Biblija

 

Sáng thế 37

Studija

   

1 Gia-cốp, tại xứ của cha mình đã kiều ngụ, là xứ Ca-na-an.

2 Ðây là chuyện dòng dõi của Gia-cốp. Giô-sép, tuổi mười bảy, chăn chiên với các anh mình; người đi kết bạn cùng con trai Bi-la và con Xinh-ba, hai vợ cha mình. Giô-sép thuật lại với cha các chuyện xấu của họ nói.

3 Vả, Y-sơ-ra-ên thương yêu Giô-sép hơn những con trai khác, vì là con muộn mình, nên may cho chàng một cái áo dài có nhiều sắc.

4 Các anh thấy cha thương Giô-sép hơn bọn mình, bèn sanh lòng ganh ghét, chẳng có thế lấy lời tử tế nói cùng chàng được.

5 Giô-sép có nằm chiêm bao, thuật lại cho các anh mình nghe; họ càng thêm ganh ghét nữa.

6 Người nói rằng: Tôi có điềm chiêm bao, xin các anh hãy nghe tôi thuật:

7 Chúng ta đương ở ngoài đồng bó lúa, nầy bó lúa tôi đứng dựng lên, còn bó lúa của các anh đều đến ở chung quanh, sấp mình xuống trước bó lúa tôi.

8 Các anh người bèn đáp rằng: Vậy, mầy sẽ cai trị chúng ta sao? mầy sẽ hành-quyền trên chúng ta sao? Họ càng ganh ghét hơn nữa, vì điềm chiêm bao và lời nói của chàng.

9 Giô-sép lại nằm chiêm bao nữa, thuật cùng các anh mình rằng: Tôi còn một điềm chiêm bao nữa: Nầy mặt trời, mặt trăng, và mười một ngôi sao đều sấp mình xuống trước mặt tôi!

10 Chàng thuật chiêm bao đó lại cho cha và các anh mình nghe; nhưng cha chàng quở mà hỏi rằng: Ðiềm chiêm bao của mầy đó có nghĩa chi? Có phải tao, mẹ, và các anh mầy đều phải đến sấp mình xuống đất trước mặt mầy chăng?

11 Các anh lấy làm ganh ghét chàng; còn cha lại ghi nhớ lấy điều đó.

12 Các anh chàng đi chăn chiên của cha tại Si-chem.

13 Y-sơ-ra-ên nói cùng Giô-sép rằng: Các anh con có chăn bầy chiên tại Si-chem chăng? Lại đây, đặng cha sai con đi đến chúng nó. Giô-sép đáp rằng: Có con đây.

14 Y-sơ-ra-ên biểu rằng: Con hãy đi, xem thử các anh con ra sao, và các bầy chiên thể nào; rồi đem tin về cho cha hay. Vậy, từ trũng Hếp-rôn, người sai Giô-sép đi đến Si-chem.

15 Có một người gặp chàng đi lạc trong đồng ruộng, liền hỏi và nói cùng chàng rằng: Ngươi tìm chi?

16 Ðáp rằng: Tôi tìm các anh tôi. Xin hãy chỉ giùm tôi họ chăn bầy chiên nơi nào.

17 Người nói: Các anh ngươi ở đây đi rồi, vì tôi có nghe họ nói rằng: Ta hãy đi đến Ðô-ta-in. Vậy, Giô-sép, đi tìm các anh mình, gặp được tại Ðô-ta-in.

18 Các anh thấy chàng đi ở đàng xa, chưa đến gần, thì đã lập mưu để giết chàng.

19 Chúng bèn nói nhau rằng: Kìa, thằng nằm mộng đến kia!

20 Bây giờ, nào! chúng ta hãy giết nó đi, quăng xuống một cái hố nước nào đó; đoạn ta sẽ nói rằng nó đã bị thú rừng xé ăn, rồi sẽ xem các điềm chiêm bao của nó ra sao.

21 u-bên nghe qua lời đó, liền giải cứu chàng ra khỏi ra các anh mà rằng: Chúng ta đừng giết chết nó;

22 lại tiếp: Chúng ta chớ nên làm đổ máu ra; hãy liệng nó trong cái hố nước nơi đồng vắng kia, và đừng tra tay vào mình nó. Người nói vậy, có ý muốn giải cứu chàng khỏi tay họ, để trả chàng về cùng cha mình.

23 Vừa khi Giô-sép đến gần các anh, họ bèn lột áo chàng, là áo có nhiều sắc đương mặc trong mình;

24 rồi, bắt chàng đem quăng trong hố nước. Vả, hố khô cạn, chẳng có nước.

25 Ðoạn, họ ngồi lại ăn. Nhướng mắt lên chợt thấy một đoàn dân Ích-ma-ên ở phía Ga-la-át đi đến, trên lưng lạc đà họ chở đầy thuốc thơm, nhũ hương và một dược đương đem đi đến xứ Ê-díp-tô.

26 Giu-đa bèn nói cùng các anh em rằng: Giết em ta mà giấu máu nó, có dùng cho ta được việc chi?

27 Hè! hãy đem bán nó cho dân Ích-ma-ên và đừng tra tay vào mình nó; vì nó là em, là cốt nhục của chúng ta. Các anh em đều nghe theo lời người nói.

