Bible

 

Phục truyền luật lệ ký 28

Studie

   

1 Nếu ngươi nghe theo tiếng phán của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi cách trung thành, cẩn thận làm theo mọi điều răn của Ngài, mà ta truyền cho ngươi ngày nay, thì Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi sẽ ban cho ngươi sự trổi hơn mọi dân trên đất.

2 Nếu ngươi nghe theo tiếng phán của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, nầy là mọi phước lành sẽ giáng xuống trên mình ngươi.

3 Ngươi sẽ được phước trong thành, và được phước ngoài đồng ruộng.

4 Bông trái của thân thể ngươi, hoa quả của đất ruộng ngươi, sản vật của sinh súc ngươi, luôn với lứa đẻ của bò cái và chiên cái ngươi, đều sẽ được phước;

5 cái giỏ và thùng nhồi bột của ngươi đều sẽ được phước!

6 Ngươi sẽ được phước trong khi đi ra, và sẽ được phước trong khi vào.

7 Ðức Giê-hô-va sẽ làm cho kẻ thù nghịch dấy lên cùng ngươi bị đánh bại trước mặt ngươi; chúng nó sẽ do một đường ra đánh ngươi, rồi do bảy đường chạy trốn trước mặt ngươi.

8 Ðức Giê-hô-va sẽ khiến phước lành ở cùng ngươi tại trong kho lúa và trong các công việc của ngươi; Ngài sẽ ban phước cho ngươi trong xứ mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi.

9 Nếu ngươi gìn giữ những điều răn của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, và đi theo đường lối Ngài, thì Ðức Giê-hô-va sẽ lập ngươi làm một dân thánh cho Ngài, y như Ngài đã thề cùng ngươi;

10 muôn dân của thế gian sẽ thấy rằng ngươi được gọi theo danh Ðức Giê-hô-va, và chúng nó sẽ sợ ngươi.

11 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi sẽ làm cho ngươi được của cải nhiều dư dật, khiến cho hoa quả của thân thể ngươi, sản vật của sinh súc, và bông trái của đất ruộng ngươi được sanh nhiều thêm trong xứ mà Ðức Giê-hô-va đã thề cùng các tổ phụ ngươi để ban cho ngươi.

12 Ðức Giê-hô-va sẽ vì ngươi mở trời ra, là kho báu của Ngài, đặng cho mưa phải thì giáng xuống đất, và ban phước cho mọi công việc của tay ngươi. Ngươi sẽ cho nhiều nước vay, còn ngươi không vay ai.

13 Nếu ngươi nghe theo các điều răn của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi mà ngày nay ta truyền cho ngươi gìn giữ làm theo, và nếu không lìa bỏ một lời nào ta truyền cho ngươi ngày nay, mà xây qua bên hửu hoặc bên tả, đặng đi theo hầu việc các thần khác,

14 thì Ðức Giê-hô-va sẽ đặt ngươi ở đằng đầu, chớ chẳng phải đằng đuôi, ngươi sẽ ở trên cao luôn luôn, chớ chẳng hề ở dưới thấp.

15 Nhưng nếu ngươi không nghe theo tiếng phán của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, không cẩn thận làm theo các điều rănluật pháp của Ngài mà ta truyền cho ngươi ngày nay, thì nầy là mọi sự rủa sả sẽ giáng xuống trên mình ngươi và theo kịp ngươi.

16 Ngươi sẽ bị rủa sả ở trong thành và ngoài đồng ruộng,

17 cái giỏ và thùng nhồi bột của ngươi cũng bị rủa sả,

18 hoa quả của thân thể ngươi, bông trái của đất ruộng ngươi, luôn với lứa đẻ của bò cái và chiên cái ngươi, đều sẽ bị rủa sả!

