성경

 

Giê-rê-mi 17

공부

   

1 Tội của Giu-đa đã chép bằng bút sắt, bằng dùi kim cương; đã chạm trên bảng trong lòng chúng nó, và trên sừng những bàn thờ các ngươi.

2 Con cái chúng nó nhớ lại bàn thờ và hình tượng chúng nó đã lập lên gần các cây xanh và trên gò cao.

3 Hỡi hòn núi ta trong đồng, ta sẽ phó của cải, châu báu và các nơi cao ngươi làm của cướp; vì cớ tội lỗi ngươi đã phạm trên khắp bờ cõi mình.

4 Ngươi sẽ bỏ mất cơ nghiệp ta đã ban cho, ấy là tự ngươi làm lấy; ta sẽ bắt ngươi phục kẻ thù ngươi trong một xứ mà ngươi chưa từng biết; vì ngươi đà nhen lửa giận ta lên, thì nó cháy hoài hoài.

5 Ðức Giê-hô-va phán như vầy: Ðáng rủa thay là kẻ nhờ cậy loài người, lấy loài xác thịt làm cánh tay, lòng lìa khỏi Ðức Giê-hô-va.

6 Nó sẽ như thạch thảo trong sa mạc, không thấy phước đến, nhưng ở trong nơi đồng vắng khô khan, trên đất mặm không dân ở.

7 Ðáng chúc phước thay là kẻ nhờ cậy Ðức Giê-hô-va, và lấy Ðức Giê-hô-va làm sự trông cậy mình.

8 Nó cũng như cây trồng nơi bờ suối, đâm rễ theo dòng nước chảy; ngộ khi trời nắng, chẳng hề sợ hãi, mà cứ xanh tươi. Gặp năm hạn hán cũng chẳng lo gì, mà cứ ra trái không dứt.

9 Lòng người ta là dối trá hơn mọi vật, và rất là xấu xa: ai có thể biết được?

10 Ta, Ðức Giê-hô-va, dò xét trong trí, thử nghiệm trong lòng, báo cho mỗi người tùy đường họ đi, tùy kết quả của việc họ làm.

11 Kẻ nào được giàu có chẳng theo sự công bình, cũng như chim đa đa ấp trứng mà mình chẳng đẻ ra; đến nửa đời người, nó phải mất hết, cuối cùng nó ra là ngu dại.

12 Ngôi vinh hiển được lập lên từ ban đầu, ấy là nơi thánh của dân chúng ta!

13 Hỡi Ðức Giê-hô-va, là sự trông cậy của Y-sơ-ra-ên, những kẻ nào bỏ Ngài đều sẽ bị xấu hổ! Những kẻ lìa khỏi ta sẽ bị ghi trên đất, vì họ đã bỏ suối nước sống, tức là Ðức Giê-hô-va.

14 Hỡi Ðức Giê-hô-va! xin Ngài chữa tôi thì tôi sẽ được lành; xin Ngài cứu tôi thì tôi sẽ được rỗi: vì Ngài là Ðấng mà tôi ngợi khen.

15 Nầy là lời người ta bảo tôi: Lời phán của Ðức Giê-hô-va ở đâu? ày hãy ứng nghiệm!

16 Còn tôi, tôi chẳng vội vàng bỏ chức chăn dân mà không theo Ngài. Tôi cũng không tự ý muốn mình trông được ngày khốn nạn, Ngài vẫn biết vậy. Lời miệng tôi nói ra điều ở trước mặt Ngài.

17 Ngài là nơi ẩn náu của tôi trong ngày hoạn nạn, xin chớ làm cớ cho tôi kinh khiếp!

18 Xin Ngài làm cho những kẻ bắt bớ tôi bị xấu hổ, mà chính tôi đừng bị xấu hổ; cho họ kinh hoàng! Xin cho ngày hoạn nạn lâm trên họ, và hủy hoại gấp hai!

19 Ðức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: Hãy đi, đứng tại cửa của con cái dân sự, tức là cửa các vua Giu-đa thường ra vào, và tại hết thảy các cửa thành Giê-ru-sa-lem.

20 Ngươi khá nói rằng: Hỡi các vua nước Giu-đa, cùng cả dân Giu-đa, và hết thảy dân cư Giê-ru-sa-lem, là kẻ do các cửa nầy qua lại, hãy nghe lời của Ðức Giê-hô-va.

21 Ðức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi hãy giữ, chớ khiêng gánh vào cửa thành Giê-ru-sa-lem.

22 Trong ngày Sa-bát, đừng khiêng gánh ra khỏi nhà các ngươi, cũng đừng ra khỏi nhà các ngươi, cũng đừng làm việc chi hết; nhưng hãy biệt riêng ngày Sa-bát ra thánh, như ta đã phán dặn tổ phụ các ngươi.

