성경

 

Lêvi 27

공부

   

1 Ðức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng:

2 Hãy truyền cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi nào có ai dùng loài người mà khấn nguyện, thì ngươi hãy định giá cho; giá đó thuộc về Ðức Giê-hô-va.

3 Nếu ngươi định giá về một người nam từ hai mươi đến sáu mươi tuổi, thì hãy định cho năm chục siếc-lơ bạc, tùy theo siếc-lơ nơi thánh.

4 Nếu là một người nữ, hãy định giá ba chục siếc-lơ bạc.

5 Nếu là một đứa con trẻ từ năm đến hai mươi tuổi, thì hãy định giá hai chục siếc-lơ cho một đứa trai, và mười siếc-lơ cho một đứa gái.

6 Ví bằng một đứa trẻ từ một tháng đến năm tuổi, thì hãy định giá năm siếc-lơ bạc cho một đứa trai, và ba siếc-lơ bạc cho một đứa gái.

7 Nếu một người già cả từ sáu mươi tuổi trở lên, ngươi hãy định giá mười lăm siếc-lơ bạc cho một người nam, và mười siếc-lơ bạc cho một người nữ.

8 Bằng người khấn nguyện rất nghèo khổ, không nộp được giá tiền ngươi định, thì hãy đem đến trước mặt thầy tế lễ cho người nhất định cho. Thầy tế lễ sẽ tùy theo phương thế người khấn nguyện mà nhất định giá vậy.

9 Nếu khấn nguyện về thú vật dùng làm của lễ dâng cho Ðức Giê-hô-va, thì hễ con thú nào dâng cho Ðức Giê-hô-va sẽ là vật thánh.

10 Người ta không nên đổi hay là thế một con tốt cho một con xấu, hay là một con xấu cho một con tốt. Nếu thế một con nào cho một con khác, thì con nầy và con thế đều sẽ nên vật thánh.

11 Nếu là thú vật ô uế không phép dùng làm của lễ dâng cho Ðức Giê-hô-va, thì phải đem con thú đó đến trước mặt thầy tế lễ,

12 rồi thầy tế lễ sẽ tùy theo con thú xấu hay tốt mà định giá. Họ sẽ theo giá định của thầy tế lễ mà trả.

13 Còn nếu muốn chuộc lại, thì phải phụ thêm một phần năm giá của ngươi định.

14 Nếu ai biệt nhà mình ra thành cho Ðức Giê-hô-va, thì thầy tế lễ sẽ tùy theo nhà tốt hay xấu mà định giá; họ phải nhận lấy giá của thầy tế lễ đã định.

15 Còn nếu kẻ đã biệt nhà mình ra thánh muốn chuộc nó lại, thì phải phụ thêm một phần năm giá ngươi đã định, rồi nhà sẽ thuộc về người.

16 Nếu ai biệt một phần ruộng tổ nghiệp mình ra thánh cho Ðức Giê-hô-va, thì ngươi hãy định giá tùy theo số họ gieo, nghĩa là cứ năm chục siếc-lơ bạc mỗi một ô-me mạch nha giống.

17 Nếu biệt ruộng mình ra thánh từ năm hân hỉ, họ sẽ nhận giá ngươi định;

18 còn nếu họ biệt ruộng mình ra thánh sau năm hân hỉ, thì thầy tế lễ cứ theo số năm còn lại đến năm hân hỉ mà định giá ruộng, và trừ lại giá ngươi định.

19 Nếu ngươi đã biệt ruộng mình ra thánh muốn chuộc nó lại, thì phải phụ thêm một phần năm giá ngươi định, rồi ruộng sẽ thuộc về người.

20 Còn ví ngươi không chuộc lại, và người ta bán ruộng cho người khác, thì không được chuộc lại nữa.

21 Khi đến năm hân hỉ, ruộng ra khỏi tay chủ mua, thì sẽ trở nên thánh, biệt riêng ra cho Ðức Giê-hô-va như một sở ruộng cấm: nó sẽ làm sản nghiệp cho thầy tế lễ.

22 Nếu ai biệt ra thánh cho Ðức Giê-hô-va một sở ruộng mình mua, chớ chẳng phải của tổ nghiệp,

23 thì thầy tế lễ sẽ tùy theo giá ngươi định mà đánh giá đến năm hân hỉ, rồi chánh trong ngày đó, người nầy phải nộp số tiền nhất định, vì là một vật biệt riêng ra thánh cho Ðức Giê-hô-va.

24 Năm hân hỉ, ruộng đó sẽ trở về chủ bán, tức là trở về nguyên chủ.

25 Vả, phàm các giá định đều cứ theo siếc-lơ nơi thánh: một siếc-lơ giá hai chục ghê-ra.

26 Song không ai được biệt ra thánh con đầu lòng của súc vật mình, hoặc bò, hoặc chiên, vì các con đầu lòng theo phép đã thuộc về Ðức Giê-hô-va rồi.