28 Vả, khi những lái-buôn Ma-đi-an đi ngang qua, các anh kéo Giô-sép lên khỏi hố nước, rồi bán chàng giá hai mươi miếng bạc cho dân Ích-ma-ên đem qua xứ Ê-díp-tô.

29 u-bên trở lại hố; nầy Giô-sép đâu mất rồi; bèn xé áo mình,

30 trở lại nơi các em mình mà rằng: Ôi! đứa trẻ đâu mất rồi! còn tôi, sẽ đi đâu.

31 Các anh giết một con dê đực, rồi lấy áo Giô-sép nhúng vào trong máu;

32 đoạn, gởi cái áo nhiều sắc đó đem về cho cha mình và dặn nói rằng: Ðây là vật chúng tôi đã kiếm được. Vậy, xin hãy nhìn coi, có phải áo của con trai cha chăng.

33 Gia-cốp nhìn và nói rằng: Ấy là áo của con trai ta đó; một thú dữ đã cấu nó! Quả thật Giô-sép đã bị phân thây rồi!

34 Người xé quần áo mình ra, lấy bao quấn ngang hông, và để tang lâu ngày cho con trai mình.

35 Hết thảy con trai, con gái hiệp lại an ủy người, nhưng không chịu; bèn nói rằng: Ta để tang luôn xuống chốn âm phủ cùng con ta! Ấy đó, cha Giô-sép khóc than chàng như vậy.

36 Các lái buôn Ma-đi-an đem Giô-sép đến xứ Ê-díp-tô, bán cho Phô-ti-pha, quan thị vệ của Pha-ra-ôn.

   

Iz Swedenborgovih djela

 

Arcana Coelestia #4904

Proučite ovaj odlomak

  
/ 10837  
  

4904. 'And also, behold, she is pregnant owing to acts of whoredom' means, or to say anything can be brought forth from this. This is clear from the meaning of carrying in the womb or 'being pregnant' as bringing something forth (for 'seed' means the truth of faith and 'conception' the reception of it, and therefore carrying in the womb or 'being pregnant' means bringing forth); and from the meaning of 'whoredom' as falsity, that is to say, from their semblance of religion, as above in 4903. From this it is evident that 'saying, Tamar your daughter-in-law has committed whoredom, and also, behold, she is pregnant owing to acts of whoredom' means the perception that it is a falsity to say that anything of marriage exists between them, or that anything can be brought forth from it. In reference to the Church, 'being brought forth' is used to describe the good which is brought forth by means of truth, that good being actually brought forth when truth passes by way of the understanding into the will, and from the will into action. For as stated above, 'seed' means the truth of faith, and 'conception' the reception of it; and reception takes place when truth present in the understanding passes into good present in the will - that is, when truth that is the truth of faith passes into good that is the good of charity. When present in the will good is in its own womb and is first brought forth; but when it is present in a person's action - that is, when the will, and so delight and freedom, lead him to bring forth good - that good leaves the womb and is born. The expressions 'being born again' and 'being regenerated' are also used with the same meaning. All this shows what is meant in the internal sense by 'being pregnant', though here the contrary is meant - that no good at all could be brought forth since no truth at all, only falsity, existed among that nation which is the subject here, because no internal aspect of the Church existed among them.

[2] That nation had no knowledge at all of rebirth or regeneration, that is, of becoming an internal man, and as a consequence saw this as 'a harlot'. Such ignorance may be seen from Nicodemus, a ruler of the Jews, in John 3:1-13, for he said,

How can a person be born when he is old? Can he enter a second time into his mother's womb and be born? John 3:4.

It is well known that the Lord revealed the internal truths of His kingdom and of His Church. Even so, those truths had been known to the ancients, such as the truth that a person needed to be born again, so that he could enter into life; the truth that in this case he needed to cast aside the old man, that is, self-love and love of the world together with their lusts, and to put on the new man, that is, love towards the neighbour and towards God; and the truth that heaven needed to exist within the regenerate person; and many more truths that were internal ones. Those who belonged to the Ancient Church knew these truths, but they were led to know them through external representatives. However, because among the Jewish nation such truths had become completely lost the Lord presented those same truths in His teaching. Actual representatives were done away with by Him since the majority of them had regard to Himself; for the image must pass away when the actual likeness presents itself.

[3] The Lord therefore established a new Church which was not to be led to know internal truths, as that former Church had been led, by means of representatives but was to know them without the help of representatives. In place of these representatives He ordained certain external forms, baptism and the Holy Supper. Baptism was ordained so that it might enable people to call regeneration to mind, and the Holy Supper so that it might enable them to bring to mind the Lord and His love towards the entire human race, and man's reciprocation of His love. These matters have been mentioned so that it may be recognized that the internal truths of the Church which the Lord taught had been known to the ancients but that among the Jewish nation they had become completely lost, so completely that they were regarded to be nothing else than falsities.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.

Biblija

 

John 3:4

Studija

       

4 Nicodemus said to him, "How can a man be born when he is old? Can he enter a second time into his mother's womb, and be born?"