Bible

 

Matthew 13

Studie

   

1 Cũng ngày ấy, Ðức Chúa Jêsus ra khỏi nhà, ngồi bên mé biển.

2 Ðoàn dân nhóm họp xung quanh Ngài đông lắm, đến nỗi Ngài phải xuống thuyền mà ngồi, còn cả đoàn dân đứng trên bờ.

3 Ngài dùng thí dụ mà giảng nhiều điều cùng họ. Ngài phán như vầy: Có người gieo giống đi ra đặng gieo.

4 Khi đương gieo, một phần giống rơi dọc đường, chim bay xuống và ăn.

5 Một phần khác rơi nhằm chỗ đất đá sỏi, chỉ có ít đất thịt, bị lấp không sâu, liền mọc lên;

6 song khi mặt trời mọc lên, thì bị đốt, và vì không có rễ, nên phải héo.

7 Một phần khác rơi nhằm bụi gai, gai mọc rậm lên, phải nghẹt ngòi.

8 Một phần khác nữa rơi nhằm chỗ đất tốt, thì sanh trái; hoặc một hột ra được một trăm, hoặc một hột sáu chục, hoặc một hột ba chục.

9 Ai có tai, hãy nghe!

10 Môn đồ bèn đến gần Ngài mà hỏi rằng: sao thầy dùng thí dụ mà phán cùng chúng vậy?

11 Ngài đáp rằng: bởi vì đã ban cho các ngươi được biết những điều mầu nhiệm của nước thiên đàng, song về phần họ, thì không ban cho biết.

12 Vì sẽ cho thêm kẻ nào đã có, thì họ sẽ được dư dật; nhưng kẻ nào không có, thì lại cất luôn điều họ đã có nữa.

13 Vậy nên ta phán thí dụ cùng chúng; vì họ xem mà không thấy, lắng tai mà không nghe, và không hiểu chi hết.

14 Vậy, về họ, đã được ứng nghiệm lời tiên tri của Ê-sai rằng: Các ngươi sẽ lắng tai nghe, mà chẳng hiểu chi; Lấy mắt xem mà chẳng thấy chi.

15 Vì lòng dân nầy đã cứng cỏi; Ðã làm cho nặng tai Và nhắm mắt mình lại, E khi mắt mình thấy được, Tai mình nghe được, Lòng mình hiểu được, Họ tự hối cải lại, Và ta chữa họ được lành chăng.

16 Nhưng phước cho mắt các ngươi, vì thấy được; phước cho tai các ngươi, vì nghe được!

17 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, có nhiều đấng tiên tri, nhiều người công chính đã ước ao thấy điều các ngươi thấy, mà chẳng được thấy; ước ao nghe điều các ngươi nghe, mà chẳng được nghe.

18 Ấy vậy, các ngươi hãy nghe nghĩa ví dụ về kẻ gieo giống là gì.

19 Khi người nào nghe đạo nước thiên đàng, mà không hiểu, thì quỉ dữ đến cướp điều đã gieo trong lòng mình; ấy là kẻ chịu lấy hột giống rơi ra dọc đàng.

20 Người nào chịu lấy hột giống nơi đất đá sỏi, tức là kẻ nghe đạo, liền vui mừng chịu lấy;

21 song trong lòng không có rễ, chỉ tạm thời mà thôi, đến khi vì đạo mà gặp sự cực khổ, sự bắt bớ, thì liền vấp phạm.

22 Kẻ nào chịu lấy hột giống nơi bụi gai, tức là kẻ nghe đạo; mà sự lo lắng về đời nầy, và sự mê đắm và của cải, làm cho nghẹt ngòi đạo và thành ra không kết quả.

23 Song, kẻ nào chịu lấy hột giống nơi đất tốt, tức là kẻ nghe đạo và hiểu; người ấy được kết quả đến nỗi một hột ra một trăm, hột khác sáu chục, hột khác ba chục.

