圣经文本

 

Sáng thế第33章

学习

   

1 Gia-cốp nhướng mắt lên và nhìn, kìa, Ê-sau dẫn bốn trăm người đi đến. Người bèn chia các con cho Lê-a, a-chên, và cho hai tên đòi;

2 sắp hai tên đòi và con cái họ ở trước; kế đến Lê-a và con cái nàng; a-chên cùng Giô-sép ở sau chót.

3 Còn người, thì đi trước họ và sấp mình xuống đất bảy lần cho đến khi tới gần anh mình.

4 Nhưng Ê-sau chạy đến trước mặt người, ôm choàng cổ mà hôn, rồi hai anh em đều khóc.

5 Ðoạn, Ê-sau nhướng mắt lên thấy mấy người đờn bà và con cái, thì hỏi rằng: Các người mà em có đó là ai? Ðáp rằng: Ấy là con cái mà Ðức Chúa Trời đã cho kẻ tôi tớ anh.

6 Hai tên đòi và con cái họ lại gần người, sấp mình xuống.

7 Lê-a và các con cái nàng cũng lại gần, sấp mình xuống; đoạn, a-chên và Giô-sép lại gần, và sấp mình xuống.

8 Ê-sau hỏi: Toán quân anh đã gặp đi trước đó, em tính làm chi? Ðáp rằng: Ấy để nhờ được ơn trước mặt chúa tôi.

9 Ê-sau nói: Hỡi em! anh đã được đủ rồi; vậy, hãy lấy lại vật chi của em đi.

10 Thưa rằng: Xin anh, không. Nếu em được ơn trước mặt anh, hãy nhậm lấy lễ vật bởi tay em làm ra đi; vì em thấy được mặt anh khác nào người ta thấy được mặt Ðức Chúa Trời, và anh đã đẹp lòng tiếp rước em.

11 Xin anh hãy nhậm lấy lễ vật em đã dâng cho anh, vì Ðức Chúa Trời cho em đầy dẫy ân huệ, và em có đủ hết. Người nài xin Ê-sau quá đến đỗi phải chịu nhậm lấy.

12 Ê-sau nói: Hè, ta hãy lên đường! Anh sẽ đi trước em.

13 Gia-cốp đáp: Chúa biết rằng các đứa trả yếu lắm, và em lại mắc coi chừng chiên và bò cái đương có con bú; nếu ép đi mau chỉ trong một ngày, chắc cả bầy phải chết hết.

14 Xin chúa hãy đi trước kẻ tôi tớ chúa, còn tôi sẽ đi tới chậm chậm theo bước một của súc vật đi trước và của các trẻ, cho đến chừng nào tới nhà chúa tại xứ Sê -i-rơ.

15 Ê-sau nói: Vậy, anh xin để lại cùng em một vài người tùy tùng của anh. Gia-cốp đáp rằng: Chi vậy? miễn em được nhờ ơn trước mặt chúa thôi!

16 Nội ngày đó, Ê-sau bắt đường trở về Sê -i-rơ.

17 Gia-cốp đi đến Su-cốt; bèn cất một nhà cho mình ở, và mấy cái lều cho súc vật; cho nên họ đặt tên chốn nầy là Su-cốt.

18 Gia-cốp ở xứ Pha-ran-a-ram đến thành Si-chem thuộc về xứ Ca-na-an, được bình an. Người đóng tại trước thành,

19 bèn mua miếng đất chỗ người đóng trại, giá một trăm miếng bạc của con Hê-mô, cha Si-chem.

20 Nơi đó người lập một bàn thờ, đặt trên là En-Eân-ô-hê -Y-sơ-ra-ên.

   

来自斯威登堡的著作

 

Arcana Coelestia#4347

学习本章节

  
/10837  
  

4347. 'And bowed to the ground seven times' means the submission of all things. This is clear from the meaning of 'bowing to the ground' as the feeling of humility, dealt with in 2153, and so as submission. The highest degree of submission is meant by 'seven times' and the submission of all things by the fact that Jacob bowed down; for 'Jacob' represents the universal existence of all things, as stated immediately above in 4346.

[2] As regards the expression of humility and submission, few know why these are necessary in the presence of the Divine when a person is engaged in worship. Nor consequently do they know what is accomplished by these actions. Those who have no knowledge of interior things cannot do other than believe that, like any human being bent on glory, the Divine desires people's expression of humility and their submission to Him, and that therefore the Divine desires glory from them and is affected by the glory which people ascribe to Him. But the truth of the matter is altogether different from this. The Divine is not moved by any desire for glory. Indeed what glory does the Divine have which comes from man? He desires humility and submission not for His own sake but for man's. For when humility is present in a person he turns away from the evil and falsity present in him, 2327, 2423, 3994, and in so doing removes them. Once these have been removed the Divine is able to flow in with good and truth. Anyone can recognize this within himself. One who is haughty is ruled by self-love and not only sets himself up above others but also does not care a thing about what is Divine; as a consequence he turns back the influx of good and therefore prevents it from being joined to truths. This is the real reason why a person should express humility in the presence of the Divine.

[3] From this it is evident that good cannot be joined to truths, and so a person cannot be regenerated, unless he humbles himself and is submissive. Humility and submission are attributed to truths because truths flow in by way of the external man whereas good does so by way of the internal. The things which flow in by way of the external man hold within them misconceptions and consequently falsities together with affections for them. Not so the things which flow in by way of the internal man since it is the Divine which flows in by way of this internal man and goes to meet truths so that they may be joined together. From this one may now see the implications of 'the submission of all things', which is the meaning of 'Jacob bowed to the ground seven times until he came right up to his brother'.

  
/10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.