Bible

 

Sáng thế 17

Studie

   

1 Khi Áp-ram được chín mươi chín tuổi, thì Ðức Giê-hô-va hiện đến cùng người và phán rằng: Ta là Ðức Chúa Trời toàn năng; ngươi hãy đi ở trước mặt ta làm một người trọn vẹn.

2 Ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, làm cho dòng dõi ngươi thêm nhiều quá-bội.

3 Áp-ram bèn sấp mình xuống đất; Ðức Chúa Trời phán cùng người rằng:

4 Nầy, phần ta đây, ta đã lập giao ước cùng ngươi; vậy ngươi sẽ trở nên tổ phụ của nhiều dân tộc.

5 Thiên hạ chẳng còn gọi ngươi là Áp-ram nữa, nhưng tên ngươi là Áp-ra-ham, vì ta đặt ngươi làm tổ phụ của nhiều dân tộc.

6 Ta sẽ làm cho ngươi sanh sản rất nhiều, làm cho ngươi thành nhiều nước; và các vua sẽ do nơi ngươi mà ra.

7 Ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, và cùng hậu tự ngươi trải qua các đời; ấy là giao ước đời đời, hầu cho ta làm Ðức Chúa Trời của ngươi và của dòng dõi ngươi.

8 Ta sẽ cho ngươi cùng dòng dõi ngươi xứ mà ngươi đương kiều ngụ, tức toàn xứ Ca-na-an, làm cơ nghiệp đời đời. Vậy, ta sẽ làm Ðức Chúa Trời của họ.

9 Ðoạn, Ðức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham rằng: Phần ngươi cùng dòng dõi ngươi, từ đời nọ sang đời kia, sẽ giữ sự giao ước của ta.

10 Mỗi người nam trong vòng các ngươi phải chịu phép cắt bì; ấy là giao ước mà các ngươi phải giữ, tức giao ước lập giữa ta và các ngươi, cùng dòng dõi sau ngươi.

11 Các ngươi phải chịu cắt bì; phép đó sẽ là dấu hiệu của sự giao ước giữa ta cùng các ngươi.

12 Trải qua các đời, mỗi người nam trong vòng các ngươi, hoặc sanh đẻ tại nhà, hoặc đem tiền ra mua nơi người ngoại bang, chẳng thuộc về dòng giống ngươi, hễ lên được tám ngày rồi, đều phải chịu phép cắt bì.

13 Chớ khá bỏ làm phép cắt bì cho ai sanh tại trong nhà ngươi, hay đem tiền ra mua về; sự giao ước của ta sẽ lập đời đời trong xác thịt của các ngươi vậy.

14 Một người nam nào không chịu phép cắt bì nơi xác thịt mình, sẽ bị truất ra khỏi ngoài dân sự mình; người đó là kẻ bội lời giao ước ta.

15 Ðức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham rằng: còn Sa-rai, vợ ngươi, chớ gọi là Sa-rai nữa; nhưng Sa-ra là tên người đó.

16 Ta sẽ ban phước cho nàng, lại do nơi nàng ta sẽ cho ngươi một con trai, Ta sẽ ban phước cho nàng, nàng sẽ làm mẹ các dân tộc; những vua của các dân tộc sẽ do nơi nàng mà ra.

17 Áp-ra-ham bèn sấp mình xuống đất, cười và nói thầm rằng: Hồ dễ người đã trăm tuổi rồi, mà sanh con được chăng? Còn Sa-ra, tuổi đã chín mươi, sẽ sanh sản được sao?

18 Áp-ra-ham thưa cùng Ðức Chúa Tr»»i rằng: Chớ chi Ích-ma-ên vẫn được sống trước mặt Ngài!

19 Ðức Chúa Trời bèn phán rằng: Thật vậy, Sa-ra vợ ngươi, sẽ sanh một con trai, rồi ngươi đặt tên là Y-sác. Ta sẽ lập giao ước cùng nó, để làm giao ước đời đời cho dòng dõi của nó.

