Bible

 

Phục truyền luật lệ ký 3

Studie

   

1 Bấy giờ, chúng ta trở lại bắt đường Ba-san đi lên. Oùc, vua Ba-san, và cả dân sự người ra đón chúng ta, đặng giao chiến tại Ếch-rê -i.

2 Ðức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Ngươi chớ sợ, vì ta đã phó người, cả dân sự và xứ người vào tay ngươi; ngươi sẽ làm cho người như ngươi đã làm cho Si-hôn, vua A-mô-rít, ở tại Hết-bôn.

3 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời chúng ta cũng có phó vào tay chúng ta Oùc, vua Ba-san, và cả dân sự người; chúng ta có đánh bại người đến chừng không còn lại một ai.

4 Trong lúc đó chúng ta chiếm lấy các thành của người, không có thành nào mà mình không chiếm lấy; tức là sáu mươi cái thành và toàn miền Aït-gốp, là nước của Oùc trong xứ Ba-san.

5 Các thành nầy vốn là đồn lũy có vách cao, cửa và cây gài; cũng có lấy những thành không có vách rất nhiều.

6 Chúng ta khấn vái tận diệt các thành nầy, như chúng ta đã làm cho Si-hôn, vua Hết-bôn, tức là khấn vái diệt hết các thành, các người nam, người nữ, và con trẻ.

7 Nhưng chúng ta chiếm lấy về phần mình hết thảy súc vật và hóa tài của các thành ấy.

8 Vậy, trong lúc đó, chúng ta chiếm lấy của hai vua A-mô-rít, xứ bên kia sông Giô-đanh, từ khe Aït-nôn đến núi Hẹt-môn

9 (dân Si-đôn gọi núi Hẹt-môn là Si-ri-ôn; còn dân A-mô-rít đặt tên là Sê-ni-rơ);

10 các thành của đồng bằng, toàn Ga-la-át và toàn Ba-san.

11 (Vì về dân tộc ê-pha-im, chỉ có một mình Oùc, vua Ba-san, còn lại. Nầy, cái giường bằng sắt của người, há chẳng còn tại áp-ba, thành của con cháu Am-môn sao? Bề dài giường là chín thước, bề ngang bốn thước, theo thước tay người nam).

12 Vậy, trong lúc đó, chúng ta chiếm lấy xứ nầy. Ta cho người u-bên và người Gát từ xứ A-rô -e, ở trên khe Aït-nôn và phân nửa núi Ga-la-át, cùng các thành của nó.

13 Ta cho phân nửa chi phái Ma-na-se phần còn lại của núi Ga-la-át, và toàn Ba-san, nước của Oùc, tức là cả miền Aït-gốp cùng toàn Ba-san vậy. Miền ấy gọi là xứ ê-pha-im.

14 Giai-rơ, con trai Ma-na-se, chiếm lấy cả miền Aït-gốp cho đến giới hạn dân Ghê-su-rít và Ma-ca-thít, đặt tên mình cho các thôn xứ Ba-san, là thôn Giai-rơ, đến ngày nay hãy còn.

15 Ta cũng cho Ma-ki xứ Ga-la-át.

16 Về người u-bên và người Gát, ta cho phần Ga-la-át có ranh ở giữa khe Aït-nôn cho đến khe Gia-bốt, là giới hạn của con cháu Am-môn,

17 luôn với đồng bằng Giô-đanh, từ Ki-nê-rết tới biển của đồng bằng, tức là biển mặn, dưới triền núi Phích-ga, về phía đông.

18 Vả, trong lúc đó, ta truyền lịnh nầy cho các ngươi, mà rằng: Giê-hô-va Ðức Chúa Trời các ngươi có phó xứ nầy cho các ngươi đặng nhận lấy làm sản nghiệp; hết thảy những chiến sĩ trong các ngươi phải cầm binh khí đi qua trước anh em mình, là dân Y-sơ-ra-ên.

19 Chỉ những vợ, con trẻ, và súc vật các ngươi (ta biết rằng các ngươi có nhiều súc vật) sẽ ở lại trong những thành mà ta đã cho các ngươi,

20 đến chừng nào Ðức Giê-hô-va cho anh em các ngươi sự an nghỉ như mình, và anh em cũng nhận được xứ mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời các ngươi ban cho họ tại phía bên kia sông Giô-đanh; đoạn mọi người trong các ngươi sẽ trở về sản nghiệp mình mà ta đã ban cho các ngươi.