19 Ngươi sẽ bị rủa sả khi đi ra và lúc đi vào.

20 Vì cớ ngươi làm điều ác, và lìa bỏ Ðức Giê-hô-va, nên trong mọi công việc ngươi bắt tay làm, Ngài sẽ khiến giáng cho ngươi sự rủa sả, kinh khủng, và hăm dọa cho đến chừng nào ngươi bị hủy diệt và chết mất vội vàng.

21 Ðức Giê-hô-va sẽ khiến ôn dịch đeo đuổi ngươi cho đến chừng nào nó diệt ngươi mất khỏi đất mà ngươi sẽ vào nhận lấy.

22 Ðức Giê-hô-va sẽ lấy bịnh lao, bịnh nóng lạnh, bịnh phù, sự nắng cháy, sự hạn hán, binh đao, và sâu lúa mà hành hại ngươi, khiến cho các nỗi đó đuổi theo ngươi cho đến khi ngươi bị chết mất.

23 Các từng trời ở trên đầu ngươi sẽ như đồng, và đất dưới chân ngươi sẽ như sắt.

24 Thay vì mưa, Ðức Giê-hô-va sẽ khiến cát và bụi từ trời sa xuống trên đất ngươi, cho đến chừng nào ngươi bị hủy diệt.

25 Ðức Giê-hô-va sẽ khiến ngươi bị những kẻ thù nghịch mình đánh bại. Ngươi sẽ do một đường ra đánh chúng nó, rồi do bảy đường chạy trốn trước mặt chúng nó; ngươi sẽ bị xô đùa đây đó trong khắp các nước của thế gian.

26 Thây ngươi sẽ làm đồ ăn cho chim trên trời và thú dưới đất, không ai đuổi chúng nó đi.

27 Ðức Giê-hô-va sẽ giáng cho ngươi ghẻ chốc của xứ Ê-díp-tô, trĩ lậu, ghẻ ngứa, và lác, mà ngươi không thể chữa lành;

28 lại giáng cho ngươi sự sảng sốt, sự đui mù, và sự lảng trí;

29 đang buổi trưa, ngươi sẽ đi rờ rờ như kẻ mù trong tối tăm; ngươi không được may mắn trong công việc mình, hằng ngày sẽ bị hiếp đáp và cướp giựt, chẳng ai giải cứu cho.

30 Ngươi sẽ làm lễ hỏi một người nữ, nhưng một người nam khác lại nằm cùng nàng; ngươi cất một cái nhà, nhưng không được ở; ngươi trồng một vườn nho, song không được hái trái.

31 Con bò ngươi sẽ bị giết trước mặt ngươi, song ngươi không được ăn thịt nó; lừa ngươi sẽ bị ăn cắp hiện mắt ngươi, nhưng không ai trả nó lại; chiên ngươi sẽ bị nộp cho kẻ thù nghịch, nhưng ngươi không có ai giải cứu nó.

32 Các con traicon gái ngươi sẽ bị nộp cho dân ngoại bang có mắt ngươi thấy, hằng ngày hao mòn vì trông mong chúng nó; song tay ngươi không còn sức cứu vớt.

33 Một dân tộc mà ngươi chưa hề biết sẽ ăn lấy thổ sản và mọi công lao của ngươi; ngươi sẽ bị hiếp đáp và giày đạp không ngớt;

34 trở nên điên cuồng vì cảnh tượng mắt mình sẽ thấy.

35 Ðức Giê-hô-va sẽ giáng cho ngươi một thứ ung độc tại trên đầu gốichân, không thể chữa lành được, từ bàn chân chí chót đầu.

36 Ðức Giê-hô-va sẽ dẫn ngươi và vua mà ngươi đã lập trên mình, đến một nước mà ngươi và tổ phụ ngươi chưa hề biết. Ở đó, ngươi sẽ hầu việc các thần khác bằng cây, bằng đá;

37 trong các dân tộc mà Ðức Giê-hô-va sẽ dẫn ngươi đến, ngươi sẽ thành một sự kinh hãi, tục ngữ, và tiếu đàm.