24 Ðức Chúa Jêsus phán ví dụ khác cùng chúng rằng: Nước thiên đàng giống như người kia gieo giống tốt trong ruộng mình.

25 Nhưng đương khi người ta ngủ, thì kẻ th@¹ chủ ruộng liền đến, gieo cỏ lùng vào trong lúa mì, rồi đi.

26 Ðến khi lúa mì lớn lên, và trổ bông, thì cỏ lùng cũng lòi ra.

27 Các đầy tớ của chủ nhà bèn đến thưa rằng: Thưa chủ, chủ không gieo giống tốt trong ruộng chủ sao? Vậy thì cỏ lùng bởi đâu mà ra?

28 Chủ đáp rằng: Ấy là một kẻ thù đã làm điều đó. Các đầy tớ thưa rằng: Vậy chủ có muốn chúng tôi đi nhổ cỏ đó chăng?

29 Chủ rằng: Chẳng nên, e khi nhổ cỏ lùng, hoặc các ngươi nhổ lộn lúa mì đi chăng.

30 Hãy để cho cả hai thứ cùng lớn lên cho đến mùa gặt; đến mùa gặt, ta sẽ dặn con gặt rằng: trước hết hãy nhổ cỏ lùng, lại từng mà đốt đi; song hãy thâu trử lúa mì vào kho ta.

31 Ngài lấy ví dụ khác mà phán rằng: Nước thiên đàng giống như một hột cải mà người kia lấy gieo trong ruộng mình;

32 hột ấy thật nhỏ hơn cả các giống khác, song khi đã mọc lên, thì lớn hơn các thứ rau, và trở nên cây cối, cho đến nỗi chim trời tới làm ổ trên nhành nó được.

33 Ngài lấy ví dụ khác nữa mà phán rằng: Nước thiên đàng giống như men mà người đờn bà kia lấy trộn vào trong ba đấu bột, cho đến chừng nào bột dậy cả lên.

34 Ðức Chúa Jêsus lấy lời ví dụ mà phán những điều đó cùng đoàn dân, Ngài chẳng phán điều gì cùng họ mà không dùng lời ví dụ,

35 để được ứng nghiệm lời đấng tiên tri rằng: Ta sẽ mở miệng ra mà nói lời ví dụ, Ta sẽ rao bảo những điều kín nhiệm từ khi dựng nên trời đất.

36 Bấy giờ, Ðức Chúa Jêsus cho chúng về, rồi vào nhà; môn đồ đến gần mà hỏi Ngài rằng: Xin thầy giải lời ví dụ về cỏ lùng trong ruộng cho chúng tôi.

37 Ngài đáp rằng: Kẻ gieo giống tốt, là Con người;

38 ruộng là thế gian; giống tốt, là con cái nước thiên đàng; cỏ lùng, là con cái quỉ dữ;

39 kẻ nghịch thù gieo cỏ ấy, là ma quỉ; mùa gặt, là ngày tận thế; con gặt, là các thiên sứ.

40 Còn người ta nhổ cỏ lùng mà đốt trong lửa thể nào, thì ngày tận thế cũng sẽ như vậy;

41 Con người sẽ sai các thiên sứ Ngài thâu mọi gương xấu và những kẻ làm ác khỏi nước Ngài,

42 và quăng những người đó vào lò lửa, là nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng.

43 Khi ấy, những người công bình sẽ chói rạng như mặt trời trong nước của Cha mình. Ai có tai, hãy nghe!

44 Nước thiên đàng giống như của báu chôn trong một đám ruộng kia. Một người kia tìm được thì giấu đi, vui mừng mà trở về, bán hết gia tài mình, mua đám ruộng đó.

45 Nước thiên đàng lại giống như một người lái buôn kiếm ngọc châu tốt,

46 khi đã tìm được một hột châu quí giá, thì đi bán hết gia tài mình mà mua hột châu đó.

