圣经文本

 

Cuộc di cư第21章

学习

   

1 Ðây là luật lệ ngươi phải truyền cho dân sự:

2 Nếu ngươi mua một người đầy tớ Hê-bơ-rơ, nó sẽ hầu việc cho sáu năm; nhưng qua năm thứ bảy nó sẽ được thả ra, không phải thối tiền.

3 Nếu nó vào ở một mình, thì sẽ ra một mình; nếu có vợ, thì sẽ ra với vợ.

4 Nếu người chủ cưới vợ cho, và nếu vợ sanh được con trai hay gái, thì nó sẽ ra một mình, vợ và con thuộc về chủ.

5 Nếu kẻ tôi mọi nói rằng: Tôi thương chủ, vợ và con tôi, không muốn ra được tự do,

6 thì người chủ sẽ dẫn nó đến trước mặt Ðức Chúa Trời, biểu lại gần cửa hay là cột, rồi lấy mũi dùi xỏ tai; nó sẽ hầu việc người chủ đó trọn đời.

7 Nếu ai bán con gái mình làm con đòi, con gái đó không được ra như các đầy tớ kia.

8 Nếu chủ trước đã ưng lấy con đòi làm hầu, rồi sau lại chẳng muốn, thì chủ phải biểu chuộc nàng lại, chớ không có phép gạt, rồi đem bán nàng cho kẻ ngoại bang.

9 Nhưng nếu chủ định để cho con trai mình, thì phải xử với nàng theo phép như con gái mình vậy.

10 Nếu chủ có lấy người khác, thì đối với người thứ nhất chẳng được phép giảm đồ ăn, đồ mặc, và tình nghĩa vợ chồng chút nào.

11 Nếu người chủ không làm theo ba điều nầy, nàng được phép ra không, chẳng phải thối tiền lại.

12 Kẻ nào đánh chết một người, sẽ bị xử tử.

13 Nhược bằng kẻ đó chẳng phải mưu giết, nhưng vì Ðức Chúa Trời đã phú người bị giết vào tay kẻ đó, thì ta sẽ lập cho ngươi một chỗ đặng kẻ giết người ẩn thân.

14 Còn nhược bằng kẻ nào dấy lên cùng người lân cận mà lập mưu giết người, thì dẫu rằng nó núp nơi bàn thờ ta, ngươi cũng bắt mà giết đi.

15 Kẻ nào đánh cha hay mẹ mình, sẽ bị xử tử.

16 Kẻ nào bắt người và bán, hoặc giữ lại trong tay mình, sẽ bị xử tử.

17 Kẻ nào mắng cha hay mẹ mình, sẽ bị xử tử.

18 Khi hai người đánh lộn nhau, người nầy đánh người kia bằng đá hay là đấm cú, không đến đỗi phải chết, nhưng phải nằm liệt giường,

19 nếu đứng dậy chống gậy đi ra ngoài được, người đánh đó sẽ được tha tội. Nhưng chỉ phải đền tiền thiệt hại trong mấy ngày nghỉ và nuôi cho đến khi lành mạnh.

20 Khi người chủ lấy gậy đánh đầy tớ trai hay gái mình và chết liền theo tay, thì chắc phải bị phạt.

21 Song nếu đầy tớ trai hay gái còn sống một hai ngày, người chủ khỏi tội, vì nó vốn là tài sản của chủ.

22 Nếu người ta đánh nhau, đụng nhằm một người đàn bà có thai, làm cho phải sảo, nhưng chẳng bị sự hại chi khác, thì kẻ đánh nhằm đó phải bồi thường theo lời chồng người sẽ định, và trả tiền trước mặt quan án.

23 Còn nếu có sự hại chi, thì ngươi sẽ lấy mạng thường mạng,

24 lấy mắt thường mắt, lấy răng thường răng, lấy tay thường tay, lấy chân thường chân,

25 lấy phỏng thường phỏng, lấy bầm thường bầm, lấy thương thường thương.

26 Nếu ai đánh nhằm con mắt đầy tớ trai hay gái mình, làm cho mất đi, thì hãy tha nó ra tự do, vì cớ mất con mắt.

27 Nếu ai làm rụng một răng của đầy tớ trai hay gái mình, thì hãy tha nó ra tự do, vì cớ mất một răng.

28 Ví có một con bò báng nhằm một người đàn ông hay đàn bà phải chết đi, con bò sẽ bị ném đá chết, người ta không nên ăn thịt nó; còn người chủ bò sẽ được vô tội.