38 Ngươi sẽ đem gieo nhiều mạ trong ruộng mình, nhưng mùa gặt lại ít, vì sẽ bị cào cào ăn sạch.

39 Ngươi trồng nho, song không được uống rượu và không gặt hái chi hết, vì sâu bọ sẽ ăn phá đi.

40 Ngươi sẽ có cây ô-li-ve trong cả địa phận mình, nhưng không được xức dầu, vì cây ô-li-ve sẽ rụng trái.

41 Ngươi sẽ sanh con traicon gái, nhưng chúng nó không thuộc về ngươi, vì chúng nó sẽ bị bắt làm mọi.

42 Con rầy sẽ ăn hết cây cối và thổ sản của ngươi.

43 Khách lạ ở giữa ngươi sẽ lướt trên ngươi càng ngày càng cao; còn ngươi, lại hạ xuống càng ngày càng thấp:

44 họ sẽ cho ngươi vay, còn ngươi chẳng hề cho vay lại, họ sẽ ở đằng đầu, còn ngươi ở đằng đuôi.

45 Hết thảy những sự chúc rủa sả nầy sẽ giáng trên ngươi, đuổi ngươi và theo kịp, cho đến chừng nào ngươi bị hủy diệt, bởi vì ngươi không có nghe theo tiếng phán của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, và không giữ các điều răn và luật lệ mà Ngài truyền cho ngươi.

46 Các sự rủa sả nầy sẽ ở trên mình ngươi và trên dòng dõi ngươi như một dấu kỳ, sự lạ đến đời đời.

47 Bởi trong lúc dư dật mọi điều, ngươi không vui lòng lạc ý phục sự Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi,

48 cho nên trong lúc đói khát, trong lúc trần truồng, và thiếu thốn mọi điều, ngươi sẽ hầu việc kẻ thù nghịch mà Ðức Giê-hô-va sai đến đánh ngươi; họ sẽ tra ách sắt trên cổ ngươi, cho đến chừng nào tiêu diệt ngươi.

49 Ðức Giê-hô-va sẽ từ nơi xa, từ địa cực, khiến dấy lên nghịch cùng ngươi một dân tộc bay như chim ưng, tức là một dân tộc ngươi không nghe tiếng nói được,

50 một dân tộc mặt mày hung ác, không nể-vì người già, chẳng thương xót kẻ trẻ;

51 ăn sản vật của súc vật ngươi, hoa quả của đất ruộng ngươi, cho đến chừng nào ngươi bị tiêu diệt; nó không chừa lại ngũ cốc, rượu, dầu hay là lứa đẻ của bò và chiên ngươi, cho đến chừng nào đã tiêu diệt ngươi đi.

52 Dân đó sẽ vây ngươi trong các thành của cả xứ mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi, cho đến chừng nào những vách cao lớn và vững bền kia mà ngươi nhờ cậy đó, sẽ bị ngã xuống.

53 Trong lúc bị vậy, và khi quân nghịch làm cho túng thế cùng đường, ngươi sẽ ăn hoa quả của thân thể mình, tức là ăn thịt của con traicon gái mình, mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi.

54 Trong lúc ngươi bị quân nghịch vây tại các thành mình, làm cho cùng đường túng thế, người nam nào nhu nhược và yếu ớt hơn hết trong các ngươi sẽ ngó giận anh em mình,

55 vợ yêu dấu và con cái mình còn lại, không chịu cho ai trong bọn đó thịt của con cái mình, mà người sẽ ăn, bởi mình không còn chi hết.

56 Trong lúc ngươi bị quân nghịch vây tại các thành mình, làm cho cùng đường túng thế, người nữ nào non nớt và mảnh khảnh hơn hết trong các ngươi, vì sự yểu điệu hay là sự sắc sảo mình, vốn không đặt bàn chân xuống đất,

57 sẽ nhìn giận chồng rất yêu của mình, con traicon gái mình, bởi cớ nhau bọc ra từ trong bụng, và những con cái mình sanh đẻ; vì trong cơn thiếu thốn mọi điều, nàng sẽ ăn nhẹm chúng nó.