21 Ðang lúc ấy, ta cũng truyền lịnh nầy cho Giô-suê mà rằng: Mắt ngươi có thấy mọi điều Giê-hô-va Ðức Chúa Trời các ngươi đã làm cho hai vua nầy; Ðức Giê-hô-va sẽ làm như vậy cho các nước nào mà ngươi sẽ đi qua.

22 Ðừng sợ các nước đó, vì chính Giê-hô-va Ðức Chúa Trời các ngươi tranh chiến cho các ngươi.

23 Trong lúc nầy, ta cầu khẩn cùng Ðức Giê-hô-va mà rằng:

24 Lạy Chúa Giê-hô-va, Chúa đã khởi tỏ cho kẻ tôi tớ Chúa sự oai nghiêm lớn, và cánh tay quyền năng của Chúa; vì trên trời dưới đất há có thần nào làm được việc và công sự quyền năng giống như của Chúa chăng?

25 Tôi xin Chúa cho phép tôi đi qua xem xứ tốt tươi, núi đẹp đẽ nầy, và Li-ban ở bên kia sông Giô-đanh.

26 Nhưng Ðức Giê-hô-va, bởi cớ các ngươi, nổi giận cùng ta, không nhận lời ta, bèn phán rằng: Thôi; chớ còn nói về việc nầy cùng ta nữa.

27 Hãy đi lên chót Phích-ga, ngước mắt ngươi lên về hướng tây, hướng bắc, hướng nam, và hướng đông mà nhìn xứ ấy, vì ngươi sẽ không đi ngang qua sông Giô-đanh nầy đâu.

28 Song hãy truyền mạng lịnh cho Giô-suê, làm cho người vững lòng bền chí; vì ấy là người phải đi qua trước mặt dân nầy, khiến chúng nhận lấy xứ mà ngươi sẽ thấy.

29 Ấy vậy, chúng ta có ở trong trũng, đối ngang Bết-Phê -o.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 3474

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

3474. A certain spirit came to me not long after he had departed this life. This I was able to deduce from the fact that he still did not know that he had entered the next life but supposed that he was living in the world. I perceived that he had been a person dedicated to scholarly pursuits, about which I spoke to him. But at that moment he was suddenly carried up on high, which amazed me. I presumed that he was one of those people who had aspired to high things, since such people are usually taken up on high; or else that he was one of those who imagined heaven to be far away up on high and who likewise are usually taken away up on high, so that from up there they may know that heaven does not exist up on high but in what is internal. But shortly after that I noticed that he was carried up to the angelic spirits who were in a forward position and slightly to the right, on the very threshold of heaven. From there he then spoke to me, saying that he saw things more exalted than human minds could ever take in. While all this was happening I was reading Deuteronomy 1, about the Jewish people - how the men were sent to explore the land of Canaan and what was in it. As I read it he said that he discerned nothing of that which occurs in the sense of the letter, only the things in the spiritual sense, and that these were marvels beyond his powers of description. This was merely at the threshold of the heaven of angelic spirits, so what must the marvels be within that heaven itself, and what must they be within the angelic heaven!

[2] Certain spirits who were with me at the time, and who had not previously believed that the Word of the Lord was of such a nature, began to repent of their unbelief. They said that in their present state they now believed because they had heard that spirit say he had heard, seen, and perceived that it was so. But other spirits continued in their unbelief, saying that it was not so but all a delusion. They also were therefore suddenly carried up, and spoke to me from where they were. They now confessed that it was anything but a delusion, for now they perceived from amid spiritual realities that it was so, their perception indeed being far keener than can possibly be imparted to any of the senses during the life of the body. Shortly afterwards others also were carried up into the same heaven. I had known one of them during his lifetime, and he bore similar witness. Among other things he also said that he was so dazed by the glory of the Word in its internal sense that he was unable to describe it. Speaking at this time with some kind of compassion he said it was remarkable that people on earth know nothing at all of such matters. On two occasions after this I saw others who had been carried up to the second heaven among the angelic spirits, and from there they spoke to me, while I was reading Deuteronomy 3 from beginning to end. They said that they understood none but the interior sense of the Word, declaring at the same time that there was not even the smallest part of a letter which did not have a spiritual sense within it that did not link with everything else in a very beautiful way. They also said that in the interior sense the names used in the Word mean real things. Thus these people as well were confirmed in the same knowledge of such things, for they had not previously believed that every single thing in the Word has been inspired by the Lord. This they also wished to affirm before others on oath, but they were not allowed to do so.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.