圣经文本

 

Sáng thế第27章

学习

   

1 Bởi Y-sác đã già, mắt làng chẳng thấy được nữa, bèn gọi Ê-sau, con trưởng nam, mà rằng: Hỡi con! Ê-sau thưa rằng: Có con đây.

2 Người bèn nói rằng: Nầy, cha đã già rồi, chẳng biết ngày nào phải chết;

3 vậy bây giờ, cha xin con hãy lấy khí giới, ống tên và cung con, ra đồng săn thịt rừng cho cha,

4 dọn một món ngon tùy theo cha sở thích; rồi dâng lên cho cha ăn, đặng linh hồn cha chúc phước cho con trước khi chết.

5 Vả, đương khi Y-sác nói cùng Ê-sau con trai mình, thì ê-be-ca có nghe. Ê-sau bèn ra đồng săn thịt rừng đặng đem về cho cha.

6 ê-be-ca nói cùng Gia-cốp, con trai mình, rằng: Nầy, mẹ có nghe cha nói cùng Ê-sau, anh con, và dặn rằng:

7 Hãy đem thịt rừng về cho cha, dọn một món ngon cha ăn; đặng trước khi qua đời, cha sẽ chúc phước cho con trước mặt Ðức Giê-hô-va.

8 Vậy, con ơi! bây giờ, hãy nghe mẹ và làm theo lời mẹ biểu:

9 Hãy ra ngoài bầy, bắt hai con tốt, rồi mẹ sẽ dọn cho cha con một món ngon, tùy theo người sở thích;

10 con sẽ đem cho cha ăn, đặng người chúc phước con trước khi qua đời.

11 Gia-cốp thưa lại cùng mẹ rằng: Thưa mẹ, Ê-sau, anh con, có lông, còn con lại không.

12 Có lẽ cha sẽ rờ mình chăng, coi con như kẻ phỉnh gạt, thì con chắc lấy cho mình sự rủa sả, chớ chẳng phải sự chúc phước đâu.

13 Mẹ đáp rằng: Con ơi! xin sự rủa sả đó để cho mẹ chịu; hãy cứ nghe lời mẹ, ra bắt hai dê con.

14 Vậy, Gia-cốp đi bắt hai dê con, đem lại cho mẹ, làm món ngon, tùy theo cha sở thích.

15 Ðoạn ê-be-ca lấy quần áo tốt nhứt của Ê-sau, con trưởng nam, sẵn để trong nhà, mà mặc vào cho Gia-cốp, con út mình;

16 rồi người lấy da con bao hai tay và cổ, vì tay và cổ Gia-cốp không có lông.

17 ê-be-ca bèn để món ngon và bánh của mình đã dọn vào tay con út mình.

18 Gia-cốp bưng đến cha mình và nói rằng: Thưa cha! Y-sác đáp: Có cha đây; con là đứa nào đó?

19 Gia-cốp thưa: Tôi là Ê-sau, con trưởng nam của cha; con đã làm theo lời cha dặn biểu; xin cha dậy, ngồi ăn lấy thịt săn của con, đặng linh hồn cha sẽ chúc phước cho con.

20 Y-sác hỏi rằng: Sao con đi săn được mau thế? Thưa rằng: Ấy nhờ Giê-hô-va Ðức Chúa Trời của cha xui tôi gặp mau vậy.

21 Y-sác nói cùng Gia-cốp rằng: Hỡi con! hãy lại gần đặng cha rờ thử xem có phải là Ê-sau, con của cha chăng?

22 Gia-cốp bèn lại gần Y-sác; người rờ và nói rằng: Tiếng nói thì của Gia-cốp, còn hai tay lại của Ê-sau.

23 Người chẳng nhận biết đặng vì hai tay cũng có lông như của anh, là Ê-sau. Vậy Y-sác chúc phước cho.

24 Người lại hỏi rằng: Ấy con thật là Ê-sau, con trai ta, phải chăng? Gia-cốp thưa: Phải, con đây.

25 Y-sác bèn nói: Hãy dọn cho cha ăn lấy thịt săn của con, đặng linh hồn cha chúc phước cho con. Gia-cốp dọn cho người ăn, cũng có đem rượu cho người uống nữa.

26 ồi Y-sác cha người nói rằng: Hỡi con! hãy lại gần và hôn cha.

