बाइबल

 

Lêvi 25

पढाई करना

   

1 Ðức Giê-hô-va cũng phán cùng Môi-se tại trên núi Si-na -i rằng:

2 Hãy truyền cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi các ngươi đã vào xứ ta sẽ ban cho rồi, thì đất phải nghỉ, giữ một lễ sa-bát cho Ðức Giê-hô-va.

3 Trong sáu năm, ngươi sẽ gieo ruộng và hớt nho mình, cùng thâu hoạch thổ sản.

4 Nhưng năm thứ bảy sẽ là năm sa-bát, để cho đất nghỉ, tức là một năm sa-bát cho Ðức Giê-hô-va; ngươi chẳng nên gieo ruộng mình hay là hớt nho mình;

5 chẳng nên gặt lại những chi đã tự mọc lên sau khi mùa màng, và đừng hái nho của vườn nho không hớt sửa: ấy sẽ là một năm cho đất nghỉ.

6 Phàm vật gì mà đất sanh sản trong năm sa-bát, sẽ dùng làm đồ ăn cho ngươi, cho tôi trai tớ gái ngươi, cho kẻ làm thuê của ngươi, và cho kẻ ngoại bang kiều ngụ với ngươi;

7 cùng luôn cho lục súc và thú vật ở trong xứ ngươi nữa; hết thảy thổ sản dùng làm đồ ăn vậy.

8 Ngươi cũng hãy tính bảy tuần năm tức bảy lần bảy năm; thì giờ của bảy tuần năm nầy sẽ là bốn mươi chín năm;

9 rồi đến ngày mồng mười tháng bảy, tức là ngày chuộc tội, các ngươi phải thổi kèn vang trong khắp xứ.

10 Các ngươi phải làm cho năm thứ năm mươi nên thánh, và rao truyền sự tự do cho hết thảy dân trong xứ. Ấy sẽ là năm hân hỉ cho các ngươi; ai nấy đều được nhận lại cơ nghiệp mình, và ai nấy đều trở về gia quyến mình.

11 Năm thứ năm mươi nầy là một năm hân hỉ cho các ngươi, không nên gieo, không nên gặt vật chi đất tự sanh sản, và cũng chẳng nên hái nho không có hớt sửa,

12 vì là một năm hân hỉ, sẽ làm thánh cho các ngươi; phải ăn những thổ sản.

13 Trong năm hân hỉ nầy, các sản nghiệp đều sẽ trở về nguyên chủ.

14 Nếu các ngươi bán hay là mua vật chi với kẻ lân cận mình, thì chớ lận anh em mình.

15 Người sẽ cứ lấy số năm từ sau năm hân hỉ mà mua với kẻ lân cận mình; còn người, cứ lấy theo số năm có hoa lợi mà bán.

16 Tùy theo số năm sau năm hân hỉ, ngươi sẽ bù thêm giá; tùy theo số năm ít, ngươi sẽ giảm bớt giá; vì theo số mùa gặt mà người bán cho ngươi.

17 Chớ ai trong vòng các ngươi làm lận kẻ lân cận mình; nhưng hãy kính sợ Ðức Chúa Trời, vì ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời của các ngươi.

18 Các ngươi khá làm theo mạng lịnh ta, gìn giữ luật pháp ta và noi theo, như vậy sẽ được ăn ở bình yên trong xứ.

19 Ðất sẽ sanh sản hoa lợi cho các ngươi, các ngươi sẽ ăn no và được ở bình yên trong xứ.

20 Vì các ngươi nói rằng: Nếu chúng tôi chẳng gieo, chẳng gặt mùa màng, thì trong năm thứ bảy sẽ lấy chi mà ăn?

21 Năm thứ sáu, ta sẽ giáng phước cho các ngươi, và năm ấy sẽ trúng mùa bù ba năm.

22 Năm thứ tám, các ngươi sẽ gieo và ăn hoa lợi của mùa màng cũ cho đến mùa màng mới của năm thứ chín.

23 Ðất không được đoạn mãi; vì đất thuộc về ta, các ngươi ở cùng ta như kẻ khách ngoại bang và kẻ kiều ngụ.

24 Trong khắp xứ mà các ngươi sẽ được làm sản nghiệp, hãy cho phép chuộc đất lại.

25 Nếu anh em ngươi trở nên nghèo, và bán một phần sản nghiệp mình, thì người bà con gần có quyền chuộc lại, phải đến chuộc phần đất anh em người đã bán.

26 Nếu người nào không có ai được quyền chuộc lại, nhưng tự lo cho có chi chuộc lại được,

27 thì phải tính từ năm đã bán bồi số trội cho chủ mua, rồi người sẽ được nhận sản nghiệp mình lại.

28 Nếu nguyên chủ không tìm đủ giá đặng trả cho, đất bán sẽ thuộc về người chủ mua cho đến năm hân hỉ; đoạn đất sẽ ra khỏi tay chủ mua và về nguyên chủ.

