圣经文本

 

Sáng thế第1章

学习

1 Ban đầu Ðức Chúa Trời dựng nên trời đất.

2 Vả, đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực; Thần Ðức Chúa Trời vận hành trên mặt nước.

3 Ðức Chúa Trời phán rằng: Phải có sự sáng; thì có sự sáng.

4 Ðức Chúa Trời thấy sự sáng là tốt lành, bèn phân sáng ra cùng tối.

5 Ðức Chúa Trời đặt tên sự sáng là ngày; sự tốiđêm. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhứt.

6 Ðức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có một khoảng không ở giữa nước đặng phân rẽ nước cách với nước.

7 Ngài làm nên khoảng không, phân rẽ nướcdưới khoảng không cách với nước ở trên khoảng không; thì có như vậy.

8 Ðức Chúa Trời đặt tên khoảng không là trời. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhì.

9 Ðức Chúa Trời lại phán rằng: Những nước ở dưới trời phải tụ lại một nơi, và phải có chỗ khô cạn bày ra; thì có như vậy.

10 Ðức Chúa Trời đặt tên chỗ khô cạn là đất, còn nơi nước tụ lại là biển. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.

11 Ðức Chúa Trời lại phán rằng: Ðất phải sanh cây cỏ; cỏ kết hột giống, cây trái kết quả, tùy theo loại mà có hột giống trong mình trên đất; thì có như vậy.

12 Ðất sanh cây cỏ: cỏ kết hột tùy theo loại, cây kết quả có hột trong mình, tùy theo loại. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.

13 Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ ba.

14 Ðức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có các vì sáng trong khoảng không trên trời, đặng phân ra ngày với đêm, và dùng làm dấu để định thì tiết, ngày và năm;

15 lại dùng làm vì sáng trong khoảng không trên trời để soi xuống đất; thì có như vậy.

16 Ðức Chúa Trời làm nên hai vì sáng lớn; vì lớn hơn để cai trị ban ngày, vì nhỏ hơn để cai trị ban đêm; Ngài cũng làm các ngôi sao.

17 Ðức Chúa Trời đặt các vì đó trong khoảng không trên trời, đặng soi sáng đất,

18 đặng cai trị ban ngày và ban đêm, đặng phân ra sự sáng với sự tối. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.

19 Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ tư.

20 Ðức Chúa Trời lại phán rằng: Nước phải sanh các vật sống cho nhiều, và các loài chim phải bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời.

21 Ðức Chúa Trời dựng nên các loài cá lớn, các vật sống hay động nhờ nước mà sanh nhiều ra, tùy theo loại, và các loài chim hay bay, tùy theo loại. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.

22 Ðức Chúa Trời ban phước cho các loài đó mà phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy dưới biển; còn các loài chim hãy sanh sản trên đất cho nhiều.

23 Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ năm.

24 Ðức Chúa Trời lại phán rằng: Ðất phải sanh các vật sống tùy theo loại, tức súc vật, côn trùng, và thú rừng, đều tùy theo loại; thì có như vậy.

25 Ðức Chúa Trời làm nên các loài thú rừng tùy theo loại, súc vật tùy theo loại, và các côn trùng trên đất tùy theo loại, Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.

26 Ðức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta, đặng quản trị loài cá biển, loài chim trời, loài súc vật, loài côn trùng bò trên mặt đất, và khắp cả đất.

27 Ðức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Ðức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.

28 Ðức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất; hãy làm cho đất phục tùng, hãy quản trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời cùng các vật sống hành động trên mặt đất.

29 Ðức Chúa Trời lại phán rằng: Nầy, ta sẽ ban cho các ngươi mọi thứ cỏ kết hột mọc khắp mặt đất, và các loài cây sanh quả có hột giống; ấy sẽ là đồ ăn cho các ngươi.

30 Còn các loài thú ngoài đồng, các loài chim trên trời, và các động vật khác trên mặt đất, phàm giống nào có sự sống thì ta ban cho mọi thứ cỏ xanh đặng dùng làm đồ ăn; thì có như vậy.

31 Ðức Chúa Trời thấy các việc Ngài đã làm thật rất tốt lành. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ sáu.

来自斯威登堡的著作

 

Apocalypse Explained#1119

学习本章节

  
/1232  
  

1119. So much give unto her torment and mourning.- That this signifies that they should have so much of infernal punishment and desolation, appears from the signification of torment, as denoting infernal punishment; and from the signification of mourning, as denoting desolation, which consists in their no longer possessing any truth and good, but merely falsity and evil. The reason why it is said that as much torment and mourning should be given her, as she hath glorified herself and lived delicately, is, that all torment or infernal punishment corresponds entirely to the evils in which they are. Those, therefore, who have glorified themselves much, and taken delight in the love of ruling over heaven and the church, and also, for the sake of that glory and its delights, have perverted the goods of heaven and of the church - which are the goods of the Word - have their lot in a hell more grievous in its torment. But those who have glorified themselves in a less degree, and taken less delight in such glorification, have their lot in a milder hell and those who have not glorified themselves, and have not thence perverted the goods and truths of heaven and of the church, which are from the Word, but have simply obeyed them either from ignorance or persuasion, have not their lot in hell. But the people who have no share in their dominion, particularly those who look to the Lord, and have some affection for truth, have their lot in the heavens, where they are taught by the angels. From these things it is evident, that here, where Babylon is treated of, no others are meant than those who exercise dominion from the delight which they find in the love of it for the sake of themselves.

[2] Continuation concerning the Athanasian Creed and concerning the Lord.- That God is Man and that the Lord is that Man, is clear from everything in the heavens, and beneath the heavens. In the heavens, all things that proceed from the Lord, in their greatest and in their smallest [components], are either in the human form, or have reference to the human form. The whole heaven is in the human form, every society of heaven is in the human form, every angel and also every spirit beneath the heavens are a human form. It has also been revealed to me, that all things, both the least and the greatest, that proceed immediately from the Lord, are in that form, for that which proceeds from God is a resemblance of Him; it is therefore said of Adam and Eve, that they were "created into the image and likeness of God" (Genesis 1:26, 27).

[3] It is for this reason also that the angels in the heavens, being recipients of the Divine which proceeds from the Lord, are men of astonishing beauty, while spirits in the hells, because they do not receive the Divine which proceeds from the Lord, are devils, who, in the light of heaven, appear not as men, but as monsters. It is owing to this fact that every one in the spiritual world is known from his human form in the degree in which he derives it from the Lord. It is now evident from these things, that the Lord is the only Man, and that every one is a man according to the reception of Divine Good and Divine Truth from Him. In a word, he who sees God as Man, sees God, because he sees the Lord. The Lord also says, "He who seeth the Son, and believeth in him, hath eternal life" (John 6:40). To see the Son is to see Him in the spirit, because this is said, also, to those who have not seen Him in the world.

  
/1232  
  

Translation by Isaiah Tansley. Many thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.