20 Ta cũng nhậm lời ngươi xin cho Ích-ma-ên. Nầy, ta ban phước cho người, sẽ làm cho người sanh sản và thêm nhiều quá-bội; người sẽ là tổ phụ của mười hai vị công-hầu, và ta làm cho người thành một dân lớn.

21 Nhưng ta sẽ lập giao ước ta cùng Y-sác, độ khoảng nầy năm tới Sa-ra phải sanh cho ngươi.

22 Khi Ðức Chúa Trời đã phán xong, thì Ngài từ Áp-ra-ham ngự lên.

23 Chánh ngày đó, Áp-ra-ham bắt Ích-ma-ên, con trai mình, và hết thảy các người nam trong nhà, hoặc sanh tại đó, hoặc đem tiền ra mua về, mà làm phép cắt bì cho, y như lời Ðức Chúa Trời đã phải dặn.

24 Vả, khi Áp-ra-ham chịu phép cắt bì, thì đã được chín mươi chín tuổi;

25 còn Ích-ma-ên, con người, khi chịu phép cắt bì, thì được mười ba tuổi.

26 Cũng trong một ngày đó, Áp-ra-ham và Ích-ma-ên chịu phép cắt bì,

27 và mọi người nam trong nhà, hoặc sanh tại đó, hoặc đem tiền ra mua nơi người ngoại bang, đồng chịu phép cắt bì với người.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 2041

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

2041. Ye shall circumcise the flesh of your foreskin. That this signifies the removal of the love of self and of the world, is evident from the representation and signification of “circumcision,” as being purification from filthy loves (explained above, n. 2039); and from the signification of “flesh,” as being what is man’s own (treated of before, n. 999). That which is man’s own is nothing but the love of self and of the world, thus is all the derivative cupidity; and how filthy this is has been shown in Part First (n. 141, 150, 154, 210, 215, 694, 731, 874-876, 987, 1047). As this Own of man which is to be removed is signified, the expression “flesh of the foreskin” is made use of.

[2] There are two so-called loves and their cupidities that obstruct the influx of heavenly love from the Lord; for when these loves reign in the interior and in the external man, and take possession thereof, they either reject or suffocate, and also pervert and contaminate, the inflowing heavenly love; for they are utterly contrary to heavenly love, as will of the Lord’s Divine mercy be shown hereafter. But insofar as these loves are removed, so far the heavenly love flowing in from the Lord begins to appear, nay, to give light in the interior man; and so far he begins to see that he is in evil and falsity; next that he is actually in uncleanness and filthiness; and finally that this has been his Own. They who are becoming regenerate are those with whom these loves are being removed.

[3] Observation of this removal is possible also with the unregenerate, for when the cupidities of these loves are quiescent in them, as sometimes occurs when they are in holy meditation, or when the cupidities are lulled, as happens when they are in misfortunes, in sicknesses, and diseases, and especially at the moment of death, then, because bodily and worldly things are lulled and as it were dead, they observe something of heavenly light and the consequent comfort. But with these persons there is not removal of the cupidities in question, but only a lulling of them, for when they return into their former state, they at once relapse into the same cupidities.

[4] With the evil also, bodily and worldly things can be lulled, and they can then be as it were uplifted into a kind of heavenliness, as sometimes takes place with souls in the other life, especially those newly arrived, who intensely desire to see the glory of the Lord, because they had heard so much about heaven while they lived in the world. The external things above referred to are then lulled in them, and in this way they are carried into the first heaven and enjoy their desire. But they cannot remain long, because there is only a quiescence of the bodily and worldly things, and not a removal of them, as with the angels (concerning which, s ee n. 541, 542). Be it known that heavenly love is continually inflowing into man from the Lord, and that nothing else obstructs and impedes it, and causes its reception by the man impossible, except the cupidities of those loves and the falsities derived from them.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.