圣经文本

 

Ezekiel第16章

学习

   

1 Lại có lời Ðức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy:

2 Hỡi con người, hãy làm cho Giê-ru-sa-lem biết những sự gớm ghiếc của nó.

3 Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán cùng Giê-ru-sa-lem như vầy: Bởi cội rễ và sự sanh ra của mầy ở đất Ca-na-an; cha mầy là người A-mô-rít, mẹ là người Hê-tít.

4 Về sự mầy sanh ra, trong ngày mầy mới đẻ, rún mầy chưa cắt, chưa rửa mầy trong nước cho được thanh sạch, chưa xát bằng muối, chưa bọc bằng khăn.

5 Chẳng có mắt nào thương mầy, đặng làm một việc trong những việc đó cho mầy vì lòng thương xót mầy; song mầy đã bị quăng giữa đồng trống trong ngày mầy sanh ra, vì người ta gớm mầy.

6 Khi ta qua gần mầy, thấy mầy tắm trong máu mình, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống! Thật, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống!

7 Ta đã làm cho mầy thêm nhiều ra, như vật đồng ruộng mọc lên. Mầy đã nẩy nở, lớn lên, và trở nên đẹp đẽ lắm. Vú mầy dậy lên, tóc mầy dài ra, nhưng hãi còn ở lỗ và trần truồng.

8 Khi ta qua gần mầy, và nhìn mầy, nầy, tuṀ•i mầy nầy, mầy €‘ã đến tuổi yêu mến. Ta lấy áo ngoài ta trùm trên mầy, che sự trần truồng mầy. Phải, ta thề cùng mầy và kết giao ước với mầy, thì mầy trở nên của ta, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

9 Ta rửa mầy trong nước, làm cho sạch máu vấy mình mầy, và xức dầu cho.

10 Ta mặc áo thêu cho mầy, cho mầy mang giày sắc lam, thắt lưng mầy bằng vải gai mịn, đắp cho mầy bằng hàng lụa.

11 Ta lấy đồ trang sức giồi cho mầy, xỏ vòng vào tay, mang kiềng vào cỡ,

12 tra khoen nơi mũi, đeo hoa vào tai, và đội mão đẹp trên đầu mầy.

13 Như vầy, mầy được trang sức bằng vàng bằng bạc; áo xống của mầy bằng vải gai mịn, bằng hàng lụa, bằng đồ thêu; mầy nuôi mình bằng bột mì lọc, bằng mật ong và bằng dầu. Mầy đã trở nên cực đẹp, và thạnh vượng đến nỗi được ngôi hoàng hậu.

14 Danh tiếng mầy lừng lẫy trong các nước bởi sắc đẹp mầy; vì sự đẹp là toàn vẹn bởi oai nghi của ta mà ta đã đặt trên mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

15 Nhưng mầy cậy sắc đẹp mình; cậy danh tiếng mình mà buông sự dâm dục, hành dâm cùng mọi kẻ trải qua, phó mình mầy cho nó.

16 Mầy dùng áo xống mình, trang sức nhiều mùi, và làm sự dâm loạn tại đó; đều ấy sẽ chẳng đến, cũng sẽ chẳng có bao giờ.

17 Mầy cũng đã lấy những đồ trang sức trọng thể, làm bằng vàngbạc mà ta đã ban cho mầy; mầy dùng làm hình người nam, rồi hành dâm với nó.

18 Mầy lấy áo xống thêu của minh mà đắp cho chúng nó, lấy dầu và hương của ta bày ra trước mặt chúng nó.

19 Bánh mà ta đã ban cho mầy, bột mì lọc, dầu, và mật ong mà ta cho mầy ăn, thì mầy đem mà bày ra hết trước mặt chúng nó, để làm mùi thơm tho. Thật, có sự ấy, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

20 Mầy đã bắt những con trai con gái mà mầy đã sanh ra cho ta, đem dâng cho chúng nó đặng nuốt đi. Những sự dâm ô đó há phải là nhỏ mọn sao?

21 Mầy đã giết con cái ta, và đã đưa qua trên lửa mà nộp cho chúng nó.

22 Giữa mọi sự gớm ghiếc và sự tà dâm mầy, mầy không nhớ lúc còn thơ trẻ, khi mầy hãi còn ở lỗ, truồng trần hết cả, tắm trong máu mình.

23 Chúa Giê-hô-va phán: Khốn nạn, khốn nạn cho mầy! sau khi mầy làm mọi sự dự ấy,

24 lại xây vòng khung cho mình, dựng nơi cao cho mình trên mọi đường phố.

