Bible

 

Lêvi 6

Studie

   

1 Ðức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng:

2 Khi nào ai mắc tội phạm đến Ðức Giê-hô-va, hoặc nói dối cùng người lân cận mình về đồ vật gởi hay là tin mà giao cho, hoặc về một tài vật trộm cắp, hoặc giựt lấy của người lân cận mình;

3 hoặc nếu xí được một của mất mà nói dối về của đó, hoặc thề dối về một trong các việc người ta phạm tội được;

4 khi nào đã phạm và mắc lỗi như vậy, thì phải trả lại vật mình đã ăn cắp, hoặc vật đã giựt lấy, hoặc vật đã tin gởi cho, hoặc vật làm mất xí được,

5 hoặc về các món người đã thề dối: người phải thường nguyên lại và phụ thêm một phần năm giá trị mà giao cho chủ vật đó ngày nào mình dâng của lễ chuộc sự mắc lỗi.

6 Tùy theo sự đánh giá của ngươi, người ấy phải bắt trong bầy một chiên đực không tì vít chi, dẫn đến thầy tế lễ mà dâng cho Ðức Giê-hô-va đặng làm của lễ chuộc sự mắc lỗi mình;

7 thầy tế lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người trước mặt Ðức Giê-hô-va, thì lỗi người sẽ được tha, bất luận lỗi nào người đã mắc.

8 Ðức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng:

9 Hãy truyền lịnh nầy cho A-rôn cùng các con trai người: Nầy là luật về của lễ thiêu: Của lễ thiêu phải ở trên đống lửa tại bàn thờ trọn đêm cho đến sáng mai, và lửa của bàn thờ giữ cho cháy luôn.

10 Thầy tế lễ sẽ mặc áo lá trong và quần bằng vải gai che thân mình, rồi hốt tro của lửa đã đốt của lễ thiêu trên bàn thờ, và đổ gần bên bàn thờ;

11 đoạn cổi áo nầy, mặc áo khác, đem tro nầy ra ngoài trại quân, đổ trong một nơi tinh sạch.

12 Lửa trên bàn thờ phải cháy luôn luôn, không nên tắt. Mỗi buổi sáng thầy tế lễ sẽ lấy củi chụm lửa thêm, sắp của lễ thiêu lên trên, và xông những mỡ về của lễ thù ân tại đó.

13 Lửa hằng cháy luôn luôn trên bàn thờ, chẳng nên tắt.

14 Ðây là luật về của lễ chay: Các con trai A-rôn phải dâng của lễ nầy tại phía trước bàn thờ, trước mặt Ðức Giê-hô-va.

15 Họ sẽ lấy một nắm bột lọc trong của lễ chay và dầu, cùng hết thảy nhũ hương ở trên, đem xông trên bàn thờ làm kỷ niệm về một của lễ có mùi thơm cho Ðức Giê-hô-va.

16 Phần còn dư lại, A-rôn và các con trai người sẽ ăn không pha men, tại một nơi thánh, tức là ăn tại hành lang của hội mạc.

17 Họ không nên nấu bột đó với men; ấy là phần ta cho họ do trong các của lễ ta, dùng lửa dâng lên; thật là một vật chí thánh như của lễ chuộc tội và của lễ chuộc sự mắc lỗi.

18 Phàm người nam trong vòng con cái A-rôn, sẽ ăn lấy; ấy là một luật lệ đời đời cho dòng dõi các ngươi về những của lễ dùng lửa dâng cho Ðức Giê-hô-va: ai đụng đến những của lễ đó sẽ nên thánh.

19 Ðức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng:

20 Nầy là của lễ A-rôn và các con trai người phải dâng cho Ðức Giê-hô-va trong ngày họ chịu phép xức dầu: Một phần mười ê-pha bột lọc làm của lễ chay thường thường; sáng một phân nửa, chiều một phân nửa.

21 Của lễ đó sẽ chiên sẵn trên chảo trộn với dầu; chín rồi, ngươi phải đem đến cắt ra từ miếng sẵn dâng lên có mùi thơm cho Ðức Giê-hô-va.

