圣经文本

 

Ezekiel第23章

学习

   

1 Lại có lời Ðức Giê-hô-va phán cùng ta rằng:

2 Hỡi con người, có hai người đờn bà, là con gái của một mẹ.

3 Chúng nó hành dâm trong Ê-díp-tô, chúng nó hành dâm từ khi còn trẻ; tại đó vú chúng nó bị bóp, tại đó chúng nó mất hoa con gái.

4 Ðứa chị tên là Ô-hô-la, và đứa em trên là Ô-hô-li-ba. Chúng nó trở nên thuộc về ta, và đẻ con trai con gái. Ô-hô-la, tức là Sa-ma-ri; còn Ô-hô-li-ba, tức là Giê-ru-sa-lem.

5 Ô-hô-la hành dâm khi nó đã thuộc về ta, theo tình nhơn nó, là dân A-si-ri, kẻ lân cận nó,

6 Mặc áo tím, làm tổng đốc và quan cai trị, thảy đều là trai tráng đẹp đẽ, hay cỡi ngựa.

7 Nó hành dâm với những người con trai tốt nhứt của A-si-ri; nó tự làm ô uế với những kẻ mà nó yêu thương, cùng mọi thần tượng của chúng nó.

8 Nó không chừa sự hành dâm mà nó đã đem đến từ Ê-díp-tô, là nơi người ta đã làm nhục nó lúc còn trẻ, đã làm cho nó mất hoa con gái, và đổ sự hành dâm của chúng nó trên nó.

9 Vậy nên, ta đã phó nó trong tay tình nhơn nó, tức là trong tay những người A-si-ri, mà nó đã thương yêu.

10 Chúng nó lột truồng nó, đã bắt lấy con trai con gái nó, và làm cho chính mình nó phải chết vì gươm. Nó đã trở nên một câu chuyện trong đám đờn bà; vì chúng nó đã làm thành sự phán xét trên nó.

11 Em gái nó là Ô-hô-li-ba đã xem thấy mọi việc đó; dầu vậy, nó buông mình theo tình dục hơn chị nó; và sự hành dâm của nó lại còn nhiều hơn.

12 Nó phải lòng những người A-si-ri, tổng đốc, và quan cai trị, tức là kẻ lân cận nó, ăn mặc sang trọng, hay cỡi ngựa, thảy đều là trai tráng đẹp đẽ.

13 Ta thấy nó cũng đã tự làm ô uế, và cả hai chị em cùng theo một đàng.

14 Khi nó thấy những người được vẽ trên vách thành, những hình tượng của người Canh-đê sơn son, thì nó lại cùng thêm sự hành dâm nó.

15 Chúng nó thắt dây lưng và bịt khăn trên đầy thả lòng xuống, thảy đều có dáng các quan trưởng. Chúng nó làm ra như người Ba-by-lôn trong Canh-đê, là quê hương mình.

16 Nó phải lòng chúng, mới thấy lần đầu, thì sai sứ giả đến cùng chúng nó trong Canh-đê.

17 Những người Ba-by-lôn đến cùng nó lên giường âu yếm, và chúng nó làm ô uế nó bởi sự hành dâm mình. Nó cũng tự làm ô uế với chúng; rồi thì lòng nó sinh chán.

18 Nó đã tỏ bày sự dâm ô mình, đã lột truồng mình ra, thì lòng ta cũng chán nó, như đã chán chị nó.

19 Nhưng nó thêm nhiều sự hành dâm, nhớ lại những ngày nó còn trẻ và thuở nó hành dâm trong đất Ê-díp-tô.

20 Nó phải lòng những kẻ yêu mình, những kẻ ấy thịt như thịt lừa, dâm quá như ngựa.

21 Ấy vậy, mầy đã nhắc lại sự dâm dục hồi còn trẻ, lúc mà những người Ê-díp-tô bóp vú mầy, và làm mất hoa con gái mầy.

22 Vậy nên, hỡi Ô-hô-li-ba, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ giục những tình nhơn mầy mà lòng mầy đã chán, dấy nghịch cùng mầy, và ta đem chúng nó đến từ mọi bề nghịch cùng mầy:

23 tức là những người Ba-by-lôn, hết thảy người Canh-đê, Phê-cốt, Soa, và Coa, và hết thảy người A-si-ri với chúng nó, là trai tráng đẹp đẽ, mọi tổng đốc và quan cai trị, quan trưởng và người có danh tiếng, hết thảy đều cỡi ngựa.

24 Chúng nó đem những khí giới, những xe đánh giặc, xe chở đồ, và một đoàn dân đông đến nghịch cùng mầy; chúng nó dùng những thuẫn, những mộc, và đội mão trụ mà vây chung quanh mầy. Ta sẽ giao sự phán xét cho chúng nó, và chúng nó sẽ xét đoán mầy theo luật pháp mình.

25 Ta sẽ thả sự ghen của ta ra nghịch cùng mầy, và chúng nó đãi mầy bằng sự giận dữ. Chúng nó sẽ cắt mũi và tay mầy; kẻ còn sót lại trong mầy sẽ ngã bởi gươm. Chúng nó sẽ bắt con trai con gái mầy; kẻ còn sót lại trong mầy sẽ bị nuốt bởi lửa.