47 Nước thiên đàng cũng giống như một tay lưới thả xuống biển, bắt đủ mọi thứ cá.

48 Khi lưới được đầy rồi, thì người đánh cá kéo lên bờ; đoạn, ngồi mà chọn giống tốt để riêng ra, đem bỏ vào rổ, còn giống xấu thì ném đi.

49 Ðến ngày tận thế cũng như vầy: các thiên sứ sẽ đến và chia kẻ ác với người công bình ra,

50 ném những kẻ ác vào lò lửa; ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.

51 Các ngươi có hiểu mọi điều đó chăng! Các môn đồ thưa rằng: Có hiểu.

52 Ngài bèn phán rằng: Vì cớ ấy, mọi thầy thông giáo đã học thông đạo về nước thiên đàng, thì giống như một người chủ nhà kia, đem những vật mới và cũ ở trong kho mình ra.

53 Ðức Chúa Trời phán các lời ví dụ ấy rồi, thì đi khỏi chỗ đó.

54 Ngài về đến quê hương, rồi dạy dỗ trong nhà hội, đến nỗi ai nghe cũng lấy làm lạ, mà nói rằng: Bởi đâu mà người nầy được khôn ngoan và những phép lạ nầy?

55 Có phải là con người thợ mộc chăng? Mẹ người có phải là Ma-ri, và anh em người là Gia-cơ, Giô-sép, Si-môn, Giu-đê chăng?

56 Chị em người đều ở giữa chúng ta chăng? Bởi đâu mà người nầy được mọi điều ấy như vậy?

57 Họ bèn vì cớ Ngài mà vấp phạm. Song Ðức Chúa Jêsus phán cùng họ rằng: Ðấng tiên tri chỉ bị trong xứ mình và người nhà mình khinh dể mà thôi.

58 Ở đó, Ngài không làm nhiều phép lạ, vì chúng không có lòng tin.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 7519

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

7519. 'The ashes of the furnace' means to arouse the falsities that are a product of evil desires, by being present with those engaged in molestation. This is clear from the meaning of 'the ashes of the furnace' as the falsities that are a product of evil desires, dealt with below. The fact that they are aroused through presence with those who molest is clear from what follows in the present verse, for it goes on to say that Moses scattered the ashes in the direction of heaven, before 'Pharaoh's eyes', 'before the eyes' meaning presence, and 'Pharaoh' meaning those who engage in molestation, as has been shown often.

[2] The nature of these things cannot be known without revelation, for they are things such as take place in the next life and are unknown in the world. As long as evil spirits or those from hell have been removed and are separated from heaven, that is, from the good of love and the truth of faith which are there, they are unaware of the fact that they are under the influence of evils and falsities. For in these circumstances they believe falsities to be truths and evils to be forms of good. But as soon as heaven, that is, some heavenly community, moves closer towards them, they recognize them to be falsities and evils; for the truth of faith that flows in then enables them to recognize falsities, and the good of love that flows in enables them to recognize evils. Also the closer heaven comes, or the inflow from it of the good of love and truth of faith becomes more directly present, the worse are those evil spirits tormented by their own evils and falsities, because they cannot bear that goodness and truth.

[3] From all this one may now see why Moses was commanded to take the ashes of the furnace and to scatter them in the direction of heaven, and to do this before Pharaoh's eyes, and why he, not Aaron, was commanded to scatter the ashes in the direction of heaven. For the requirement that the ashes should be scattered in the direction of heaven means the influx of heaven; the requirement that it should be done before Pharaoh's eyes means in the presence of those who molest; and Moses, not Aaron, was told to do it because this situation is brought about among the evil by truth that goes forth directly from God, 'Moses' being truth that goes forth directly from God, 'Aaron' that which goes forth in an indirect way, see 7010. All this shows what is meant in the internal sense by the contents of this verse and those immediately following - that foul and filthy things that are products of evil desires, together with blasphemy, meant by 'sores breaking out into pustules', should be aroused. They are aroused when Divine Truth flows in and heaven moves closer.