27 Còn nếu là một con thú không sạch, họ phải tùy theo giá ngươi định, phụ thêm một phần năm mà chuộc nó lại; nếu con thú chẳng chuộc lại, thì phải đem bán tùy theo giá định của ngươi.

28 Phàm vật cấm, tức là hết thảy vật chi mà một người hằng dâng cho Ðức Giê-hô-va do những của mình có, hoặc người, hoặc loài vật, hoặc ruộng tổ nghiệp, thì chẳng được phép bán, cũng không được phép chuộc lại; hễ vật gì cấm, thì biệt ra chí thánh cho Ðức Giê-hô-va.

29 Hễ ai đã bị phú cho Ðức Giê-hô-va, thì không được phép chuộc lại, họ hẳn phải bị giết.

30 Phàm thuế một phần mười thổ sản, bất kỳ vật gieo hay là hoa quả của cây, đều thuộc về Ðức Giê-hô-va; ấy là một vật thánh, biệt riêng ra cho Ðức Giê-hô-va.

31 Nếu ai muốn chuộc lại vật chi về một phần mười của mình, thì phải phụ thêm một phần năm.

32 Còn về một phần mười của bầy bò hay là chiên, tức là mọi vật chi đi ngang dưới gậy, con thứ mười sẽ là thánh, biệt riêng ra thánh cho Ðức Giê-hô-va.

33 Họ không nên phân biệt con tốt hay là con xấu, và cũng không nên đổi. Nếu đổi, thì con thú bị đổi, và con đổi, cả hai đều biệt riêng ra thánh: không phép chuộc nó lại.

34 Ðó là các mạng lịnh mà Ðức Giê-hô-va truyền cho Môi-se về dân Y-sơ-ra-ên tại trên núi Si-na -i.

   

스웨덴보그의 저서에서

 

Arcana Coelestia #9327

해당 구절 연구하기

  
/ 10837  
  

9327. I will send My terror before thee. That this signifies the terror of those who are in the evils of falsity, on account of the truths of good, is evident from the signification of “terror,” as being the terror of those who are in the evils of falsity; and from the signification of “the sons of Israel,” before whom the terror was to be sent, as being those who are in spiritual good, that is, in the truth of good (see n. 5803, 5806, 5812, 5817, 5819, 5820, 5833, 7957, 8234, 8805). (That the nations of the land of Canaan to whom terror was sent on account of the sons of Israel, signify the evils of falsity and the falsities of evil, see n. 1413, 1437, 1607, 1573, 1574, 1868, 4517, 6306, 8065, 8317.) Therefore by the words, “I will send My terror before thee” is signified the terror of those who are in the evils of falsity on account of the truths of good.

[2] The case herein is this. All power in the spiritual world is from the truths which are from good, thus from the truths which proceed from the Lord. This can be plainly seen from the fact that the Lord disposes all things in heaven, and all things in hell, and also all things in the world, by means of the truths which are from Himself; for the Divine truth proceeding from the Lord is that very thing through which all things have come into existence, and through which all things subsist. That this is so is not comprehended by those who think solely from what is material, as those think who ascribe the origin and maintenance of all things to nature. These can have no idea about truths except that they are devoid of power, being matters of mere thought, concerning which they perceive nothing essential, and still less anything substantial; although they know that the thought directs the whole body, and excites its parts to motion, precisely in accordance with its own quality; likewise that there is nothing in the universe that does not bear relation to the truth which is from good. (That it is truth which has all power, and which is the veriest essential, see n. 8200.) From all this it is evident that the angels have power from the truth Divine which is from the Lord, and that from this they are called “powers.” The nature of the power possessed by truths from good, that is, truths from the Lord, may be seen from the experience recorded concerning the arm, which corresponds to such truth, in n. 4932-4935.

[3] Seeing that truth has all power, it follows that falsity from evil has no power whatever, because it is the privation of truth from good, thus the privation of power. Consequently they who are in hell-all there being in falsities from evil-have no power whatever; and therefore thousands of them can be driven away, cast down, and dispersed by one angel of heaven, much as a mote in the air is driven away by the breath of the mouth. From all this it can be seen why those who are in the evils of falsity feel terror on account of the truths of good. This terror is called “the terror of God” (Genesis 35:5; Job 13:21). And in Ezekiel:

I will put My terror in the land of the living; when he shall be made to lie down in the midst of the uncircumcised, with them that are slain by the sword, even Pharaoh and all his multitude (Ezekiel 32:32).

If he shall reject My statutes, and if your soul shall abhor My judgments, so that ye will not do all My commandments, I will send dismay into their hearts, that the sound of a driven leaf may chase them; and they may flee as one fleeth from the sword; and may fall when none pursueth (Leviticus 26:15, 36);

here is described the terror of those who are in the evils of falsity, and in the falsities of evil. It is said that “the sound of a leaf shall chase them, and they shall flee as one fleeth from the sword” because “leaf” signifies truth (n. 885), and “sword” signifies truth fighting against the falsity of evil (n. 2799, 6353, 8294). That such have no power whatever against truth, is signified by “they shall fall when none pursueth.”

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.