lead him into temptations, and therefore the evil spirits and genii who instill them are the immediate causes, 4249. Nevertheless, no one can be tempted, that is, undergo any spiritual temptation, except him who has a conscience. Indeed spiritual temptation is nothing else than the torture of a person's conscience, and consequently none can be tempted but those who are governed by celestial and spiritual good. For the latter have conscience, but all others do not; indeed they do not even know what conscience is.

[2] Conscience is a new will and a new understanding received from the Lord, and so is the Lord's presence with a person, a presence which becomes all the closer the more the person is stirred by the affection for good or for truth. If the closeness of the Lord's presence exceeds the amount of affection for good or for truth in him, he enters into temptation. The reason why is that the evils and falsities which reside with him, and which are moderated by the goods and truths residing with him, cannot suffer that closer presence. This becomes clear from the following things that happen in the next life: Evil spirits cannot by any means move towards any heavenly community without starting to feel distress and torment; also, evil spirits cannot stand angels looking at them because they are instantly tormented and collapse unconscious. And in addition there is the fact that hell is remote from heaven, for the reason that it cannot suffer heaven, that is, the Lord's presence in heaven. This explains why in the Word it is said in reference to evil spirits,

Then they will begin to say to the mountains, Fall on us; and to the hills, Cover us. Luke 23:30.

And elsewhere,

They will say to the mountains and rocks, Rush down on us and hide us from the face of Him who is seated on the throne. Revelation 6:16.

Also the sphere of cloud and thick darkness which emanates from the evils and falsities of those in hell looks like a mountain or rock beneath which they are hidden, see 1265, 1267, 1270.

[3] From these considerations it can now be recognized that 'I have seen God face to face and my soul is delivered' means the severest temptations, seemingly attributable to the Divine. Temptations and torments do seem to be attributable to the Divine because they arise, as has been stated, through the Lord's Divine presence. Yet they do not originate in the Divine or the Lord but in the evils and falsities residing with the person who is being tempted or tormented. From the Lord nothing else proceeds but a holiness which is good and true and merciful, and it is this holiness - which is good, true, and merciful - that those subject to evils and falsities cannot suffer; for such evils and falsities are opposite or contrary to it. Evils, falsities, and lack of mercy are bent all the time on doing violence to those qualities belonging to holiness; and in the measure they assail these, they themselves suffer torment. And when they assail them and consequently suffer torment they imagine that it is the Divine who torments them. These are the considerations meant by 'seemingly attributable to the Divine'.

[4] It was well known to the ancients that no one can see Jehovah face to face and live, and from them knowledge of the same came down to the descendants of Jacob. This explains why they were so glad when they saw any angel and remained alive, as in the Book of Judges,

Gideon saw that he was the angel of Jehovah, therefore Gideon said, O Lord Jehovih! Inasmuch as I have seen the angel of Jehovah face to face. And Jehovah said to him, Peace be to you; do not fear, for you will not die. Judges 6:22-23.

In the same book, Manoah said to his wife, We shall surely die, for we have seen God. Judges 13:22.

And in Moses, Jehovah said to Moses, You cannot see My face, for no man will see Me and live. Exodus 33:20.

[5] The reason why it is said of Moses that he spoke to Jehovah face to face, Exodus 33:11, and that Jehovah knew him face to face, Deuteronomy 34:10, is that He showed Himself to him in a human form suited to his reception, which was an external form - as a bearded old man sitting with him, as I have learned from angels. For the same reason the Jews had no other idea of Jehovah than of one who was very old with a long white beard, who was better able to perform miracles than other gods. They did not have the idea of His being the most holy because they did not know what holiness was, let alone that they could not in any way see the holiness proceeding from Him because they were governed by bodily and earthly love devoid of internal holiness, 4289, 4293.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.