A Bíblia

 

Sáng thế 39

Estude

   

1 Vả, Giô-sép bị đem qua xứ Ê-díp-tô, thì Phô-ti-pha, người bổn xứ, làm quan thị vệ của Pha-ra-ôn, mua chàng nơi thay dân Ích-ma-ên đã dẫn đến.

2 Giô-sép ở trong nhà chủ mình, là người Ê-díp-tô, được Ðức Giê-hô-va phù hộ, nên thạnh lợi luôn.

3 Chủ thấy Ðức Giê-hô-va phù hộ chàng và xui cho mọi việc chi chàng lãnh làm nơi tay đều được thạnh vượng.

4 Vậy, Giô-sép được ơn trước mặt chủ mình; chủ cắt chàng hầu việc, đặt cai quản cửa nhà, và phó của cải mình cho chàng hết.

5 Từ khi người đặt Giô-sép cai quản cửa nhà cùng hết thảy của cải mình rồi, thì Ðức Giê-hô-va vì Giô-sép ban phước cho nhà người; sự ban phước của Ðức Giê-hô-va bủa khắp mọi vật của người làm chủ, hoặc trong nhà, hoặc ngoài đồng.

6 Người giao hết của cải mình cho Giô-sép coi sóc, chẳng lo đến việc nào nữa, trừ ra các phần vật thực của mình ăn mà thôi. Vả, Giô-sép hình dung đẹp đẽ, mặt mày tốt tươi.

7 Sau các việc nầy, vợ chủ đưa mắt cùng Giô-sép, mà nói rằng: Hãy lại nằm cùng ta.

8 Chàng từ chối và đáp rằng: Chủ đã giao nơi tay tôi mọi vật của người, và nầy, chủ chẳng lo biết đến việc chi trong nhà nữa;

9 trong nhà nầy chẳng ai lớn hơn tôi, và chủ cùng không cấm chi tôi, trừ ra một mình ngươi, vì là vợ của chủ tôi. Thế nào tôi dám làm điều đại ác dường ấy, mà phạm tội cùng Ðức Chúa Trời sao?

10 Thường ngày người dỗ dành mặc dầu, thì Giô-sép chẳng khấng nghe lời dụ dỗ nằm cùng hay là ở cùng người chút nào.

11 Một ngày kia, Giô-sép vào nhà đặng làm công việc; vả, chẳng có người nhà nào ở đó,

12 thì người bèn nắm áo chàng mà rằng: Hãy nằm cùng ta! Nhưng chàng liền tuột áo để lại trong tay người mà chạy trốn ra ngoài.

13 Khi người thấy áo còn lại nơi tay mình, và chàng đã chạy trốn ra ngoài như vậy,

14 bèn gọi người nhà mà nói rằng: Bay coi! Họ khéo đem vào nhà một thằng Hê-bơ-rơ để chọc ghẹo ta. Nó lại gần toan nằm cùng ta, nhưng ta la lớn lên.

15 Vừa khi nó nghe ta cất tiếng la, thì tuột áo lại bên ta, chạy trốn ra ngoài.

16 Người bèn để áo của Giô-sép bên mình đợi khi chủ về nhà,

17 học lại cùng chủ y như lời trước, rằng: Thằng nô lệ Hê-bơ-rơ mà ông khéo đem về nhà đã đến gần đặng chọc ghẹo tôi;

18 nhưng khi tôi cất tiếng la lên, nó tuột áo lại bên tôi, rồi chạy trốn ra ngoài.

19 Vừa khi chủ của Giô-sép nghe lời vợ nói rằng: Ðó, kẻ nô lệ ông làm điều như vậy, thì nổi giận phừng phừng,

20 bèn bắt chàng đem bỏ vào tù, là nơi cầm các kẻ phạm tội của vua. Vậy, ch@ ng ở tù tại đó.

21 Ðức Giê-hô-va phù hộ Giô-sép và tỏ lòng nhân từ cùng chàng, làm cho được ơn trước mặt chủ ngục.

22 Chủ ngục giao hết các kẻ tù trong tay Giô-sép, chẳng việc chi làm qua khỏi được chàng.

23 Chủ ngục chẳng soát lại những việc đã ở nơi tay Giô-sép, vì có Ðức Giê-hô-va phù hộ chàng, xui cho việc chi chàng làm cũng được thạnh vượng

   

Das Obras de Swedenborg

 

Arcana Coelestia # 5089

Estudar Esta Passagem

  
/ 10837  
  

5089. 'And they were in custody for days' means that they lay in a state when they were cast aside for a long time. This is clear from the meaning of 'days' as states, dealt with in 23, 487, 488, 493, 893, 2788, 3462, 3785, 4850; so that 'for days' here means lying in a particular state for a long time - in a state when they were cast aside, meant by 'custody', 5083. A more lengthy explanation of the details contained in the internal sense here is not possible because they are not the kind of matters about which any idea can be gained with the help of things in the world, such as details about the celestial-of-the-spiritual man, about this man's state within the natural when the interior natural is being made new, and after that when it has been made new and the exterior natural has been cast aside. But some idea of these matters and others like them can be gained from things in heaven, which is the kind of idea that does not pass into any notion gained from things in the world, except in the case of people who, in their thinking, can be led away from sensory impressions.

[2] Unless a person's thought can be raised above sensory impressions so that these are beheld as existing so to speak beneath him, he cannot possibly discern any interior aspect of the Word, let alone things of heaven such as are totally removed from those of the world, since the senses take hold of them and stifle them. This explains why people who rely on their senses and have focused their attention on known facts rarely understand anything about the things of heaven; for they have immersed their thoughts in the kinds of things that belong to the world, that is, in terms and in definitions formed from these, and so in what the senses perceive, from which they can no longer be raised up and so preserved in a way of looking at things that is higher than the senses. Nor can their thought range freely any longer over the whole field of matters recorded in the memory, selecting those which agree and casting aside those which are contrary, and using those which are in any way appropriate. For their thought is locked up and immersed in terms, as has been stated, and consequently in sensory impressions, so that it cannot look round about. This is the reason why the learned possess less belief than the simple, and also indeed why they possess less discernment in heavenly matters. For the simple can view something from a position that is above mere terms and above known facts, and so above sensory evidence. This the learned cannot do; their viewpoint is based on terms and known facts because their mind is immersed in these. Thus they are bound so to speak in a dungeon or prison.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.