Le texte de la Bible

 

Giê-rê-mi 44:8

Étudier

       

8 bởi các ngươi chọc giận ta bằng những việc tay mình làm ra, đốt hương cho các thần khác trong đất Ê-díp-tô, là nơi các ngươi mới đến trú ngụ; đến nỗi các ngươi chuốc lấy sự hủy diệt cho mình, đem mình làm cớ rủa sả sỉ nhục giữa các dân thiên hạ?

Le texte de la Bible

 

Giê-rê-mi 44

Étudier

   

1 Có lời truyền cho Giê-rê-mi về hết thảy người Giu-đa ở trong đất Ê-díp-tô, tại Mít-đôn, Tác-pha-nết, Nốp, và trong xứ Pha-trốt, rằng:

2 Ðức Giê-hô-va vạn quân, Ðức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi có thấy mọi tai vạ mà ta đã giáng cho Giê-ru-sa-lem và các thành của Giu-đa. Kìa, những thành ấy ngày nay hoang vu không dân ở,

3 vì cớ tội ác dân chúng nó đã phạm để chọc giận ta, đi đốt hương và hầu việc các thần khác mà chúng nó và các ngươi cùng tổ phụ các ngươi cũng chưa từng biết đến.

4 Dầu vậy, ta đã sai mọi tôi tớ ta, tức các tiên tri, đến cùng các ngươi; ta dậy sớm sai họ đến đặng bả các ngươi rằng: Ôi! sự gớm ghiếc mà ta ghét đó thì đừng phạm đến.

5 Nhưng chúng nó chẳng nghe, chẳng để tai vào, chẳng chừa sự dữ, và cứ đốt hương cho các thần khác.

6 Vì vậy cơn giận và sự thạnh nộ của ta đã đổ ra như lửa đốt nơi các thành của Giu-đa và các đường phố của Giê-ru-sa-lem; và chúng nó bị đổ nát hoang vu như có ngày nay.

7 Bây giờ Giê-hô-va, Ðức Chúa Trời vạn quân, Ðức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Sao các ngươi phạm tội trọng dường ấy nghịch cùng mạng sống mình, để cho đờn ông, đờn bà, trẻ con, trẻ đương , bị cất khỏi giữa Giu-đa, đến nỗi dân các ngươi không còn lại chút nào;

8 bởi các ngươi chọc giận ta bằng những việc tay mình làm ra, đốt hương cho các thần khác trong đất Ê-díp-tô, là nơi các ngươi mới đến trú ngụ; đến nỗi các ngươi chuốc lấy sự hủy diệt cho mình, đem mình làm cớ rủa sả sỉ nhục giữa các dân thiên hạ?

9 Các ngươi đã quên điều ác của tổ phụ mình, điều ác của các vua Giu-đa, điều ác của các hoàng hậu, điều ác của chính các ngươi cùng vợ mình đã phạm trong đất Giu-đa và trong các đường phố Giê-ru-sa-lem hay sao?

10 Chúng nó chẳng hạ mình xuống cho đến ngày nay, chẳng kính sợ, chẳng bước theo luật pháp mạng lịnh ta đã để trước mặt các ngươi và tổ phụ các ngươi.

11 Vậy nên Ðức Giê-hô-va vạn quân, Ðức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Nầy, ta sẽ để mặt ta nghịch cùng các ngươi mà giáng họa cho, và diệt cả Giu-đa.

12 Ta sẽ lấy dân Giu-đa sót lại, tức những kẻ đã xây mặt vào đất Ê-díp-tô đặng trú ngụ ở đó; chúng nó sẽ bị diệt tại đó hết thảy. Chúng nó sẽ ngã trên đất Ê-díp-tô, chết dưới gươm hay là bởi đói kém. Kẻ nhỏ người lớn sẽ đều chết vì gươm vì đói kém, là cớ cho người ta trù ẻo, gở lạ, rủa sả, sỉ nhục.

13 Ta sẽ phạt những kẻ ở trong đất Ê-díp-tô, như đã phạt Giê-ru-sa-lem bằng gươm dao, đói kém, và ôn dịch;

14 đến nỗi trong những dân Giu-đa sót lại đến Ê-díp-tô đặng trú ngụ, thì chẳng có ai thoát khỏi, hay sót lại, đặng trở về đất Giu-đa, là nơi chúng nó còn mong trở về ở. Chúng nó sẽ không trở về được, trừ ra những kẻ tránh khỏi mà thôi.