[4] Anyone may see that Moses would never have been commanded by Jehovah to do such things - to take the ashes of the furnace and scatter them in the direction of heaven - unless some heavenly arcanum had lain within them. Jehovah would never have given orders for the employment of such means to produce their effect unless they had contained something heavenly to which they corresponded. From this one may see what the Word is like, that it is very full of arcana, but arcana that are not clearly visible in the sense of the letter.

[5] The reason why 'the ashes of the furnace' means falsities that are a product of evil desires is that ashes are formed from things that have been burnt. What is being burnt, as also the actual fire, in the Word means in the good sense good that is the object of heavenly affections, but in the contrary sense evil that is the object of hellish desires. For the fact that 'fire' means those things, see 934, 1861, 2446, 4906, 5071, 5215, 6314, 6832, 6834, 6849, 7324; and 'burning' means evil desires, 1297, 5215. So it is that 'ashes' means falsities, for falsities are the product of evil desires. Since evil desires are meant by 'fire' they are also meant by 'a furnace'. 'A furnace', being a container, often implies the same as its contents.

[6] The fact that 'a furnace' means these things is clear from the following places: In Malachi,

Behold, the day is coming, burning like a furnace, and all the arrogant, and every evil-doer will be stubble; and the day that is coming will burn them up; it will leave them neither root nor branch. Malachi 4:1

'Burning like a furnace' stands for evil desires; 'burning them up' stands for burning with evil desires.

[7] In the book of Genesis,

Abraham looked out towards the face of Sodom and Gomorrah, and towards the whole face of the land of the plain; and he saw, and the smoke went up like the smoke of a furnace. Genesis 19:28.

'The smoke of a furnace' stands for falsities arising from evil desires. For 'Sodom' is evil desires that stem from self-love, and 'Gomorrah' is falsity arising from that evil, 2220, 2246, 2322. In John,

Out of the pit of the abyss there went up smoke, like the smoke of a furnace. Revelation 9:2.

'The smoke of a furnace' again stands for falsities arising from evil desires, 'the pit of the abyss' standing for hell.

[8] In Matthew,

The Son of Man will send His angels, who will gather out of His kingdom all offences, and those who work iniquity, and will send them into the furnace of fire. Matthew 13:41-42.

'The furnace of fire' stands for evil desires; for the fire of evil desires is what is meant in the Word by hell-fire. Loves too are simply what fire people's lives; and loves extend into desires.

[9] In Nahum,

Draw yourself water for the siege, strengthen your fortifications; go into the mud and tread the clay; renew the brick-kiln. 1 There the fire will devour you, the sword cut you off. Nahum 3:14-15.

'Going into the mud' stands for entering into falsity, 'treading the clay' stands for stepping into evil, 6669. 'The brick-kiln' 1 stands for the falsities which they fashion and which are introduced by the evil, 1296, 6669, 7113; 'the fire' stands for the desire for evil, 1861, 2446, 5071, 5215, 6832, 7324; and 'the sword' stands for falsity, 4499.

[10] In Jeremiah,

Take into your hand large stones, and hide them in the clay in the brick-kiln 1 which is at the gate of Pharaoh's house in Tahpanhes, in the eyes of the men of the Jews, and say to them, Behold, I am sending and will bring Nebuchadnezzar the king of Babel, and will put his throne onto these stones which I have hidden, so that he may spread his tent over them. He will come and strike the land of Egypt. Jeremiah 43:9-11.

One cannot know what these verses mean without the internal sense. 'Large stones' are falsities; 'the brick-kiln' 1 is the desire for falsity arising from evil; 'Nebuchadnezzar the king of Babel' is one who lays truth and goodness waste; the presence of his throne and tent on these stones means that he will cause falsities to reign; and 'the land of Egypt' which he will strike is the natural mind.

Poznámky pod čarou:

1. literally, brick-furnace

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.