圣经文本

 

Sáng thế第2章

学习

   

1 Ấy vậy, trời đất và muôn vật đã dựng nên xong rồi.

2 Ngày thứ bảy, Ðức Chúa Trời làm xong các công việc Ngài đã làm, và Ngày thứ bảy, Ngài nghỉ các công việc Ngài đã làm.

3 ồi, Ngài ban phước cho ngày thứ bảy, đặt là ngày thánh; vì trong ngày đó, Ngài nghỉ các công việc đã dựng nên và đã làm xong rồi.

4 Ấy là gốc tích trời và đất khi đã dựng nên, trong lúc Giê-hô-va Ðức Chúa Trời dựng nên trời và đất.

5 Vả, lúc đó, chưa có một cây nhỏ nào mọc ngoài đồng, và cũng chưa có một ngọn cỏ nào mọc ngoài ruộng, vì Giê-hô-va Ðức Chúa Trời chưa có cho mưa xuống trên đất, và cũng chẳng có một người nào cày cấy đất nữa.

6 Song có hơi nước dưới đất bay lên tưới khắp cùng mặt đất,

7 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.

8 Ðoạn, Giê-hô-va Ðức Chúa Trời lập một cảnh vườn tại Ê-đen, ở về hướng Ðông, và đặt người mà Ngài vừa dựng nên ở đó.

9 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời khiến đất mọc lên các thứ cây đẹp mắt, và trái thì ăn ngon; giữa vườn lại có cây sự sống cùng cây biết điều thiện và điều ác.

10 Một con sông từ Ê-đen chảy ra đặng tưới vườn; rồi từ đó chia ra làm bốn ngả.

11 Tên ngả thứ nhứt là Bi-sôn; ngả đó chảy quanh xứ Ha-vi-la, là nơi có vàng.

12 Vàng xứ nầy rất cao; đó lại có nhũ hương và bính ngọc.

13 Tên sông thứ nhì là Ghi-hôn, chảy quanh xứ Cu-sơ.

14 Tên sông thứ ba là Hi-đê-ke, chảy về phía đông bờ cõi A-si-ri. Còn sông thứ tưsông Ơ-phơ-rát.

15 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời đem người ở vào cảnh vườn Ê-đen để trồng và giữ vườn.

16 ồi, Giê-hô-va Ðức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn;

17 nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn chắc sẽ chết.

18 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó.

19 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời lấy đất nắn nên các loài thú đồng, các loài chim trời, rồi dẫn đến trước mặt A-đam đặng thử xem người đặt tên chúng nó làm sao, hầu cho tên nào A-đam đặt cho mỗi vật sống, đều thành tên riêng cho nó.

20 A-đam đặt tên các loài súc vật, các loài chim trời cùng các loài thú đồng; nhưng về phần A-đam, thì chẳng tìm được một ai giúp đỡ giống như mình hết.

21 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sường, rồi lấp thịt thế vào.

22 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời dùng xương sường đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam.

23 A-đam nói rằng: Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra. Người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà có.

24 Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt.

25 Vả, A-đam và vợ, cả hai đều trần truồng, mà chẳng hổ thẹn.

   

来自斯威登堡的著作

 

Divine Providence#275

学习本章节

  
/340  
  

275. Evils Are Permitted for a Purpose: Salvation

If we were born loving, as we were when we were created, we would not be prone to any evil. We would not even know what evil is, because if we have not been drawn to evil and therefore are not inclined to evil, there is no way we can know what it is. If we were told that one thing or another was evil, we would not believe that it was possible. This is the state of innocence that Adam and his wife Eve were in; the nakedness that did not embarrass them portrayed that state. Familiarity with evil after the fall is meant by eating from the tree of the knowledge of good and evil.

The love we were created with is a love for our neighbor that makes us as generous with our neighbor as we are with ourselves, and even more so. We find ourselves full of the joy of that love when we do something good for others, very much the way parents feel toward their children.

This love is truly human. There is something spiritual within it that makes it different from the earthly love that the lower animals have. If we were born loving like this, we would not be born into the darkness of ignorance the way all of us are nowadays, but into some light of knowledge and intelligence; and before long we would actually be informed and intelligent. At first we would go on all fours like animals, but would have an inborn urge to walk on our feet, because even though we were on all fours we would not be looking down toward the ground, but forward toward heaven; and we would be straightening up so that we could look upward.

  
/340  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.