27 Gia-cốp bèn lại gần và hôn người. Y-sác đánh mùi thơm của áo con, liền chúc phước cho, và nói rằng: Nầy, mùi hương của con ta Khác nào mùi hương của cánh đồng mà Ðức Giê-hô-va đã ban phước cho.

28 Cầu xin Ðức Chúa Trời cho con sương móc trên trời xuống, Ðược màu mỡ của đất, và dư dật lúa mì cùng rượu.

29 Muôn dân phải phục con, Các nước phải quì lạy trước mặt con! Hãy được quyền chủ các anh em, Các con trai của mẹ con phải quì lạy trước mặt con! Ai rủa sả con sẽ bị rủa sả lại, Ai cầu phước cho con, sẽ được ban phước lại!

30 Vừa khi Y-sác chúc phước cho Gia-cốp xuống, và vừa khi Gia-cốp lùi ra khỏi nơi cha mình, thì Ê-sau, anh người, đi săn trở về.

31 Người cũng dọn một món ngon, dâng lên cho cha và thưa rằng: Xin dậy, ngồi ăn thịt săn của con trai cha, đặng linh hồn cha chúc phước cho con.

32 Y-sác, cha người, hỏi: Con là đứa nào? Thưa rằng: Tôi là Ê-sau, con trưởng nam của cha.

33 Y-sác lấy làm cảm động qua đỗi mà nói rằng: Vậy, còn đứa nào đã săn thịt rừng, và đã dâng lên cho cha đó? Trước khi con về, cha đã ăn hết rồi, và chúc phước cho nó; nó lại sẽ được ban phước vậy.

34 Vừa nghe dứt lời cha, thì Ê-sau la lên một tiếng rất lớn, và rất thảm thiết mà thưa cùng cha rằng: Cha ơi! xin hãy chúc phước cho con luôn nữa!

35 Nhưng Y-sác lại đáp: Em con đã dùng mưu kế đến cướp sự chúc phước của con rồi.

36 Ê-sau liền nói rằng: Có phải vì người ta gọi nó là Gia-cốp mà đó hai lần chiếm lấy vị tôi rồi chăng? Nó đã chiếm quyền trưởng nam tôi, và lại bây giờ còn chiếm sự phước lành của tôi nữa. Tiếp rằng: Cha chẳng có dành sự chúc phước chi cho tôi sao?

37 Y-sác đáp rằng: Nầy, cho đã lập nó lên làm chủ con, và đã cho các anh em làm tôi nó; và đã dự bị lúa mì và rượu cho nó. Vậy, cha sẽ làm chi cho con đây?

38 Ê-sau thưa rằng: Cha ơi! cha chỉ có sự chúc phước đó thôi sao? Hãy chúc phước cho con với, cha! ồi Ê-sau cất tiếng lên khóc.

39 Y-sác cha người, đáp rằng: Nầy, nơi con ở sẽ thiếu màu mỡ của đất, Cùng sương-móc trên trời sa xuống.

40 Con sẽ nhờ gươm mới được sống. Và làm tôi tớ cho em con. Song khi con lưu lạc rày đó mai đây, Sẽ bẻ cái ách của em trên cổ con vậy.

41 Ê-sau trở lòng ghét Gia-cốp vì cớ cha mình chúc phước cho người, bèn nói thầm trong lòng rằng: Ngày tang của cha đã hầu gần; vậy, ta sẽ giết Gia-cốp, em ta, đi.

42 Họ đem lời Ê-sau, con lớn, thuật lại cùng ê-be-ca, thì người sai gọi Gia-cốp, con út mình, mà nói rằng: Nầy, Ê-sau, anh con, toan giết con để báo thù.

43 Vậy, bây giờ, hỡi con, hãy nghe lời mẹ, đứng dậy, chạy trốn qua nhà La-ban, cậu con, tại Cha-ran,

44 và hãy ở cùng người ít lâu, cho đến lúc nào cơn giận của anh con qua hết.

45 Khi cơn giận anh con bỏ qua rồi, và nó quên việc con đã gây nên với nó, thì mẹ sẽ biểu con về. Có lẽ đâu mẹ phải chịu mất cả hai đứa trong một ngày ư?