15 Bấy giờ, hết thảy những người biết vợ mình đốt hương cho các thần khác, hết thảy đờn bà đứng tại đó nhóm thành một hội đông, tức mọi dân sự ở trong đất Ðức Chúa Trời, tại Pha-trốt, đáp cùng Giê-rê-mi rằng:

16 Về sự ông nhơn danh Ðức Giê-hô-va mà nói cùng chúng tôi, thì chúng tôi không khứng nghe đâu.

17 Nhưng chúng ta chắc sẽ làm trọn mọi lời đã ra từ miệng chúng tôi, sẽ đốt hương và làm lễ quán cho nữ vương trên trời, như chúng tôi cùng tổ phụ, vua, quan trưởng chúng tôi đã làm trong các thành của Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem; vì lúc bấy giờ chúng tôi có bánh đặng no mình, hưởng phước, chẳng thấy tai vạ gì.

18 Nhưng, từ khi chúng tôi thôi đốt hương và làm lễ quán cho nữ vương trên trời, thì chúng tôi thiếu thốn mọi sự, và bị nuốt bởi gươm dao đói kém.

19 Vả lại, khi chúng tôi đốt hương và làm lễ quán cho nữ vương trên trời, chúng tôi làm bánh để thờ lạy người, và dâng lễ quán cho người nữa, thì chồng chúng tôi há chẳng biết hay sao?

20 Giê-rê-mi bàn nói cùng cả dân sự, đờn ông, đờn bà, và mọi kẻ đã trả lời cho người như vậy, rằng:

21 Các ngươi cùng tổ phụ, các vua các quan trưởng mình, và dân trong đất, đã đốt hương trong các thành Giu-đa và trong các đường phố Giê-ru-sa-lem, Ðức Giê-hô-va há chẳng đã nhớ lấy và đã ghi trong ý tưởng Ngài sao?

22 Vì cớ sự hung ác của việc làm các ngươi và sự gớm ghiếc các ngươi đã phạm, nên Ðức Giê-hô-va không chịu được nữa. Vì vậy đất các ngươi đã trở nên hoang vu, gở lạ, và sự rủa sả, chẳng có ai ở, như có ngày nay.

23 Ấy là bởi các ngươi đã đốt hương và đã phạm tội nghịch cùng Ðức Giê-hô-va, bởi các ngươi chẳng vâng theo tiếng Ðức Giê-hô-va, và không bước theo luật pháp, mạng lịnh, và sự dạy dỗ của Ngài, nên tai vạ nầy đã đến cho các ngươi, như có ngày nay.

24 Giê-rê-mi lại nói cùng dân sự và mọi người đờn bà rằng: Hỡi cả dân Giu-đa hiện ở trong đất Ê-díp-tô, hãy nghe lời của Ðức Giê-hô-va.

25 Ðức Giê-hô-va vạn quân, Ðức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi và vợ các ngươi đã nói ra từ miệng mình, và lấy tay làm trọn điều mình đã nói rằng: Thật chúng ta sẽ làm thành lời mình đã khấn nguyện, đốt hương, và làm lễ quán cho nữ vương trên trời. Vậy các ngươi khá giữ vững lời nguyện mình và làm trọn lời nguyện.

26 Cho nên, hỡi cả dân Giu-đa hiện ở trong đất Ê-díp-tô, hãy nghe lời Ðức Giê-hô-va. Ðức Chúa Trời có phán: Nầy ta lấy danh lớn mình mà thề, trong khắp đất Ê-díp-tô sẽ chẳng có một người Giu-đa nào còn mở miệng xưng danh ta nữa, mà rằng: Thật như Chúa Giê-hô-va hằng sống!

27 Nầy, ta sẽ tỉnh thức đặng xuống họa cho chúng nó mà không xuống phước; mọi người Giu-đa ở trong đất Ê-díp-tô sẽ đều bị vồ nuốt bởi gươm dao đói kém cho đến đã diệt hết.

28 Chỉ có một số rất ít người sẽ được thoát khỏi gươm dao, từ đất Ê-díp-tô trở về trong đất Giu-đa; và mọi người Giu-đa còn sót lại, tức những kẻ đã đến đặng trú ngụ trong đất Ê-díp-tô nầy, thì sẽ biết lời nào được nghiệm, lời của ta hay là lời của chúng nó.

29 Ðức Giê-hô-va phán: Nầy là dấu mà các ngươi bởi đó biết ta sẽ hình phạt các ngươi trong nơi nầy, để các ngươi biết rằng lời ta phán về tai họa các ngươi chắc ứng nghiệm.

30 Ðức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó Pha-ra-ôn-Hốp-ra, vua Ê-díp-tô, trong tay kẻ thù nó và kẻ đòi mạng nó, như đã phó Sê-đê-kia, vua Giu-đa, trong tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, là kẻ thù và đòi mạng Sê-đê-kia.