25 Nơi lối vào các đường phố, mầy xây nơi cao mình, và đã làm cho sự đẹp đẽ mầy nên gớm ghiếc, mầy đã nộp mình cho mọi người đi qua, và thêm nhiều sự tà dâm mầy.

26 Mầy đã hành dâm với những người Ê-díp-tô, là người lân cận mầy có thân thể mạnh mẽ, mầy đã thêm nhiều sự tà dâm đặng chọc giận ta.

27 Vậy, ta đã giang tay ta trên mầy; bớt phần đã chỉ định cho mầy, và phó mầy cho ý muốn của kẻ ghét mầy, tức các con gái Phi-li-tin, chúng nó đã mắc cỡ về sự hành dâm của mầy.

28 Mầy cũng đã hành dâm cùng những người A-si-ri, vì mầy không no chán. Sau khi đã phạm tội tà dâm với chúng nó, mầy còn chưa no chán.

29 Vả, mầy đã thêm nhiều sự dâm dục với đất Ca-na-an cho đến Canh-đê, thế mà mầy cũng chưa no chán!

30 Chúa Giê-hô-va phán: Ôi! lòng mầy luốt lát là dường nào, mầy phạm mọi việc đó, là việc của đờn bà tà dâm không biết xấu.

31 Khi mầy xây vòng khung mình nơi lối vào mỗi đường, dựng nơi cao trên mỗi đường phố, mầy không giống như đứa điếm đĩ, bởi mầy khinh tiền công;

32 mầy là đờn bà ngoại tình, tiếp người lạ thay vì chồng mình.

33 Hễ là đứa điếm đĩ thì được tiền công; nhưng mầy thì dâng lễ vật cho hết thảy tình nhơn mầy; mầy đã hối lộ cho chúng, để chúng đến tư bề mà hành dâm với mầy.

34 Mầy đã làm trái với đờn bà khác trong sự tà dâm mầy, vì người ta không tìm mầy; và mầy trả tiền công, còn người ta không cho mầy chi hết. Ấy là mầy trái với những kẻ khác!

35 Vậy nên, hỡi kẻ điếm đĩ, hãy nghe lời của Ðức Giê-hô-va.

36 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì cớ mầy đã đổ ra sự ô uế, tỏ ra sự trần truồng bởi sự hành dâm với tình nhơn mầy; và vì cớ mọi thần tượng gớm ghiếc của mầy, cũng vì cớ máu con cái mầy đã dâng cho chúng nó,

37 cho nên, nầy, ta sẽ nhóm hết thảy tình nhơn mầy, tức những kẻ mầy ưa thích, mọi kẻ mầy yêu, mọi kẻ mầy ghét; ta sẽ nhóm chúng nó từ mọi bề đến nghịch cùng mầy; ta sẽ lột truồng mầy cho chúng nó, chúng nó sẽ thấy hết.

38 Ta sẽ đoán phạt mầy như đoán phạt đờn bà bội chồng và làm đổ máu; ta sẽ lấy máu của sự giận dữ và ghen tương mà đổ trên mầy.

39 Ta cũng sẽ phó mầy vào tay chúng nó: chúng nó sẽ phá vòng khung và đổ các nơi cao của mầy; lột áo xống mầy, để mầy ở lỗ và truồng trần.

40 Chúng nó sẽ khiến một lũ người lên nghịch cùng mầy, ném đá mầy và đâm mầy bằng gươm.

41 Chúng nó sẽ lấy lửa đốt nhà mầy, đoán xét mầy trước mắt nhiều đờn bà; ta sẽ làm cho mầy hết hành dâm và mầy cũng không cho tiền công nữa.

42 Vậy thì cơn giận ta sẽ dứt, sự ghen tương ta lìa khỏi mầy, và ta yên lặng, không giận nữa.

43 Vì mầy không nhớ lúc mình còn thơ bé, và đã nóng giận nghịch cùng ta trong mọi việc; cho nên, nầy, ta cũng sẽ làm cho đường lối mầy lại đổ trên đầu mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy; mầy sẽ không thêm sự hành dâm nầy vào mọi sự gớm ghiếc mầy nữa.

44 Phàm người hay dùng tục ngữ, sẽ lấy câu tục ngữ nầy mà nói về mầy: Mẹ thế nào, con gái thế ấy!

45 Mầy là con gái của mẹ mầy, mẹ mầy đã chán bỏ chồng con mình; mầy là em các chị mầy, các chị mầy đã chán bỏ chồng con mình; mẹ mầy là người Hê-tít, và cha mầy là người A-mô-rít.