29 Nếu người nào bán một cái nhà ở trong thành có vách bọc, thì có được phép chuộc lại cho đến giáp một năm sau khi bán; phép chuộc lại của người chỉ trong một năm trọn vậy.

30 Còn nếu không chuộc lại trước khi giáp hạn một năm trọn, thì nhà ở trong thành có vách bọc đó sẽ về chủ mua và dòng dõi người mãi mãi; đến năm hân hỉ nhà đó không ra khỏi tay họ.

31 Nhưng các nhà ở nơi hương thôn không có vách bọc lấy, thì kể như ruộng đất; chủ bán có phép chuộc lại; đến năm hân hỉ nhà sẽ về nguyên chủ.

32 Còn về các thành của người Lê-vi, và về các nhà của họ ở trong thành đó, thì người Lê-vi luôn luôn có quyền chuộc lại.

33 Ai mua của người Lê-vi một cái nhà tại trong thành người Lê-vi, đến năm hân hỉ nhà đó sẽ về nguyên chủ; vì các nhà cửa tại trong những thành người Lê-vi là sản nghiệp của họ giữa dân Y-sơ-ra-ên.

34 Những ruộng đất thuộc về thành người Lê-vi không phép bán, vì là nghiệp đời đời của họ.

35 Nếu anh em ở gần ngươi trở nên nghèo khổ, tài sản người lần lần tiêu mòn, thì hãy cứu giúp người, mặc dầu là kẻ khách kiều ngụ, hầu cho người cứ ở cùng ngươi.

36 Chớ ăn lời, cũng đừng lấy lợi người; nhưng hãy kính sợ Ðức Chúa Trời mình, thì anh em ngươi sẽ ở cùng ngươi.

37 Chớ cho người vay bạc ăn lời và đừng cho mượn lương thực đặng lấy lời.

38 Ta là Giê-hô-va, Ðức Chúa Trời các ngươi, Ðấng đã đem các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, đặng ban cho các ngươi xứ Ca-na-an, và làm Ðức Chúa Trời của các ngươi.

39 Nếu anh em ở gần ngươi trở nên nghèo khổ, đem bán mình cho ngươi, chớ nên bắt người làm việc như tôi mọi;

40 người ở nhà ngươi như kẻ làm thuê, người ở đậu, sẽ giúp việc ngươi cho đến năm hân hỉ:

41 đoạn người và con cái người thôi ở nhà người, trở về nhà và nhận lấy sản nghiệp của tổ phụ mình.

42 Vì ấy là những tôi tớ ta mà ta đã đem ra khỏi xứ Ê-díp-tô; không nên bán họ như người ta bán tôi mọi.

43 Ngươi chớ lấn lướt mà khắc bạc họ, nhưng phải kính sợ Ðức Chúa Trời ngươi.

44 Còn tôi trai tớ gái thuộc về ngươi, thì sẽ do các dân chung quanh mình mà ra; ấy do nơi những dân đó mà các ngươi mua tôi trai tớ gái.

45 Các ngươi cũng có phép mua tôi mọi trong bọn con cái của kẻ khách kiều ngụ nơi mình và của họ hàng chúng nó sanh ra trong xứ các ngươi; vậy, họ sẽ làm sản nghiệp của các ngươi.

46 Các ngươi để họ lại làm cơ nghiệp cho con cháu mình; hằng giữ họ như kẻ tôi mọi. Nhưng về phần anh em các ngươi, là dân Y-sơ-ra-ên, thì không ai nên lấn lướt mà khắc bạc anh em mình.

47 Khi một khách ngoại bang hay là một người kiều ngụ nơi ngươi trở nên giàu, còn anh em ngươi ở cùng họ lại nên nghèo, đem bán mình cho kẻ khách ngoại bang kiều ngụ nơi ngươi, hay là cho một người nào trong nhà kẻ khách ngoại bang ấy,

48 sau khi đã đem bán mình rồi, thì sẽ có phép chuộc lại: một anh em người được chuộc người lại,

49 hoặc bác chú, hoặc con của bác chú; hoặc một người thân thích cũng được chuộc người lại; hay là nếu người có thế, thì chánh người phải chuộc mình lấy.

50 Người sẽ tính cùng chủ mua từ năm nào mình đã bán mình cho đến năm hân hỉ; và giá bán sẽ tính theo số năm nhiều hay ít: tức là tính như ngày công của người làm thuê vậy.

51 Nếu còn nhiều năm thì hãy cứ số năm nầy, cân phân theo giá đã bán mình mà chuộc lại;

52 nếu đến năm hân hỉ còn ít năm, thì hãy tính với chủ mua cứ theo số năm nầy mà thối hồi số mua mình lại.