58 Nếu ngươi không cẩn thận làm theo các lời của luật pháp nầy, ghi trong sách nầy, không kính sợ danh vinh hiển và đáng sợ nầy là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi,

59 thì Ðức Giê-hô-va sẽ giáng cho ngươi và dòng giống ngươi những tai vạ lạ thường, lớn lao và lâu bền, nhựng chứng độc bịnh hung.

60 Ngài sẽ khiến giáng trên ngươi các bịnh hoạn của xứ Ê-díp-tô mà ngươi đã run sợ đó, và nó sẽ đeo dính theo ngươi.

61 Vả lại, các thứ chứng bịnh và tai vạ không có chép trong sách luật pháp nầy, thì Ðức Giê-hô-va cũng sẽ khiến giáng trên ngươi, cho đến chừng nào ngươi bị tiêu diệt đi.

62 Số các ngươi vốn đông như sao trên trời, nhưng vì không có nghe theo tiếng phán của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, nên chỉ sẽ còn lại ít.

63 Hễ Ðức Giê-hô-va lấy làm vui mà làm lành và gia thêm các ngươi thể nào, thì Ðức Giê-hô-va cũng sẽ lấy làm vui mà làm cho các ngươi hư mất và tiêu diệt các ngươi thể ấy. Các ngươi sẽ bị truất khỏi xứ mà mình vào nhận lấy,

64 và Ðức Giê-hô-va sẽ tản lạc ngươi trong các dân, từ cuối đầu nầy của đất đến cuối đầu kia; tại đó, ngươi sẽ hầu việc các thần khác bằng cây và bằng đá mà ngươi cùng tổ phụ ngươi không hề biết.

65 Trong các nước ấy, ngươi không được an tịnh, bàn chân ngươi không được nghỉ ngơi; nhưng tại đó Ðức Giê-hô-va sẽ ban cho ngươi một tấm lòng run sợ, mắt mờ yếu, và linh hồn hao mòn.

66 Sự sống ngươi vẫn không chắc trước mặt ngươi; ngày và đêm ngươi hằng sợ hãi, khó liệu bảo tồn sự sống mình.

67 Bởi cớ sự kinh khủng đầy dẫy lòng ngươi, và bị cảnh mắt ngươi sẽ thấy, nên sớm mai ngươi sẽ nói: Chớ chi được chiều tối rồi! Chiều tối ngươi sẽ nói: Ước gì được sáng mai rồi!

68 Ðức Giê-hô-va sẽ khiến ngươi đi tàu trở lại xứ Ê-díp-tô, bởi con đường mà trước ta đã nói: Ngươi không thấy nó nữa; ở đó, ngươi sẽ đem bán mình cho kẻ thù nghịch làm nô và tì, nhưng không có ai mua!

   

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 6752

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

6752. 'And she called his name Moses' means the essential nature of the state then. This is clear from the meaning of 'name' and 'calling the name as the essential nature, dealt with in 144, 145, 1754, 1896, 2009, 2714, 3006, 3421, 6674, at this point the essential nature of a state because when someone's name is mentioned, that particular name used then means the state, 1946, 2643, 3422, 4298. This essential nature of a state that is meant is the nature of the state of the law of God as it was in the beginning with the Lord, and the nature of the state of God's truth as it is in the beginning with a person who is being regenerated. There are two people primarily who represent the Lord with respect to the Word, namely Moses and Elijah. Moses represents the Lord with respect to the historical books, Elijah with respect to the Prophets. In addition to those two there is Elisha, and lastly John the Baptist, who is therefore the one who is meant by 'the Elijah who is to come', Matthew 17:10-13; Luke 1:17. But before one can show that Moses represents the law of God, one must say what the law of God is. In a broad sense God's law means the whole Word; in a narrower sense it means the historical section of the Word; in a restricted sense it means what was written through Moses; and in a very restricted sense it means the Ten Commandments written upon Mount Sinai on tablets of stone. Moses represents the law in the narrower sense as well as in the restricted sense and also in the very restricted.

