Библията

 

Daniel 8

Проучване

   

1 Năm thứ ba, đời vua Bên-xát-sa, có sự hiện thấy tỏ ra cho ta, là Ða-ni-ên, sau sự hiện thấy đã tỏ ra cho ta khi trước.

2 Vậy ta thấy trong sự hiện thấy; vả khi ta thấy thì ta tại cung Su-sơ, về tỉnh Ê-lam; và trong sự hiện thấy, ta thấy mình ta ở cạnh sông U-lai.

3 Ta ngước mắt lên và thấy, nầy, có một con chiên đực đứng gần sông, có hai cái sừng; hai sừngcao, nhưng một cái thì cao hơn cái kia, và cái cao hơn thì mọc lên sau.

4 Bấy giờ ta thấy con chiên đực ấy húc sừng mình vào phía tây, phía bắc, và phía nam. Không có thú vật nào chống cự cùng nó được, và chẳng ai có thể cứu được khỏi tay nó. Nó muốn làm chi tùy ý, và nó càng lớn lên.

5 Khi ta nhìn xem sự đó, nầy, một con dê đực đến từ phía tây, đi khắp trên mặt đất; con dê đó có cái sừng mọc rõ ra giữa hai con mắt nó.

6 đến tận chỗ con chiên đực có hai sừng, mà ta đã thấy đứng gần sông; nó hết sức giận chạy đến nghịch cùng chiên đực ấy.

7 Ta thấy nó đến gần con chiên đực, nổi giận húc nó, làm gãy hai cái sừng; con chiên đực không có sức nào chống lại; con dê vật nó xuống đất, giày đạp lên trên, và chẳng ai có thể cứu con chiên đực khỏi tay nó được.

8 Con dê đực làm mình nên lớn lắm; nhưng khi nó đã mạnh, thì cái sừng lớn của nó gãy đi, và ở chỗ đó, có bốn cái sừng mọc rõ ra hướng về bốn gió trên trời.

9 Bởi một trong các sừng, có mọc ra một cái sừng nhỏ, lớn lên rất mạnh, về phương nam, phương đông, lại hướng về đất vinh hiển.

10 Nó lớn lên đến cơ binh trên trời; làm cho đổ xuống đất một phần cơ binh và một phần trong các ngôi sao, rồi nó giày đạp lên.

11 Nó làm mình nên lớn cho đến tướng cơ binh; nó cất của lễ hằng dâng khỏi Ngài, và nơi thánh của Ngài bị quăng xuống.

12 Vì cớ tội lỗi thì cơ binh được phó cho nó, lên với của lễ thiêu hằng dâng; và nó ném bỏ lẽ thật xuống đất, nó làm theo ý mình và được thạnh vượng.

13 Bấy giờ ta nghe một đấng thánh đương nói, và một đấng thánh khác nói cùng đấng đương nói, rằng: Sự hiện thấy nầy về của lễ thiêu hằng dâng và về tội ác sanh ra sự hủy diệt, đặng phó nơi thánh cùng cơ binh để bị giày đạp dưới chơn, sẽ còn có cho đến chừng nào?

14 Người trả lời rằng: Cho đến hai ngàn ba trăm buổi chiều và buổi mai; sau đó nơi thánh sẽ được thanh sạch.

15 Khi mà ta, Ða-ni-ên, nhìn xem sự hiện thấy đó, và ta tìm cách để rõ nghĩa, nầy, có như hình dạng người nam đứng trước ta.

16 Ta nghe tiếng một người nam từ giữa bờ sông U-lai, kêu và bảo rằng: Gáp-ri-ên, hãy cho người nầy hiểu sự hiện thấy đó.

17 Người bèn đến gần chỗ ta đứng; khi người đã đến, ta kinh hãi, và ngã sấp mặt xuống đất. Người bảo ta rằng: Hỡi con người, hãy hiểu biết; vì sự hiện thấy đó có quan hệ với kỳ sau rốt.

18 Khi người đương nói với ta, ta ngủ mê sấp mặt xuống đất; nhưng người đụng đến ta, khiến cho ta đứng dậy.

19 Người bảo ta rằng: Nầy, ta sẽ bảo cho ngươi biết điều sẽ đến trong kỳ sau rốt của sự thạnh nộ; vì điều nầy quan hệ đến kỳ định cuối cùng.

20 Con chiên đực mà ngươi đã thấy, có hai sừng, đó là các vua nước Mê-đi và Phe-rơ-sơ.

21 Con dê xờm đực, tức là vua nước Gờ-réc; và cái sừng lớn ở giữa hai con mắt, tức là vua đầu nhứt.

22 Về sừng đã gãy đi, có bốn sừng mọc lên trong chỗ nó: tức là bốn nước bởi dân tộc đó dấy lên, song quyền thế không bằng sừng ấy.

23 Ðến kỳ sau rốt của nước chúng nó, khi số những kẻ bội nghịch đã đầy, thì sẽ dấy lên một vua, là người có bộ mặt hung dữ và thấu rõ những lời mầu nhiệm.