   

Des oeuvres de Swedenborg

 

Arcana Coelestia #8593

Étudier ce passage

  
/ 10837  
  

8593. 'And Amalek came' means falsity arising from interior evil. This is clear from the representation of 'Amalek' as falsity arising from interior evil, dealt with below. Who exactly are steeped in falsity arising from interior evil, and what they are like, must be stated first. Interior evil is that which resides with a person, hidden inwardly. It is concealed in his will and consequently in his thinking, not a trace of it being apparent outwardly, in his actions, speech, or face. People ruled by this kind of evil strive by every method and skill to hide it away, to conceal it under an outward show of being honourable and righteous, and an outward show of love of the neighbour. Nevertheless their only thought is how to inflict harm, and so far as possible to use others to inflict it, taking care to prevent anyone from seeing that they are the instigators. They also disguise actual evil so that it does not look like evil. The greatest delight of their life is to contemplate such things and secretly try to carry them out. This is called interior evil. Those ruled by this evil are called evil genii and in the next life they have been completely separated from those who are ruled by exterior evil and are called spirits. The former - the evil genii - have their hell behind a person, that is, behind his back, where they live in various caverns. But the evil spirits have their hell in front of a person, and also to the sides. The genii belong in the Grand Man to the province of the cerebellum, and also to that part of the spinal cord which sends out the fibres and nerves that control involuntary actions.

[2] One may say further of the falsity arising from this interior evil that it is not like the falsity arising from evil that the evil spirits possess, because it is in itself evil. Those ruled by this evil do not attack the truths of faith but forms of the good of faith. They act through corrupt affections; through these they pervert good thoughts, doing so in a way almost inconceivable. Because they are like this their hells are completely separated from the hells of evil spirits, so completely that they have scarcely any contact with them; and they are separated in order that they may also be separated from members of the spiritual Church. For if they were to flow in from their hells, the member of that Church would be destroyed because they would act very secretly on his conscience and would pervert it, which they would do by inflating his corrupt affections. Those hellish genii never attack a person openly, or when he can offer strong resistance, but when it is seen that the person is slipping and may therefore give in. At this point they are suddenly at hand, and give him a shove so that he falls completely. This is also represented by Amalek's coming up to attack Israel now, as well as at a later time when the children of Israel set themselves against Jehovah and were afraid of the nations in the land of Canaan,

Then also Amalek came down with the Canaanite from the mountain, and struck down the children of Israel as far as Hormah. Numbers 14:43, 45.

[3] From all this one may recognize what those people are like who are represented by Amalek, and the reason for the judgement pronounced over him by Jehovah that war will be waged against them forever and that the memory of them will be wiped out from under heaven, in accordance with the following words in the final verse of the present chapter,

Because the hand of the evil ones is against the throne of Jah, the war of Jehovah will be against Amalek from generation to generation.

And in Deuteronomy,

Remember what Amalek did to you on the way when you came out of Egypt, that he met you on the way, and cut off at your rear all the weak, when you were tired and weary; he did not fear God. When Jehovah your God has given you rest, you shall wipe out the memory of Amalek from under heaven; you shall not forget. Deuteronomy 25:17-19.

Also in the first book of Samuel,

Jehovah declared to Saul through Samuel, I have resolved to punish 1 what Amalek did to Israel, how he set [himself] against him on the way when he came up from Egypt. Therefore go and strike Amalek, and utterly destroy all that he has; do not spare him, but kill man and woman, infant and suckling, ox and sheep, camel and ass. But Saul spared Agag the king, and the best of the flock and the oxen, and of the fatlings, 2 and the rams, and all that was good. Therefore it was declared to Saul that because of this he would no longer be king over Israel. 1 Samuel 15:2-3, 9, 23.

The declaration that the memory of Amalek should be wiped out and that everything there should be utterly destroyed meant that evil genii should have no contact whatever with those belonging to the spiritual Church; for they are in contact with those who are not governed by truths but from an evil affection uphold falsities.

[4] Who can fail to see that except for some more deeply hidden reason Jehovah would never have said that war was to be waged forever against Amalek, that the memory of him was to be wiped out from under heaven, and that everything there was to be utterly destroyed, though all this was not in fact carried out? That more deeply hidden reason why these things were said and done is embodied in Samuel's words to Agag the king of the Amalekites, whom Saul had spared,

Agag the king of Amalek went to Samuel delicately. 3 But Samuel said, As your sword has bereaved women, so shall your mother become the most bereaved of women. And Samuel cut him in pieces before Jehovah. 1 Samuel 15:32-33.

'Going delicately' means the outwardly charming ways that such people have in the presence of others. 'Your sword has bereaved women' means that their falsity does violence to good affections; 'your mother shall become the most bereaved of women' means that evil affection which originates in the will, not in the understanding, will hold sway among them; 'and Samuel cut him in pieces before Jehovah' means that they were separated from those ruled by falsity arising from evil that originated in the understanding, that is, genii were separated from spirits, as stated above. For the meaning of 'women' as affections, see 568, 6014, 8337; and for 'sword' as falsity engaged in conflict and laying waste, 2799, 4499, 7102.

Notes de bas de page:

1. literally, visit

2. literally, of the second sort

3. literally, In delights

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.