26 Chúng nó bóc lột áo xống mầy, và cướp lấy đồ châu báu mầy.

27 Vậy ta sẽ dứt sự hành dâm mầy và thói xấu hổ mầy đã đem đến từ đất Ê-díp-tô, đến nỗi mầy sẽ không ngước mắt ngó chúng nó, và không nhớ đến Ê-díp-tô nữa.

28 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó mầy trong tay những kẻ mà mầy ghét, trong tay những kẻ mà lòng mầy đã chán.

29 Chúng nó sẽ lấy sự hờn ghét đãi mầy, cướp lấy công lao mầy, để mầy trần truồng, bị bóc lột hết cả; như vậy sẽ tỏ điều xấu hổ về sự hành dâm, tội ác và dâm đãng của mầy ra.

30 Mầy sẽ bị đãi như vậy, vì mầy đã hành dâm cùng các dân, đã tự làm ô uế với thần tượng chúng nó.

31 Mầy đã đi theo đường của chị mầy; vậy nên ta sẽ để chén của nó vào trong tay mầy.

32 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Mầy sẽ uống chén của chị mầy, là chén sâu và rộng, chứa được rất nhiều; mầy sẽ bị chê cười nhạo báng.

33 Mầy sẽ phải đầy sự say sưa và buồn rầu; vì chén của chị Sa-ma-ri mầy, là chén gở lạ và hoang vu.

34 Mầy sẽ uống chén ấy, sẽ uống cạn, sẽ lấy răng gặm các mảnh nó, và mầy tự xé vú mầy. Vì ta đã phán, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

35 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì mầy đã quên ta, bỏ ta ra sau lưng mầy, vậy mầy cũng hãy chịu hình phạt về sự tà dục hành dâm của mầy!

36 Vả, Ðức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Hỡi con người, ngươi há không xét đoán Ô-hô-la và Ô-hô-li-ba hay sao? Hãy tỏ cho chúng nó biết những sự gớm ghiếc của mình.

37 Chúng nó đã phạm tội tà dâm, và có máu nơi tay; chúng nó đã phạm tội tà dâm với những thần tượng mình; rất đổi những con cái chúng nó đã sanh cho ta, chúng nó cũng khiến qua trên lửa đặng cho thiêu nuốt hết!

38 Chúng nó lại còn làm sự nầy nghịch cùng ta: cùng trong một ngày chúng nó đã làm ô uế nơi thánh ta, và phạm các ngày sa-bát ta;

39 sau khi đã giết con cái mình dâng cho thần tượng, trong ngày ấy chúng nó vào trong nơi thánh ta đặng làm ô uế! Ấy đó là điều chúng nó đã làm giữa nhà ta!

40 Vả lại, các ngươi đã sai sứ giả gọi những người từ phương xa đến cùng mình, nầy, chúng nó đã đến; mầy đã tắm rửa vì chúng nó, vẽ con mắt và giồi đồ trang sức.

41 Mầy ngồi trên giường sang trọng, trước giường dựng một các bàn, nơi bàn đó mầy đã đặt hương ta và dầu ta.

42 Nơi nó có tiếng ồn ào của đám đông ở rỗi; và có người hèn hạ cùng người say sưa từ nơi đồng vắng được đem đến; chúng nó đeo vòng nơi tay hai chị em, và đội mũ rực rỡ trên đầu.

43 Ta bèn phán về kẻ đã già trong sự tà dâm rằng: Bây giờ chúng sẽ gian dâm với nó, và nó với chúng.

44 Chúng đến cùng nó như đến cùng điếm đĩ; thì chúng đến cùng Ô-hô-la và Ô-hô-li-ba, là những đờn bà tà dâm, cũng vậy.

45 Vả, ấy là những người công bình sẽ đoán xét chúng nó, như người ta đoán xét đờn bà ngoại tình và đờn bà làm đổ máu; vì chúng nó là ngoại tình, và có máu trong tay chúng nó.

46 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ đem một đám đông lên nghịch cùng chúng nó, và sẽ phó chúng nó bị ném đi ném lại và bị cướp bóc.

47 Ðám đông ấy sẽ lấy đá đánh đập chúng nó, và lấy gươm đâm chúng nó; giết con trai con gái chúng nó, và lấy lửa đốt nhà chúng nó.

48 Như vậy ta sẽ làm cho hết sự tà dâm trong đất, hầu cho mọi đờn bà được học biết không làm theo sự dâm dục của các ngươi.

49 Người ta sẽ đổ lại sự dâm dục các ngươi trên chính mình các ngươi; các ngươi sẽ mang tội lỗi về thần tượng mình, và các ngươi sẽ biết rằng ta là Chúa Giê-hô-va.

