Bible

 

Phục truyền luật lệ ký 25

Studie

   

1 Khi nào người ta có tranh tụng nhau, đi đến tòa để cầu quan án xét đoán, thì phải định công bình cho người công bình, và lên án kẻ có tội.

2 Nhược bằng kẻ có tội đáng bị đánh đòn, quan án phải khiến người nằm xuống đất, đánh người trước mặt mình, số bao nhiêu đòn tùy theo lỗi của người đã phạm.

3 Quan án khiến đánh đòn người đến bốn chục, chớ đánh quá, kẻo nếu cứ đánh hơn, thì anh em ngươi vì cớ hình phạt thái quá ấy phải ra hèn trước mặt ngươi chăng.

4 Chớ khớp miệng con bò trong khi nó đạp lúa.

5 Khi anh em ruột ở chung nhau, có một người chết không con, thì vợ của người chết chớ kết đôi cùng người ngoài; anh em chồng phải đi đến cùng nàng, cưới nàng làm vợ, y theo bổn phận của anh em chồng vậy.

6 Con đầu lòng mà nàng sanh ra sẽ nối danh cho người anh em chết, hầu cho danh của người ấy chớ tuyệt khỏi Y-sơ-ra-ên.

7 Ví bằng người kia không đẹp lòng lấy nàng, nàng phải lên đến cửa thành, tới cùng các trưởng lãonói rằng: người anh em chồng tôi không chịu lưu danh anh em người lại trong Y-sơ-ra-ên, và không muốn cưới tôi y theo phận sự anh em chồng.

8 Các trưởng lão của thành ấy sẽ gọi người và nói cùng người; nếu người cứ nói rằng: Tôi không đẹp lòng cưới nàng,

9 thì chị em dâu người sẽ đến gần, trước mặt các trưởng lão, lột giày khỏi chân người, khạc trên mặt người, đoạn cất tiếng nói rằng: Người nào không lập lại nhà anh em mình sẽ bị làm cho như vậy!

10 Trong Y-sơ-ra-ên sẽ gọi nhà người là nhà kẻ bị lột giày.

11 Khi hai người đánh lộn nhau, nếu vợ của một trong hai người đến gần đặng giải cứu chồng khỏi tay kẻ đánh, và nàng giơ tay nắm nhằm chỗ kín của kẻ ấy,

12 thì ngươi phải chặt tay nàng đi; mắt ngươi chớ thương xót nàng.

13 Trong bao ngươi chớ có hai thứ trái cân, một thứ già và một thứ non.

14 Trong nhà ngươi chớ có hai thứ ê-pha, một thứ già và một thứ non.

15 Phải dùng trái cân đúng thật và công bình, cũng phải có ê-pha đúng thật và công bình, để ngươi được sống lâu trên đất mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi.

16 Vì Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi lấy làm gớm ghiếc người nào làm các điều nầy và phạm sự bất nghĩa.

17 Hãy nhớ điều A-ma-léc đã làm cho ngươi dọc đường, khi các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô;

18 thế nào người không kính sợ Ðức Chúa Trời, đến đón ngươi trên đường, xông vào binh hậu ngươi, đánh các người yếu theo ngươi, trong khi chánh mình ngươi mỏi mệt và nhọc nhằn.

19 Vậy, khi Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi đã ban sự bình an cho, và giải cứu ngươi khỏi mọi kẻ thù nghịch vây phủ ngươi trong xứ mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi nhận lấy làm sản nghiệp, thì phải xóa sự ghi nhớ A-ma-léc khỏi dưới trời. Chớ hề quên!

   

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 4839

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

4839. 'And what he had done was evil in the eyes of Jehovah' means that it was contrary to Divine order. This is clear from the meaning of 'evil in the eyes of Jehovah', or evil contrary to Him, as that which is contrary to the order originating in Him. This is evident both from what Onan actually did and from what was laid down regarding a husband's brother - the sister-in-law was required to remove the shoe from his foot and to spit in his face; and his name in Israel was to be called, The house of him that has his shoe taken off, Deuteronomy 25:8-10. These actions meant that he was devoid of good, external and internal; and those who are devoid of that good and are governed by evil are contrary to Divine order. All evil that wells up or flows from evil present interiorly - that is, which, like Onan's, is intentional or has an evil end in view - is contrary to Divine order. But that which does not well up or flow from evil present interiorly - that is, which is unintentional or has no evil end in view - may sometimes look like evil but is not in fact this if the end in view is not an evil one; for it is the end that determines the true nature of every action. The end holds a person's life within it; that is to say, what a person loves and consequently thinks he has as his end in view. The life of his soul is nothing else.

[2] Everyone realizes that evil is contrary to Divine order and good is in keeping with it. Divine Order is the Lord Himself in heaven, for Divine Good and Truth received from Him constitute order. They do this so completely that they are order, Divine Good being the essential element of it and Divine Truth the form given to this. When represented in a visible shape Divine order is seen as a Human Being, for the Lord alone who is the producer of it is Man, 49, 288, 477, 565, 1871, 1894, 3638, 3639. And insofar as angels, spirits, and men are recipients of Him, that is, insofar as good and accompanying truth are present in them, thus insofar as His Divine order is present there, they are human beings. This is the reason why the whole of heaven represents one complete human being, called the Grand Man, and every single thing in the human being corresponds to it, as has been shown at the ends of chapters. It also explains why all the angels in heaven are seen in a human shape; but evil spirits on the other hand are deluded into seeing one another as human beings, whereas in the light of heaven they look like monsters, ever more dreadful and horrid, depending on the evil which governs them, 4533. The reason for this is that evil itself is contrary to order and so contrary to the human form. For as has been stated, when represented in a visible form, Divine order looks like a human being.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.