23 Nhưng mà, họ chẳng nghe, chẳng lắng tai; cứng cổ để chẳng nghe ta và chẳng chịu dạy.

24 Ðức Giê-hô-va phán: Nếu các ngươi chăm chỉ nghe ta, nếu các ngươi không khiêng gánh vào cửa thành ấy trong ngày sa-bát, nếu các ngươi biệt riêng ngày sa-bát ra thánh và không làm việc gì trong ngày đó,

25 thì các vua và các quan trưởng ngồi trên ngai Ða-vít sẽ cỡi xe cỡi ngựa, cùng với các quan trưởng người Giu-đa, và dân cư Giê-ru-sa-lem do cử thành ấy mà vào; và thành ấy sẽ còn đời đời.

26 Người ta sẽ đến từ các thành của Giu-đa và từ các nơi chung quanh Giê-ru-sa-lem, từ xứ Bên-gia-min, từ đất đồng bằng, đất núi, và phương Nam, đặng đem của lễ thiêu và các của lễ, của lễ chay cùng nhũ hương, và đem của lễ thù ân đến nhà Ðức Giê-hô-va.

27 Nhưng nếu các ngươi không nghe ta để biệt ngày sa-bát ra thánh, mà trong ngày sa-bát khiêng gánh và vào cửa thành Giê-ru-sa-lem, thì ta sẽ đặt lửa nơi cửa thành, lửa ấy sẽ thiêu hủy cung điện của Giê-ru-sa-lem, không bao giờ tắt.

   

스웨덴보그의 저서에서

 

Arcana Coelestia #6669

해당 구절 연구하기

  
/ 10837  
  

6669. 'In clay and in bricks' means on account of the evils which they devised and the falsities which they fabricated. This is clear from the meaning of 'clay' as good, and in the contrary sense as evil, dealt with below; and from the meaning of 'bricks' as falsities that people fabricate, dealt with in 1296. As regards the evils and falsities which those in hell devise and fabricate, see just above in 6666.

The fact that 'clay' means evil from which falsity is produced is evident from the following places in the Word: In Isaiah,

The wicked are like the troubled sea, when it cannot rest; its waters throw out mud and clay. Isaiah 57:20.

'Mud' stands for falsity from which evil is derived, and 'clay' for evil from which falsity is produced.

[2] In Jeremiah,

Your feet have sunk into the clay, [your close friends] have turned away backwards. Jeremiah 38:22.

'Feet sunk into the clay' stands for the natural sunken in evil. In Nahum,

Draw yourself water for the siege, strengthen your fortifications; go into the mud and tread the clay; renew the brick-kiln. There the fire will devour you, and the sword cut you off. Nahum 3:14-15.

'Treading the clay' stands for being prompted by evil to think what is false. In Habakkuk,

He will say, Woe to him who multiplies what is not his - how long? And to him who loads clay onto himself, Will there not rise up suddenly those who will bite you? Habakkuk 2:6-7.

'Loading clay onto himself' stands for taking up evil.

[3] In David,

Jehovah caused me to come up out of the pit of devastation, out of the muddy clay, and He set my feet upon a rock. Psalms 49:2.

In the same author,

I sank in deep clay, and there was no standing; I came into the depths of the waters, and a wave overwhelmed me. Snatch me out of the clay lest I sink, and out of the depths of the waters; and do not let the depth swallow me up. Psalms 69:2, 14-15.

'Clay' stands for evil from which falsity is produced. In Isaiah,

He will come against prelates as though against clay, as a potter treads mud. 1 Isaiah 41:15.

[4] But in the following places 'clay' stands for good: In Isaiah,

Now, O Jehovah, You are our Father, we are the clay, and You are our potter; and we are all the work of Your hands. Isaiah 64:8.

'The clay' stands for the member of the Church who is being formed, thus for the good of faith by means of which that person is formed, that is, reformed.

[5] Similarly in Jeremiah,

Jehovah said to Jeremiah, Arise and go down to the potter's house, and there I will cause you to hear My words. I went down therefore to the potter's house, and behold, he made a work on the table. But the vessel that he was making was marred, like clay in the potter's hand. And he returned and made it into another vessel, as was right in the eyes of the potter to make it. Then the word of Jehovah came to me, saying, Like this potter can I not do to you, O house of Israel? Said Jehovah. Behold, like the clay in the hand of the potter, so are you in My hand, O house of Israel. Jeremiah 18:1-6.

'The house of Israel' stands for the Church that is to be formed. And it is because the good of charity and the truth of faith are used in the forming of it, and because such good and truth are meant by 'the clay' and 'the potter's vessel', that the prophet was commanded to go to the potter's house. This would not have happened if 'the clay' and 'the potter's vessel' had not had those meanings.

[6] There are other places too in which Jehovah or the Lord is called 'the potter' and the person who is being reformed 'the clay', namely Isaiah 29:15-16; 45:9; Job 10:9; 33:6. The incident in which the Lord made clay with His saliva and anointed the eyes of the man born blind and then commanded him to wash in the pool of Siloam, with the result that the blind man was made to see, John 9:6-7, 11, took place because it represented the reformation of man, who is born without any knowledge of truth. And that reformation is effected by means of the good of faith, meant by 'the clay'.

각주:

1. The Latin seems to say Prelates will come as clay, and as a potter treads mud.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.