[2] In a broad sense the Law is the whole Word, both the historical section and the prophetical part. This is clear in John,

We have heard from the Law that the Christ (the Messiah) remains forever. John 12:34.

The fact that 'the Law' here is used to mean the prophetical part as well is self-evident, for this is a reference to what is written in Isaiah 9:6-7; in David, Psalms 110:4; and in Daniel 7:13-14. In the same gospel,

In order that the Word written in the Law might be fulfilled, They hated Me without a cause. John 15:25.

Much the same applies here, for it is a reference to what is written in David, Psalms 35:19. In Matthew,

Truly I say to you, Even until heaven and earth pass away, one jot or one small part of a letter will not pass from the Law till all things are done. Matthew 5:18.

Here 'the Law' in a broad sense stands for the whole Word.

[3] The Law in a narrower sense is the historical section of the Word. This is clear in Matthew,

All things whatever you wish people to do to you, do also to them; for this is the Law and the Prophets. Matthew 7:12.

Here the Word is divided into 'the Law' and 'the Prophets'; and as the Word has been divided into the historical section and the prophetical part, it follows that 'the Law' is used to mean the historical section of the Word, and 'the Prophets' to mean the prophetical part. A similar example occurs in the same gospel,

On these two commandments hang the Law and the Prophets. Matthew 22:40.

And in Luke,

The Law and the Prophets were until John. Since that time the kingdom of God is proclaimed. Luke 16:16; Matthew 11:13.

[4] In a restricted sense the Law is the Word that was written through Moses. This is clear in Moses,

When Moses had finished writing the words of this Law in a book, even until he had completed them, Moses commanded the Levites carrying the ark of Jehovah, saying, Take the book of this Law, and put it at the side of the ark of the covenant of Jehovah your God. Deuteronomy 31:14-26.

'The book of the Law' stands for the Books of Moses. In the same book,

If you do not take care to do all the words of this Law which are written in this book, Jehovah will send 1 upon you every sickness and every plague that is not written in the book of this Law, until you are destroyed. Deuteronomy 28:58, 61.

The meaning is similar here. In David,

In the Law of Jehovah is his delight, and in His Law he meditates day and night. Psalms 1:2.

'The Law of Jehovah' stands for the Books of Moses, for the prophetical books had not yet been written; nor had the historical books apart from the Book of Joshua and the Book of Judges. In addition this restricted meaning of 'the Law' occurs in places containing the expression 'the Law of Moses', which are dealt with immediately below.

[5] In a very restricted sense the Law is the Ten Commandments written upon Mount Sinai on the tablets of stone, as is well known, see Joshua 8:32. This Law is also called the Testimony, Exodus 25:16, 21.

[6] Moses represents the Law in the narrower sense, which is the historical section of the Word, also the Law in the restricted sense, and in the very restricted sense too. This is clear from those places in the Word in which the name Moses is used instead of the Law, and those in which the Law is called the Law of Moses, as in Luke,

Abraham said to him, They have Moses and the Prophets, let them hear them. If they do not hear Moses and the Prophets, neither will they be persuaded if someone rises from the dead. Luke 16:29, 31.

Here 'Moses and the Prophets' has the same meaning as 'the Law and the Prophets', which is the historical section and the prophetical part of the Word. From this it is evident that 'Moses' is the Law or historical section of the Word. In the same gospel,

Jesus beginning at Moses and all the prophets explained in all the scriptures the things that concerned Himself. Luke 24:27.

In the same chapter,

All things must be fulfilled which were written in the Law of Moses and the Prophets and the Psalms concerning Me. Luke 24:44.

In John,

Philip said, We have found him of whom Moses wrote in the Law - Jesus. John 1:45.

In the same gospel,

In the Law Moses commanded us. John 8:5.