46 ê-be-ca nói cùng Y-sác rằng: Tôi đã chán, không muốn sống nữa, vì cớ mấy con gái họ Hếch. Nếu Gia-cốp cưới một trong mấy con gái họ Hếch mà làm vợ, tức một người con gái trong xứ như các dân đó; thôi, tôi còn sống mà chi?

   

来自斯威登堡的著作

 

Arcana Coelestia#3542

学习本章节

  
/10837  
  

3542. 'And on the smooth of his neck' means so that truth which disjoined was not apparent. This is clear from 'smooth' or 'the smooth' having reference to truth, dealt with in 3527, and from the meaning of 'the neck' as that which joins together, dealt with below. Here therefore, since the appearance was 'on the smooth of his neck' it means so that truth which disjoins was not apparent. The implications of all this may be seen from what has been stated and shown above in 3539, to the effect that the good and the truths which flow from the understanding but not at the same time from the will are neither good nor truths, no matter how much they seem to be so to outward appearance. And if the will is bent on evil, good and truths are disjoined and do not join together. But if the will is in some measure desirous of good, they do not in that case disjoin but join together, even though the order in which they stand is the reverse of proper order; for it is by means of such good and truths that a person is regenerated. And because such good and truths standing thus serve first in the regeneration of man it is said that truth which disjoined would not be apparent. But more of this in what follows below.

[2] The reason why 'the neck' means that which joins together is that higher things with man which belong to the head communicate with lower that belong to the body by means of the neck between. Consequently both influx and communication, and therefore conjunction, are meant by that which lies between. This will be seen far more clearly from the correspondences of the Grand Man with the parts of the human body, to be dealt with at the ends of chapters. The same is consequently meant in the Word by 'the neck', as in Isaiah,

His spirit, like an overflowing stream, will divide even at the neck. Isaiah 30:28.

Here 'an overflowing stream' stands for falsity flowing over in this fashion. 'Dividing at the neck' stands for blocking and cutting off the communication and consequent joining together of higher things with lower ones, which are blocked and cut off when spiritual good and truth are not being received.

[3] In Habakkuk,

You crushed the head from the house of the wicked, laying bare the foundation even at the neck. Habakkuk 3:13.

'Crushing the head from the house of the wicked' stands for destroying false assumptions. 'Laying bare the foundation even at the neck' stands for preventing thereby any joining together. In Jeremiah,

Entangled transgressions have risen up above my neck. He has struck at my strength; the Lord has given me into [their] hands; I am unable to rise up again. Lamentations 1:14.

'Entangled transgressions have risen up above my neck' stands for falsities coming up towards interior or rational things.

[4] Because 'the neck' meant that communication and joining together, 'bands around the neck' therefore meant the cutting off and so the destruction of truth, which occurs when spiritual things that are flowing in constantly from the Lord are no longer allowed to pass into the rational part of a person's mind, nor as a consequence into the natural part. It is this cutting off or destruction that is represented by Jeremiah's being told to make bands and bars for himself and put them on his neck; to send them to different peoples and say that they would be serving Nebuchadnezzar the king of Babel; and to say that those who did not place their necks under his yoke would be visited by sword, famine, and pestilence; but those who did bring their necks under it would be left in the land, Jeremiah 27:2-3, 8, 11. 'Placing the neck under the yoke of the king of Babel and serving him' stands for being made desolate as regards truth and vastated as regards good. For 'Babel' means one who lays waste, see 1327 (end); and people undergo vastation to prevent holy things from being profaned, 301-303, 1327, 1328, 2426, 3398, 3399, 3402. And since evil and falsity come to be served once the influx of good and truth has been cut off, 'placing the neck under the yoke' also means serving. In the same prophet,

Jehovah said, I will break the yoke of Nebuchadnezzar king of Babel from over the neck of all nations within two years. Jeremiah 28:11.

This stands for their being delivered from vastation. In Isaiah,

Shake yourself from the dust, arise, sit, O Jerusalem; loose the bonds from your neck, O captive daughter of Zion. Isaiah 52:2.

'Loosing the bonds from the neck' stands for letting in and receiving good and truth In Micah,

Behold, against this family I am devising this evil from which you will not remove your necks nor go erect, for that will be a time of evil. Micah 2:3.

'Not removing necks from evil' stands for not letting truth in. 'Not going erect' stands for not looking up to higher things, that is, to those of heaven, 248.

  
/10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.