53 Họ đối cùng chủ như một người làm thuê năm, chứ không nên lấn lướt mà khắc bạc người trước mặt ngươi.

54 Nếu người không được chuộc lại bởi các thế ấy, đến năm hân hỉ người và các con trai người sẽ được ra tự do.

55 Vì dân Y-sơ-ra-ên là tôi tớ ta, tức các tôi tớ ta đã đem ra khỏi xứ Ê-díp-tô. Ta là Giê-hô-va, Ðức Chúa Trời của các ngươi.

   

स्वीडनबॉर्ग के कार्यों से

 

Arcana Coelestia #9327

इस मार्ग का अध्ययन करें

  
/ 10837  
  

9327. I will send My terror before thee. That this signifies the terror of those who are in the evils of falsity, on account of the truths of good, is evident from the signification of “terror,” as being the terror of those who are in the evils of falsity; and from the signification of “the sons of Israel,” before whom the terror was to be sent, as being those who are in spiritual good, that is, in the truth of good (see n. 5803, 5806, 5812, 5817, 5819, 5820, 5833, 7957, 8234, 8805). (That the nations of the land of Canaan to whom terror was sent on account of the sons of Israel, signify the evils of falsity and the falsities of evil, see n. 1413, 1437, 1607, 1573, 1574, 1868, 4517, 6306, 8065, 8317.) Therefore by the words, “I will send My terror before thee” is signified the terror of those who are in the evils of falsity on account of the truths of good.

[2] The case herein is this. All power in the spiritual world is from the truths which are from good, thus from the truths which proceed from the Lord. This can be plainly seen from the fact that the Lord disposes all things in heaven, and all things in hell, and also all things in the world, by means of the truths which are from Himself; for the Divine truth proceeding from the Lord is that very thing through which all things have come into existence, and through which all things subsist. That this is so is not comprehended by those who think solely from what is material, as those think who ascribe the origin and maintenance of all things to nature. These can have no idea about truths except that they are devoid of power, being matters of mere thought, concerning which they perceive nothing essential, and still less anything substantial; although they know that the thought directs the whole body, and excites its parts to motion, precisely in accordance with its own quality; likewise that there is nothing in the universe that does not bear relation to the truth which is from good. (That it is truth which has all power, and which is the veriest essential, see n. 8200.) From all this it is evident that the angels have power from the truth Divine which is from the Lord, and that from this they are called “powers.” The nature of the power possessed by truths from good, that is, truths from the Lord, may be seen from the experience recorded concerning the arm, which corresponds to such truth, in n. 4932-4935.

[3] Seeing that truth has all power, it follows that falsity from evil has no power whatever, because it is the privation of truth from good, thus the privation of power. Consequently they who are in hell-all there being in falsities from evil-have no power whatever; and therefore thousands of them can be driven away, cast down, and dispersed by one angel of heaven, much as a mote in the air is driven away by the breath of the mouth. From all this it can be seen why those who are in the evils of falsity feel terror on account of the truths of good. This terror is called “the terror of God” (Genesis 35:5; Job 13:21). And in Ezekiel:

I will put My terror in the land of the living; when he shall be made to lie down in the midst of the uncircumcised, with them that are slain by the sword, even Pharaoh and all his multitude (Ezekiel 32:32).

If he shall reject My statutes, and if your soul shall abhor My judgments, so that ye will not do all My commandments, I will send dismay into their hearts, that the sound of a driven leaf may chase them; and they may flee as one fleeth from the sword; and may fall when none pursueth (Leviticus 26:15, 36);

here is described the terror of those who are in the evils of falsity, and in the falsities of evil. It is said that “the sound of a leaf shall chase them, and they shall flee as one fleeth from the sword” because “leaf” signifies truth (n. 885), and “sword” signifies truth fighting against the falsity of evil (n. 2799, 6353, 8294). That such have no power whatever against truth, is signified by “they shall fall when none pursueth.”

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.

स्वीडनबॉर्ग के कार्यों से

 

Arcana Coelestia #8234

इस मार्ग का अध्ययन करें

  
/ 10837  
  

8234. And the sons of Israel went on the dry into the midst of the sea. That this signifies that they who were in the good of truth and the truth of good passed safely through that hell without infestation, is evident from what was unfolded above (n. 8185), where are the like words. It is said “in the good of truth and in the truth of good,” and there is meant the spiritual church; for they who are of this church are first in the good of truth, and afterward in the truth of good; for at first they do what is good because the truth prescribes that it ought to be done, consequently from obedience; but afterward they do what is good from affection. Then they see truth from good and also do it. From this it is evident that before the man of the spiritual church receives a new will from the Lord, that is, before he has been regenerated, he does truth from obedience; but after he has been regenerated he does truth from affection, and then, to him, truth becomes good, because it is of the will. For to act from obedience is to act from the intellectual part; but to act from affection is to act from the will part. From this also it is that they who do truth from obedience are men of the external church; but they who do it from affection are men of the internal church. From all this it is evident that they who are of the spiritual church are meant when it is said “they who are in the good of truth and the truth of good.”

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.