In Daniel,

The curse and the oath which was written in the Law of Moses the servant of God has come down onto us, because we have sinned against Him. As it is written in the Law of Moses, All this evil has come upon us. Daniel 9:11, 13.

In Joshua,

Joshua wrote on the stone of the altar a copy of the Law of Moses. Joshua 8:32.

[7] The expression 'the Law of Moses' is used because Moses represents the Lord with respect to the Law, that is, the Word, and in a narrower sense the historical section of the Word. This explains why what is the Lord's is ascribed to Moses, as in John,

Moses gave you the Law, Moses gave you circumcision. If a man (homo) receives circumcision on the sabbath, so that the Law of Moses may not be broken... John 7:19, 22-23.

In Mark,

Moses said, Honour your father and your mother. Mark 7:10.

In the same gospel,

Jesus answering said to them, What did Moses command you? They said, Moses permitted him to write a certificate of divorce, and to put her away. Mark 10:3-4.

And because what is the Lord's is ascribed to Moses on account of his representation, both 'the Law of Moses' and 'the Law of the Lord' are used in Luke,

When the days of their purification according to the Law of Moses were completed, they brought Him to Jerusalem to present Him to the Lord (as it has been written in the Law of the Lord, that every male opening the womb is to be called holy to the Lord) and to offer a sacrifice according to what has been stated in the Law of the Lord, A pair of turtle doves and two young pigeons. Luke 2:22-24, 39.

[8] Because Moses represented the Law he was allowed to go in to the Lord on Mount Sinai, not only to receive there the tablets containing the Law but also to hear the statutes and judgements belonging to the Law, and to enjoin these commands on the people. It is also said that the people should therefore believe in Moses forever,

Jehovah said to Moses, Behold, I will come to you in a thick cloud, so that the people may hear when I speak to you, and also may believe in you forever. Exodus 19:9.

The expression 'in a thick cloud' is used because 'cloud' means the letter of the Word. Here also is the reason why it says, when Moses went in to the Lord on Mount Sinai, that he went 'into the cloud', Exodus 20:21; 14:2, 18; 34:2-5. For the meaning of 'the cloud' as the literal sense of the Word, see the Preface to Genesis 18, and also 4060, 4391, 5922, 6343 (end).

[9] And since Moses represented the Law or the Word, it also says that when he came down from Mount Sinai the skin on his face shone whenever he spoke, and so he would put a veil over his face, Exodus 34:28-end. 'The shining of his face' meant the inner spirit of the Law, for this dwells in the light of heaven and is therefore called the glory, 5922. While 'the veil' meant the outward form of the Law. The reason why he veiled his face whenever he spoke to the people was that the inner spirit was concealed from them, and had become so obscure to that people that they could not bear any light from it. For the meaning of 'the face' as that which is internal, see 1999, 2434, 3527, 7577, 4066, 4796-4805, 5102, 5695. Since 'Moses' represented the Lord with respect to the historical section of the Word and 'Elijah' represented the Lord with respect to the prophetical part, Moses and Elijah were therefore seen talking to the Lord at His transfiguration, Matthew 17:3. No others except those who represented the Word could have talked to the Lord when He manifested His Divinity in the world; for talking to the Lord is done through the Word. Regarding Elijah's representation of the Lord with respect to the Word, see 1762, 5247 (end).

[10] And since these two together, both Moses and Elijah, represented the whole Word, both are mentioned in Malachi where the sending of Elijah before the Lord is referred to,

Remember the Law of Moses, My servant, which I commanded him in Horeb for all Israel - the statutes and judgements. Lo, I am sending you Elijah the prophet before the great and terrifying day of Jehovah comes. Malachi 4:4-6.

These words imply that one was to go before who was to announce the [Lord's] Coming, in accordance with the Word.

Poznámky pod čarou:

1. Following the Latin version of Sebastian Schmidt Swedenborg adds a word meaning secretly, which does not represent any word in the Hebrew.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.