22 Con trai nào của A-rôn chịu xức dầu đặng thế cho người làm thầy tế lễ cũng phải dâng của lễ nầy. Ấy là một luật lệ đời đời trước mặt Ðức Giê-hô-va: họ phải xông hết trọn của lễ nầy.

23 Phàm của lễ chay của thầy tế lễ nào thì phải đốt hết, không nên ăn.

24 Ðức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng:

25 Hãy truyền cho A-rôn và các con trai người rằng: Ðây là luật về của lễ chuộc tội: Phải giết con sinh tế chuộc tội trước mặt Ðức Giê-hô-va tại nơi người ta giết con sinh về của lễ thiêu; ấy là một vật chí thánh.

26 Thầy tế lễ đứng dâng con sinh tế chuộc tội, phải ăn thịt nó trong một nơi thánh, tức là trong hành lang của hội mạc.

27 Hễ ai đụng đến thịt con sinh sẽ nên thánh, và nếu huyết nó văng trên áo nào, thì phải giặt áo đó trong một nơi thánh.

28 Nồi đất dùng nấu thịt đó sẽ đập bể đi, nếu nồi nấu bằng đồng thì sẽ cạo và rửa nước cho sạch.

29 Hễ người nam trong vòng những thầy tế lễ sẽ ăn thịt đó: ấy là một vật chí thánh.

30 Nhưng chẳng nên ăn thịt con sinh tế chuộc tội có huyết nó đem vào hội mạc đặng làm lễ chuộc tội nơi đền thánh: hãy đốt nó đi.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Apocalypse Explained # 497

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 1232  
  

497. And cast it unto the earth, signifies influx into the lower parts where those were who were to be separated and removed. This is evident from the signification of "casting down the censer filled with the fire of the altar," as being the influx of Divine love out of the heavens (of which presently); also from the signification of "the earth," as being the lower parts, where those were who were to be separated and removed from each other. For in the spiritual world there are lands, hills, and mountains, and these lands, hills, and mountains are inhabited: on the hills and mountains the angels dwell, and these are the heavens; and upon the lands which are below the hills and mountains those who were to be separated from each other dwell; so "lands" (earths) here signify the lower parts. (That the face of things in the spiritual world is similar in this respect as upon our globe is shown in many passages in the work on Heaven and Hell; also in the small work on The Last Judgment; as well as frequently in the above explanations.) From this it can be seen that "he cast the censer filled with the fire of the altar unto the earth" signifies the influx of the Divine love out of the heavens into the lower parts, where those were who were to be separated and removed. For there were societies below upon the lands there, in which the good and the evil were together, and these had to be separated from each other before the Last Judgment could take place; for from the time of the Lord until the time of the Last Judgment, all who could live an external moral life, and thus imitate a spiritual life in appearance were tolerated. (That these were tolerated even until the judgment, and why, see in the small work on The Last Judgment 59, 69, 70; and that "the former heaven" which was destroyed was formed out of these, n. 65-72.) And in the same societies, or "in the former heaven," there were also the simple good, some associated with the others there, and some elsewhere, but conjoined with the others by a holy and pious external; and yet it was necessary that the good should be separated from the evil before the judgment, in order that the good might be elevated into heaven and the evil be cast into hell; and as this separation was effected by the influx of Divine good and truth out of the heavens into those lower parts where they all were, thence it can be seen that "He cast down the censer filled with the fire of the altar" signifies this influx into the lower parts. (Respecting the operation of this influx with the good and its operation with the evil see above, n. 413, 418-419, 426, 489, 493.)

  
/ 1232  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for their permission to use this translation.

Ze Swedenborgových děl

 

Heaven and Hell # 19

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 603  
  

19. We can conclude that love for the Lord and love for our neighbor embrace within themselves everything that is true from the Divine because this follows from what the Lord himself said about these two loves: "You shall love your God with all your heart and with all your soul: this is the greatest and first commandment. The second, which is like it, is that you should love your neighbor as yourself. On these two commandments depend the Law and the Prophets" (Matthew 22:37-40). The Law and the Prophets are the whole Word, which means all divine truth.

  
/ 603  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.