24 Quyền thế người sẽ lớn thêm, nhưng không phải bởi sức mình. Người làm những sự tàn phá lạ thường; và được thạnh vượng, làm theo ý mình, hủy diệt những kẻ có quyền và dân thành.

25 Người dùng quyền thuật làm nên chước gian dối mình được thắng lợi. Trong lòng người tự làm mình nên lớn, và trong lúc dân ở yên ổn, người sẽ hủy diệt nhiều kẻ; người nổi lên chống với vua của các vua, nhưng người sẽ bị bẻ gãy chẳng bởi tay người ta.

26 Vả, sự hiện thấy về các buổi chiều và các buổi mai mà nói đến là thật. Nhưng ngươi hãy giữ kín sự hiện thấy đó, vì nó quan hệ với sau nhiều ngày.

27 Bấy giờ, ta, Ða-ni-ên, mê mẩn, và đau ốm trong mấy ngày; đoạn ta chổi dậy và làm việc vua. Ta rất lấy làm lạ về sự hiện thấy ấy, nhưng chẳng ai rõ ý nó.

   

От "Съчиненията на Сведенборг

 

Arcana Coelestia #9814

Проучете този пасаж

  
/ 10837  
  

9814. 'And you shall make holy garments for Aaron your brother' means a representative sign of the spiritual kingdom lying adjacent to the celestial kingdom. This is clear from the meaning of 'garments' in general as truths, and more particularly as truths clothing good, dealt with in 5954, 9212, 9216. The meaning of 'garments' as truths owes its origin to things in heaven, where angels appear dressed in clothes in keeping with the truths they have that spring from good, 165, 5248, 5954, 9212; and from this it may be recognized that Aaron's garments represented the Lord's spiritual kingdom lying adjacent to His celestial kingdom. For Aaron represented the Lord in respect of the Divine Celestial, 9810, and therefore the garments he wore represented the Divine Spiritual adjacent to the celestial kingdom like clothing next to the body, the Divine Spiritual being Divine Truth emanating from the Lord's Divine Good. It presents itself in heaven as light, indeed it is the light which illuminates both the outward and the inward powers of sight that angels possess. Modifications of this light - which are determined by the subjects, that is, the angels, that receive it - produce different visible phenomena, such as clouds, rainbows, and various colours and brightnesses; they also produce shining garments about the angels. From all this it may be recognized that the Lord's spiritual kingdom was represented by Aaron's holy garments. For there are two kingdoms into which the heavens are divided, the celestial kingdom and the spiritual kingdom, regarding which, see 9277. Those in the celestial kingdom appear naked, but those in the spiritual kingdom appear in clothing. From this it is again clear that Divine Truth, or the Divine Spiritual, which appears as light, is that which serves to clothe.

[2] But who would ever credit it that, even though the Word exists within the Church and consequently enlightenment regarding Divine and heavenly realities, ignorance reigns there, so great that no one knows that angels and spirits take on the human form, appear to themselves as human beings, and see, hear, and talk to one another? Still less does anyone know that they appear clothed in garments. The idea that they do so is met not merely with doubt but also with complete denial on the part of those so blind to everything other than external things, that they think that the body alone lives, and that what they cannot see with the eyes in their body or touch with the hands on their body has no existence whatever, see 1881. But in actual fact the heavens are full of human beings, who are angels, and these are clothed with garments shining in varied degrees of brightness. But these beings cannot at all be seen by a person on earth through the eyes of his body, only through the eyes of his spirit, when the Lord opens them. The angels who were seen by the ancients, such as Abraham, Sarah, Lot, Jacob, Joshua, Gideon, and also the Prophets, were not seen by those persons' bodily eyes but by those of their spirit which had been opened then. The fact that they would also have appeared clothed in robes is clear from the angels sitting at the Lord's tomb, whom Mary Magdalene and Mary the mother of James saw, and who were wearing shining white garments, Matthew 28:3; Mark 16:5; Luke 24:4, and in particular from the Lord Himself when seen in His glory by Peter, James, and John, in that His clothing was dazzling white and like the light, Matthew 17:2; Luke 9:29. This clothing too represented the Divine Spiritual, or the Divine Truth that emanated from Him.

[3] All this makes clear what 'white garments' means in the Book of Revelation,

You have a few names also in Sardis, who have not soiled their garments, and they will walk with Me in white ones, for they are worthy. He who conquers will be clad in white garments. Revelation 3:4-5.

'Garments' here are spiritual truths, which are truths springing from good, as shown above; and 'white' is authentic truth, 3301, 4007, 5319. The following words that occur elsewhere in the same book are similarly made clear,

I saw heaven opened, and behold, a white horse; and He who sat on it was called faithful and true, and in righteousness He judges and goes into battle. His armies in heaven were following Him, clothed in linen white and clean. Revelation 19:11, 14.

And elsewhere again in that book,

On the thrones I saw twenty-four elders, clad in white garments. Revelation 4:4.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.