29 Nhưng ngộ từ trước con bò có tật hay báng và chủ đã bị mắng vốn mà không cầm giữ, nếu bò nầy còn giết một người đàn ông hay đàn bà, thì nó sẽ bị ném đá, và chủ sẽ bị xử tử nữa.

30 Nhược bằng người ta định giá cho chủ bò chuộc mạng, chủ phải chuộc mạng mình y như giá đã định.

31 Nếu bò báng nhằm một đứa con trai hay là con gái, người ta cũng sẽ chiếu theo luật nầy.

32 Con bò báng nhằm một đứa đầy tớ trai hay gái, chủ bò phải trả ba chục siếc lơ bạc cho chủ nó; rồi bò sẽ bị ném đá chết.

33 Nếu ai mở miệng hầm hay là đào hầm mà chẳng đậy lại, và nếu có bò hay là lừa té xuống đó,

34 chủ hầm sẽ bồi thường giá tiền cho chủ của súc vật, nhưng súc vật bị giết đó sẽ về phần mình.

35 Bằng bò của ai báng nhằm bò của kẻ lân cận mình phải chết đi, hai người hãy bán bò sống đó, chia tiền và chia luôn con bò chết nữa.

36 Nếu người chủ đã tỏ tường trước rằng bò mình có tật hay báng, mà không lo cầm giữ, chủ phải lấy bò thường bò, nhưng bò chết sẽ về phần người.

   

来自斯威登堡的著作

 

Arcana Coelestia#8977

学习本章节

  
/10837  
  

8977. 'If he comes in his body' means truth without delight. This is clear from the meaning of 'body' as truth by itself, thus truth without its delight; for 'body' is used here to mean a slave by himself without a woman, that is, without delight, since a woman linked to a slave is delight joined to truth, as will become evident from what follows below. The situation with this arcanum is that members of the external Church, who were represented by 'Hebrew slaves', are those who learn truth not because of any delight in it, only because it is the truth that is taught by the Church and is the means by which, they believe, they can be saved. This belief is what drives them to learn and know it. These are the ones who are meant in the internal sense by slaves who 'come in their body and go out in their body'. With them no more than the strengthening of truth is accomplished. In the next life such people are at the entrance to heaven and not actually in heaven; they are called skin spirits because they correspond in the Grand Man to the skin, 5553-5559.

[2] But those imbued with truth to which delight has been joined are the ones who are meant here in the internal sense by slaves who come with a woman; for 'woman' means good when 'man' means truth. Here however delight is meant, since this exists in place of good in a member of the external Church. The good which such a person possesses does not spring from a spiritual origin but from a natural origin, for it savours of a delight to do the truth in life and to teach it for the sake of gain or important position, consequently for a selfish reason. This is why the word 'delight' is used and not 'good'. To outward appearance it does indeed seem like good; but because it is natural good, that is, has a worldly origin, not a heavenly one, it is called delight.

[3] Good that springs from a spiritual origin however is meant in the internal sense by the woman whom a master gives to his slave. But it cannot be joined [to truth]; and that was why it was stipulated that when the slave went out the woman was to be the master's, as also were her sons and daughters. For spiritual good is good not for the sake of gain or important positions but for the sake of the Church and the spiritual welfare of the neighbour. Such good cannot be joined to those confined to the outward things of the Church, since it is the genuine good of charity, springing out of love and affection. Those confined to the outward things of the Church cannot have any affection for the truths of faith without putting themselves first and the Church second. Though such people can indeed act in accordance with truths, thus can do good, they do not act from affection but out of obedience. These are the ones who are meant in the internal sense by those who wish to remain slaves forever.

[4] These are the arcana which the internal sense contains in these regulations regarding slaves, which can be grasped only by those imbued with the good of charity, and not at all by those imbued with the truth of faith without that good. The reason why is that those imbued with the good of charity are in the light of heaven, and from that light see things that exist in the light of the world. But those imbued with the truth of faith and not with the good of charity are in the light of the world, from which light things that exist in the light of heaven cannot be seen; for the light of heaven shines above, that is, on an inward level, whereas the light of the world shines below or on an outward level. Things on a lower or more external level can be seen from a higher or more internal one, but not the reverse; for heaven can flow into the world, but not the world into heaven, 3721, 5119, 5259, 5779, 6322.

  
/10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.