圣经文本

 

Sáng thế第2章

学习

   

1 Ấy vậy, trời đất và muôn vật đã dựng nên xong rồi.

2 Ngày thứ bảy, Ðức Chúa Trời làm xong các công việc Ngài đã làm, và Ngày thứ bảy, Ngài nghỉ các công việc Ngài đã làm.

3 ồi, Ngài ban phước cho ngày thứ bảy, đặt là ngày thánh; vì trong ngày đó, Ngài nghỉ các công việc đã dựng nên và đã làm xong rồi.

4 Ấy là gốc tích trời và đất khi đã dựng nên, trong lúc Giê-hô-va Ðức Chúa Trời dựng nên trời và đất.

5 Vả, lúc đó, chưa có một cây nhỏ nào mọc ngoài đồng, và cũng chưa có một ngọn cỏ nào mọc ngoài ruộng, vì Giê-hô-va Ðức Chúa Trời chưa có cho mưa xuống trên đất, và cũng chẳng có một người nào cày cấy đất nữa.

6 Song có hơi nước dưới đất bay lên tưới khắp cùng mặt đất,

7 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.

8 Ðoạn, Giê-hô-va Ðức Chúa Trời lập một cảnh vườn tại Ê-đen, ở về hướng Ðông, và đặt người mà Ngài vừa dựng nên ở đó.

9 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời khiến đất mọc lên các thứ cây đẹp mắt, và trái thì ăn ngon; giữa vườn lại có cây sự sống cùng cây biết điều thiện và điều ác.

10 Một con sông từ Ê-đen chảy ra đặng tưới vườn; rồi từ đó chia ra làm bốn ngả.

11 Tên ngả thứ nhứt là Bi-sôn; ngả đó chảy quanh xứ Ha-vi-la, là nơi có vàng.

12 Vàng xứ nầy rất cao; đó lại có nhũ hương và bính ngọc.

13 Tên sông thứ nhì là Ghi-hôn, chảy quanh xứ Cu-sơ.

14 Tên sông thứ ba là Hi-đê-ke, chảy về phía đông bờ cõi A-si-ri. Còn sông thứ tưsông Ơ-phơ-rát.

15 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời đem người ở vào cảnh vườn Ê-đen để trồng và giữ vườn.

16 ồi, Giê-hô-va Ðức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn;

17 nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn chắc sẽ chết.

18 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó.

19 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời lấy đất nắn nên các loài thú đồng, các loài chim trời, rồi dẫn đến trước mặt A-đam đặng thử xem người đặt tên chúng nó làm sao, hầu cho tên nào A-đam đặt cho mỗi vật sống, đều thành tên riêng cho nó.

20 A-đam đặt tên các loài súc vật, các loài chim trời cùng các loài thú đồng; nhưng về phần A-đam, thì chẳng tìm được một ai giúp đỡ giống như mình hết.

21 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sường, rồi lấp thịt thế vào.

22 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời dùng xương sường đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam.

23 A-đam nói rằng: Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra. Người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà có.

24 Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt.

25 Vả, A-đam và vợ, cả hai đều trần truồng, mà chẳng hổ thẹn.

   

来自斯威登堡的著作

 

Conjugial Love#193

学习本章节

  
/535  
  

193. 8. A woman is actually transformed into a wife according to the description in the book of creation. We are told in this book that woman was created from the rib of a man, and that when she was brought to him, the man said,

She...is bone of my bones and flesh of my flesh; she shall be called 'Ishshah (Woman) because she was taken from 'Ish (Man). (Genesis 2:22-24)

In the Word, a rib from the breast symbolically means, in its spiritual sense, not a rib but natural truth. This is the symbolism of the ribs which the bear carried between its teeth in Daniel 7:5; for bears symbolize people who read the Word in its natural sense and see truths there without understanding. The breast of a man symbolizes that essential and distinctive quality which makes it different in character from the breast of a woman. This quality is wisdom, as may be seen above in no. 187; for truth supports wisdom, as a rib supports the breast. These distinctive qualities are symbolized, because the breast is where all the qualities of a person are, so to speak, at their center.

[2] It follows from this that woman was created from man by a transmission and replication of his distinctive wisdom, which is formed from natural truth, and that man's love for this wisdom was transferred to woman so as to become conjugial love; moreover, that the purpose of this was to replace love of self in man with love for his wife, who, from a nature innate in her, cannot help but turn the love of self in man to his love for her. I have been told, too, that this comes about as a result of the wife's love, without either the man or the wife being conscious of it. It is because of this that no one is ever able to love his partner with a truly conjugial love so long as he is possessed of a conceit in his own intelligence from a love of self.

[3] Once this secret of the creation of woman from man has been understood, it can be seen that in marriage a woman is similarly created or formed, so to speak, from her husband, and that this transformation is brought about by the wife - or rather, through the wife by the Lord, who infuses into women the inclination to achieve it. For a wife receives into her an image of her husband by assimilating his affections into her (see above, no. 173); by uniting the internal will of her husband with hers (concerning which below); and also by incorporating into her the propagations of his soul (of which also below).

It is apparent from this that a woman is transformed into a wife according to the description in the book of creation understood in respect to its inner meaning, and that she is transformed through the qualities she takes from her husband and his "breast" and implants in herself.

  
/535  
  

Many thanks to the General Church of the New Jerusalem, and to Rev. N.B. Rogers, translator, for the permission to use this translation.