Bible

 

Sáng thế 48

Studie

   

1 Vả, khi các việc đó qua rồi, có người nói cùng Giô-sép rằng: Nầy cha người đau; Giô-sép bèn đem Ma-na-se và Ép-ra-im, hai đứa con trai mình, cùng đi đến.

2 Họ cho Gia-cốp hay và nói rằng: Nầy Giô-sép, con trai ông, đến thăm ông đó; Y-sơ-ra-ên cố gượng ngồi dậy trên giường.

3 Gia-cốp nói cùng Giô-sép rằng: Ðức Chúa Trời toàn năng đã hiện ra, bà ban phước cho cha tại Lu-xơ, trong xứ Ca-na-an,

4 mà phán rằng: Nầy ta sẽ làm cho ngươi sanh sản và thêm nhiều, làm thành một hội dân; ta sẽ cho dòng dõi ngươi xứ nầy làm cơ nghiệp đời đời.

5 Bây giờ, hai đứa con trai đã sanh cho con tại xứ Ê-díp-tô trước khi cha đến, là Ép-ra-im và Ma-na-se, cũng sẽ thuộc về cha như u-bên và Si-mê-ôn vậy.

6 Còn mấy đứa mà con sanh kế đó, thì sẽ thuộc về con; về phần hưởng cơ nghiệp, chúng nó sẽ đồng một thể cùng anh em mình.

7 Khi cha ở Pha-đan trở về xứ Ca-na-an, thì a-chên chết dọc đường có mặt cha, gần Ê-phơ-rát; cha chôn người ở bên con đường đi về Ê-phơ-rát (tức là Bết-lê-hem).

8 Y-sơ-ra-ên thấy các con trai Giô-sép, bèn hỏi rằng: Những đứa nầy là ai?

9 Giô-sép thưa rằng: Ấy là những con trai của con mà Ðức Chúa Trời đã cho tại xứ nầy. Y-sơ-ra-ên lại nói: Xin hãy đem đến đây, đặng cha chúc phước cho chúng nó.

10 Vả, mắt của Y-sơ-ra-ên già nên làng, chẳng thấy chi nữa, bèn biểu chúng nó lại gần, ôm choàng và hôn.

11 Y-sơ-ra-ên nói cùng Giô-sép rằng: Trước cha tưởng chẳng còn thấy được mặt con, nhưng bây giờ Ðức Chúa Trời lại làm cho cha thấy được đến dòng dõi con nữa.

12 Giô-sép dẫn hai đứa con trai ra khỏi hai đầu gối cha mình, rồi sấp mình xuống đất.

13 Ðoạn, người dẫn hai đứa trẻ lại gần cha; tay hữu thì dẫn Ép-ra-im sang qua phía tả của cha, còn tay tả dắt Ma-na-se sang qua phía hữu.

14 Y-sơ-ra-ên đưa tay mặt ra, để trên đầu Ép-ra-im, là đứa nhỏ, còn tay trái lại để trên đầu Ma-na-se. Người có ý riêng để tay như vậy, vì Ma-na-se là đứa lớn.

15 ồi người chúc phước cho Giô-sép rằng: Cầu xin Ðức Chúa Trời mà tổ phụ tôi là Áp-ra-ham và Y-sác đã thờ phượng; là Ðức Chúa Trời đã chăn nuôi tôi từ khi mới lọt lòng cho đến ngày nay,

16 thiên sứ đã cứu tôi ra ngoài vòng hoạn nạn, hãy ban phước cho hai đứa trẻ nầy; nối danh tôi và tổ phụ tôi là Áp-ra-ham và Y-sác, và cho chúng nó thêm lên nhiều vô số trên mặt đất!

17 Nhưng Giô-sép thấy cha mình để tay hữu trên đầu Ép-ra-im, thì có ý bất bình, liền nắm lấy tay cha đã để lên đầu Ép-ra-im mà tráo đổi qua đấu Ma-na-se,

18 rồi thưa rằng: Chẳng phải vậy, cha. Ðứa nầy đầu lòng, để tay hữu cha trên đầu nó mới phải chớ.

19 Nhưng cha người không chịu và cãi rằng: Cha biết, con, cha biết. Nó sẽ trở nên một dân; nó cũng sẽ lớn vậy, con; song thể nào em nó cũng sẽ lớn hơn và dòng dõi nó sẽ thành ra vô số nước.

20 Trong ngày đó, người chúc phước cho hai đứa con trai nầy mà nói rằng: Ấy vì ngươi mà dân Y-sơ-ra-ên sẽ chúc phước nhau rằng: Cầu xin Ðức Chúa Trời làm cho ngươi được giống như Ép-ra-im và Ma-na-se. Vậy, Gia-cốp đặt Ép-ra-im trước Ma-na-se.

21 Y-sơ-ra-ên lại nói cùng Giô-sép rằng: Nầy, cha sẽ thác, nhưng Ðức Chúa Trời sẽ phù hộ và đem các con trở về xứ tổ phụ.

22 Còn cha sẽ cho con một phần đất trổi hơn các anh em, là phần đất của cha đã dùng cung-kiếm đoạt lấy của dân A-mô-rít đó.

   

Komentář

 

Way

  

'To set a way,' as in Genesis 30:36, signifies being separated.

(Odkazy: Arcana Coelestia 4010)

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 6256

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

6256. 'And the eyes of Israel were weak' means his obscurity of discernment. This is clear from the meaning of 'the eyes' as the sight of the understanding, dealt with in 2701, 4087, 4379, 4403-4421, also meant by 'seeing', as above in 6249; from the representation of 'Israel' as spiritual good within the natural, dealt with above in 6253; and from the meaning of 'being weak', when used in reference to the eyes, as obscurity, thus obscurity of discernment. The reason Why Israel's discernment had become obscure when he blessed Joseph's sons was that he had reached the final phase of his representation, though a more general reason is that an obscurity of perception exists in the spiritual good which 'Israel' represents; for that good comes from the natural, in which inferior natural light predominates, not superior heavenly light in which spiritual and celestial good from the rational dwells. Such is the nature of the external man, also called the natural man. When the expression 'spiritual good from the natural' is used, people whose good is such are meant. They are those who belong to the Lord's spiritual Church, which also is why 'Israel' represents that Church, 4286; and compared with celestial people, members of that Church, who are spiritual people, live in obscurity, see 2708, 2715, 2716, 2718, 2831, 2849, 2935, 2937, 3246, 4402. And since they live in obscurity they also put the truth of faith in the first place, even as Israel did here, in that he made Ephraim take precedence over Manasseh.

[2] The reason why spiritual people believe that the truth of faith takes precedence is that it is by means of truth that they are led on to good, 2954; and while they are being led to it they have no perception of good because good flows from within into an affection for truth, and so does not enter their discernment until they have been regenerated. This also explains why they call the good deeds of charity the fruits of faith, though little concern is shown for such fruits by those who suppose that faith alone without good works saves a person, even in the final hour when he dies, irrespective of the life he had led before that. This way of thinking is clearly an obscurity of discernment regarding goodness and truth. But be that as it may, those who make faith take precedence over charity on doctrinal grounds and yet lead a charitable life are people who belong to the Lord's spiritual Church and are saved. For in life they make the good of charity take precedence, but in doctrine the truth of faith.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.