Bible

 

Cuộc di cư 20

Studie

   

1 Bấy giờ, Ðức Chúa Trời phán mọi lời nầy, rằng:

2 Ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, đã rút ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, là nhà nô lệ.

3 Trước mặt ta, ngươi chớ có các thần khác.

4 Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình, cũng chớ làm tượng nào giống những vật trên trời cao kia, hoặc nơi đất thấp nầy, hoặc trong nước dưới đất.

5 Ngươi chớ quì lạy trước các hình tượng đó, và cũng đừng hầu việc chúng nó; vì ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, tức là Ðức Chúa Trời kỵ tà, hễ ai ghét ta, ta sẽ nhơn tội tổ phụ phạt lại con cháu đến ba bốn đời,

6 và sẽ làm ơn đến ngàn đời cho những kẻ yêu mến ta và giữ các điều răn ta.

7 Ngươi chớ lấy danh Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi mà làm chơi, vì Ðức Giê-hô-va chẳng cầm bằng vô tội kẻ nào lấy danh Ngài mà làm chơi.

8 Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên ngày thánh.

9 Ngươi hãy làm hết công việc mình trong sáu ngày;

10 nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi: trong ngày đó, ngươi, con trai, con gái tôi trai tớ gái, súc vật của ngươi, hoặc khách ngoại bang ở trong nhà ngươi, đều chớ làm công việc chi hết;

11 vì trong sáu ngày Ðức Giê-hô-va đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật ở trong đó, qua ngày thứ bảy thì Ngài nghỉ: vậy nên Ðức Giê-hô-va đã ban phước cho ngày nghỉ và làm nên ngày thánh.

12 Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi, hầu cho ngươi được sống lâu trên đất mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi ban cho.

13 Ngươi chớ giết người.

14 Ngươi chớ phạm tội tà dâm.

15 Ngươi chớ trộm cướp.

16 Ngươi chớ nói chứng dối cho kẻ lân cận mình.

17 Ngươi chớ tham nhà kẻ lân cận ngươi, cũng đừng tham vợ người, hoặc tôi trai tớ gái, bò, lừa, hay là vật chi thuộc về kẻ lân cận ngươi.

18 Vả, cả dân sự nghe sấm vang, tiếng kèn thổi, thấy chớp nhoáng, núi ra khói, thì run rẩy và đứng cách tận xa.

19 Dân sự bèn nói cùng Môi-se rằng: Chính mình người hãy nói cùng chúng tôi thì chúng tôi sẽ nghe; nhưng cầu xin Ðức Chúa Trời chớ phán cùng, e chúng tôi phải chết chăng.

20 Môi-se đáp rằng: Ðừng sợ chi, vì Ðức Chúa Trời giáng lâm đặng thử các ngươi, hầu cho sự kính sợ Ngài ở trước mặt các ngươi, cho các ngươi không phạm tội.

21 Vậy, dân sự đứng cách tận xa, còn Môi-se đến gần đám mây đen kịt có Ðức Chúa Trời ngự ở trong.

22 Ðức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Ngươi hãy nói cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy: Các ngươi đã thấy ta từ trên trời phán xuống cùng;

23 vậy, chớ đúc tượng thần bằng bạc hay bằng vàng mà sánh với ta.

24 Ngươi hãy lập cho ta một bàn thờ bằng đất, trên đó phải dâng của lễ thiêu, cùng của lễ thù ân của ngươi, hoặc chiên hay bò. Phàm nơi nào có ghi nhớ danh ta, ta sẽ đếnban phước cho ngươi tại đó.

25 Nếu ngươi lập cho ta một bàn thờ bằng đá, chớ dùng đá chạm, vì nếu ngươi dùng đồ để chạm thì sẽ làm đá đó ra ô uế.

26 Ngươi chớ đi từ bực thang lên bàn thờ ta, hầu cho sự lõa lồ ngươi không tố lộ.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Coronis (An Appendix to True Christian Religion) # 43

  
/ 60  
  

43. I will touch, in a few words, upon the manner in which the representative Church with them was turned into an idolatrous one: All the spiritual things which are of heaven and the Church were presented before them in visible and tangible images, as was mentioned just above; those images were taken from the subjects of the three kingdoms of nature, animal, vegetable and mineral, by which were represented such things as are of the heavenly kingdom. They placed these typical images in their sanctuaries, in the inner chambers of their houses, and in the market-places and streets, arranging them according to their significations. But after the knowledge of correspondences was lost, and consequently the discernment of the signification of those images had perished, a later posterity began to look upon and acknowledge them as so many Divine and holy things; and then to some they bowed the knee, some they kissed, and some they adorned and decorated with necklaces, boxes of perfumes and anklets, just as children do their dolls, and as papists do their images; yea, of some they made household gods, of some guardian demigods, and of some Pythons; some, moreover, they carried in miniature forms in their hands, some they hugged in their bosoms, stroked, and whispered petitions in their ears; and so on. Thus were heavenly types turned into infernal types, and the Divine things of heaven and the Church into idols. On account of this transformation and distortion of heavenly things, a new representative Church was raised up among the sons of Israel, in which genuine representations, as was stated above, were instituted; and to which it was forbidden to celebrate Divine worship by any others, as is evident from these words in the first Commandment of the Decalogue:

Thou shalt not make unto thee a graven image, nor any figure that is in the heavens above, or that is in the earth beneath, or that is in the waters under the earth. Thou shalt not bow down thyself unto them, nor worship them (Exod. 20:4-5; Deut. 5:8-9).

  
/ 60  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.