Библията

 

Cuộc di cư 31

Проучване

   

1 Ðức Giê-hô-va phán cùng Môi-se nữa rằng:

2 Nầy, ta đã kêu tên Bết-sa-lê-ên, con trai của U-ri, cháu của Hu-rơ, trong chi phái Giu-đa.

3 Ta đã làm cho người đầy dẫy Thần của Ðức Chúa Trời, sự khôn ngoan, sự thông sáng, và sự hiểu biết để làm mọi thứ nghề thợ,

4 đặng bày ra và chế tạo đồ vàng, bạcđồng,

5 đặng khác và khảm ngọc, đẽo gỗ và làm được mọi thứ nghề thợ.

6 Ðây, ta lại cho một người phụ việc, tên là Ô-hô-li-áp, con trai của A-hi-sa-mạc, trong chi phái Ðan. Ta cũng đã ban sự thông minh cho mọi người tài năng, hầu cho họ làm các việc ta đã phán dặn ngươi,

7 là hội mạc, hòm bảng chứng, nắp thi ân ở trên hòm, cùng đồ dùng trong hội mạc;

8 bàn thờ cùng đồ phụ tùng, chân đèn bằng vàng ròng và đồ phụ tùng, bàn thờ xông hương,

9 bàn thờ dâng của lễ thiêu cùng đồ phụ tùng, cái thùng và chân thùng;

10 áo lễ, áo thánh cho A-rôn thầy tế lễ cả, và bộ áo cho các con trai người, đặng làm chức tế lễ;

11 dầu xức, và hương thơm của nơi thánh. Các người đó phải làm hết thảy theo lời ta đã phán dặn ngươi.

12 Ðức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng:

13 Phần ngươi, hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Nhất là các ngươi hãy giữ ngày sa-bát ta, vì là một dấu giữa ta và các ngươi, trải qua mọi đời, để thiên hạ biết rằng ta, là Ðức Giê-hô-va, làm cho các ngươi nên thánh.

14 Vậy, hãy giữ ngày sa-bát, vì là một ngày thánh cho các ngươi. Kẻ nào phạm đến ngày đó, phải bị xử tử; kẻ nào làm một việc chi trong ngày đó, cũng sẽ bị truất khỏi vòng dân sự.

15 Người ta sẽ làm công việc trong sáu ngày, nhưng qua ngày thứ bảy là ngày sa-bát, tức là ngày nghỉ, biệt riêng ra thánh cho Ðức Giê-hô-va. Trong ngày sa-bát hễ ai làm một việc chi sẽ bị xử tử.

16 Ấy vậy, dân Y-sơ-ra-ên sẽ giữ ngày sa-bát trải các đời của họ, như một giao ước đời đời.

17 Ấy là một dấu đời đời cho ta cùng dân Y-sơ-ra-ên, vì Ðức Giê-hô-va đã dựng nên trời và đất trong sáu ngày, qua ngày thứ bảy Ngài nghỉ và lấy sức lại.

18 Khi Ðức Giê-hô-va đã phán xong cùng Môi-se tại núi Si-na -i, bèn cho người hai bảng chứng bằng đá, với ngón tay Ðức Chúa Trời viết ra.

   

От "Съчиненията на Сведенборг

 

Arcana Coelestia #10215

Проучете този пасаж

  
/ 10837  
  

10215. 'And Jehovah spoke to Moses, saying' means enlightenment from the Lord through the Word. This is clear from the meaning of 'speaking', when done by Jehovah to Moses, as enlightenment from the Lord through the Word; for 'Jehovah' in the Word is the Lord, and 'Moses' represents the Word. 'Speaking' means influx, perception, and instruction, 2951, 5481, 5743, 5797, 7226, 7241, 7270, 8127, 8128, 8221, 8262, 8660, and therefore also enlightenment since enlightenment is the influx, perception, and instruction people receive from the Lord when they read the Word.

'Jehovah' in the Word is the Lord, see the places referred to in 9373.

'Moses' is the Word in a representative sense, 9372.

The reason why these things are meant by 'Jehovah spoke to Moses' is that the perception of these words in heaven is not the same as that on earth. In heaven the words are perceived according to the internal sense, on earth according to the external sense; for in heaven everything is understood on a spiritual level, on earth on a natural level. That understanding on a spiritual level is arrived at instantaneously, without awareness of what people in the world understand in the external or literal sense. Angels in heaven live in this kind of association with people in the world, because then the whole of a person's thought flows in from the spiritual world, and the first origins of the person's thought are therefore spiritual, becoming natural in the external man through influx.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.