   

来自斯威登堡的著作

 

Apocalypse Explained#126

学习本章节

  
/1232  
  

126. And I will give thee a crown of life. That this signifies wisdom, and thence eternal happiness, is evident from the signification of a crown, when said of those who are in the spiritual affection of the knowledges (cognitiones) of truth and good, as being wisdom, concerning which more will be said in what follows; and from the signification of life, as being eternal happiness, which is also called life eternal. The reason why those who are in the spiritual affection of truth and good, and who are here treated of, have eternal happiness is, that heaven is implanted in man by means of the knowledges of truth and good from the Word. He who believes that heaven is implanted by any other means, is much deceived; for man is born natural only, with the faculty of becoming spiritual; but he becomes spiritual by means of truths from the Word, and by a life according to them. How can any one ever become spiritual, unless he be instructed about the Lord, about heaven, a life after death, faith, and love, and other things which are the means of salvation? If man is ignorant of these things, he must remain natural; and a merely natural man cannot have anything in common with the angels of heaven, who are spiritual.

Man has two minds, one exterior, and the other interior; the exterior mind is called the natural mind, but the interior is called the spiritual mind; the former is opened by means of the knowledges (cognitiones) of things in the world, but the latter by the knowledges (cognitiones) of things which are in heaven; these the Word teaches, and the church from the Word; by means of these man becomes spiritual, when he knows them and lives according to them.

[2] This is meant by the words of the Lord in John:

"Except a man be born of water and of the Spirit, he cannot enter into the kingdom of God" (3:5):

by water, are signified the truths of faith, and by spirit, a life according to them (as may be seen above, n. 71; and in The Doctrine of the New Jerusalem 202-209). Very many people believe at this day, that mankind will go to heaven solely by sacred worship performed in temples, and by adorations and prayers; but such of them as are unconcerned about the knowledges (cognitiones) of truth and good from the Word, and who neglect to furnish not only the memory, but also the life, with these, remain natural as before, nor do they become spiritual, because their sacred worship, adorations and prayers, do not proceed from a spiritual origin; for their spiritual mind is not opened by the knowledges of spiritual things and by a life according to them, but is empty; and worship proceeding from what is void is only a natural gesture, within which there is nothing spiritual. If such persons are insincere and unjust as to moral and civil life, then their sacred worship, adorations and prayers are inwardly of such a nature as to repel heaven, instead of which they believe that they receive heaven by this means; for such worship is like a vessel containing putrid or filthy matters, which filter through; it is also like a splendid garment that clothes a body covered with ulcers: I have seen many thousands of such cast into hell. But it is otherwise with the holy worship, the adorations and prayers of those who are in the knowledges of truth and good, and whose life is in accordance with them; with such, those things are pleasing to the Lord, for they are the effects of their spirit in the body, or the effects of their faith and love, and thus are not only natural gestures, but spiritual acts.

From these considerations it is evident that the knowledges of truth and good from the Word, and a life in agreement with them, alone make man spiritual: and that he who is thus made spiritual can be gifted with angelic wisdom from the Lord, together with eternal happiness; nor do the angels derive happiness from any other source than wisdom.

[3] The reason why a crown signifies wisdom is, that all those things that clothe man, and distinguish him, derive their signification from that part of him which they clothe or adorn (see Arcana Coelestia 9827), and a crown signifies wisdom, because it is worn on the head, by which in the Word wisdom is signified, for there wisdom resides. Accordingly it is written in Ezekiel:

"I have adorned thee with ornament, and I have placed bracelets upon thy hands; and a chain upon thy neck. Moreover, I have put a jewel upon thy nose, and earrings upon thine ears, and a crown of ornament upon thy head" (16:11, 12).

Jerusalem is here treated of, by which is signified the church, as established by the Lord, and its quality; by the particular adornments here mentioned are meant, in the spiritual sense, such things as belong to the church; these derive their respective significations from the part to which they are applied; by a crown is here meant wisdom. (But what is meant specifically by ornament, may be seen, Arcana Coelestia 10536, 10540; what by bracelets, n. 3103, 3105; what by a chain, n. 5320; what by a jewel, n. 4551; and what by earrings, n. 4551, 10402.) Similarly the wisdom that is from the knowledges of truth and good from the Word and from a life according to them, is signified by a crown in many other passages in the Word, as in Isaiah 28:5; Jeremiah 13:18; Lamentations 5:15, 16; Ezekiel 21:25, 26; 23:42; Zech. 6:11-13; Psalms 89:38, 39; 132:17, 18; Job. 19:9; Apoc. 3:11; 4:4. The custom of crowning kings comes down from ancient times, when men were acquainted with representatives and significatives, for they knew that kings represented the Lord as to Divine truth, and that a crown was used to signify wisdom. (That kings represented the Lord as to Divine truth, may be seen, Arcana Coelestia 1672, 2015, 2069, 3009, 4581, 4966, 5068, 6148.) That those who are in truths are called kings and kings' sons (see above, n. 31). And because those who are in the knowledges of truth are called kings in the Word, and kings have crowns, therefore in this place, where they are treated of, it is said that they should receive a crown of life.

  
/1232  
  

Translation by Isaiah Tansley. Many thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.