46 Chị mầy là Sa-ma-ri cũng các con gái nó, ở bên tả mầy; em mầy là Sô-đôm cùng các con gái nó, ở bên hữu mầy.

47 Còn mầy không bước đi trong đường chúng nó, và không phạm những sự gớm ghiếc giống nhau; mầy cho điều đó là nhỏ mọn, nhưng mầy đã tự làm ra xấu hơn chúng nó trong mọi đường lối mầy nữa.

48 Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, Sô-đôm, em mầy, chính mình nó và con gái nó chưa từng làm sự mầy và con gái mầy đã làm.

49 Nầy, đây là sự gian ác của em gái mầy là Sô-đôm và các con gái nó: ở kiêu ngạo, ăn bánh no nê, và ở nể cách sung sướng; nó lại không bổ sức cho tay kẻ nghèo nàn và thiếu thốn.

50 Chúng nó đã trở nên cao ngạo, phạm những sự gớm ghiếc trước mặt ta; nên ta đã trừ chúng nó đi, vừa khi ta thấy mọi điều đó.

51 Sa-ma-ri chưa phạm đến phân nửa tội mà mầy đã phạm; mầy đã thêm nhiều sự gớm ghiếc hơn nó, và bởi những sự gớm ghiếc mầy đã phạm, thì chị em mầy con được kể là công bình.

52 Mầy xét đoán chị em mầy, ấy là mầy chuốc lấy sự xấu hổ mình. Vì cớ tội lỗi mầy còn là đáng gớm hơn chúng nó, thì chúng nó là công bình hơn mầy. Vậy, mầy cũng hãy mang nhơ chịu hổ, vì mầy đã làm cho chị em mầy được kể là công bình!

53 Ta sẽ đem những phu tù của Sô-đôm và các con gái nó trở về, đem những phu tù của Sa-ma-ri và các con gái nó trở về, cũng đem các phu tù của mầy ở giữa chúng nó trở về nữa;

54 để mầy mang nhuốc mình, và chịu hổ về mọi điều mầy đã làm, vì đã làm cho chúng nó được yên ủi.

55 Chị em mầy, Sô-đôm và con gái nó, sẽ trở lại như khi xưa. Sa-ma-ri cùng con gái nó cũng trở lại như khi xưa. Mầy cùng con gái mầy cũng sẽ trở lại như khi xưa.

56 Trong ngày mầy kiêu ngạo, miệng mầy chẳng nhắc đến tên Sô-đôm, em mầy;

57 lúc đó sự dự của mầy chưa lộ ra, mầy còn chưa bị những lời nhiếc móc của con gái Sy-ri và hết thảy các xứ lân cận, của các con gái Phi-li-tin nó khinh dể mầy tư bề.

58 Mầy đã mang lấy sự hành dâm và sự gớm ghiếc của mầy, Ðức Giê-hô-va phán vậy.

59 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Mầy đã khinh dể lời thề mà dứt bỏ giao ước ta, ta sẽ đối đãi mầy như mầy đã làm.

60 Dầu vậy, ta sẽ nhớ lại giao ước ta đã lập với mầy đương ngày mầy thơ bé, ta vì mầy sẽ lập một giao ước đời đời.

61 Khi mầy sẽ nhận lấy những chị em mầy, mầy sẽ nhớ lại đường lối mình mà hổ thẹn; bấy giờ ta sẽ trao chúng nó cho mầy làm con gái, nhưng không cứ theo giao ước mầy.

62 Ta sẽ lập giao ước ta với mầy, mầy sẽ biết ta là Ðức Giê-hô-va;

63 hầu cho mầy được nhớ lại và hổ ngươi; vì chớ sự xấu hổ mầy, mầy chẳng còn mở miệng nữa, khi ta đã tha thứ mọi điều mầy đã làm, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

   

来自斯威登堡的著作

 

Arcana Coelestia#9166

学习本章节

  
/10837  
  

9166. 'An oath of Jehovah shall be between them both' means enquiry made through truths from the Word regarding every single aspect of these things. This is clear from the meaning of 'an oath' as confirming through truths, dealt with in 2842, 3037, 3375, so that 'an oath of Jehovah' means doing so through truths from the Word, for the Word contains Jehovah's truths, that is, God's truths; and from the meaning of 'them both' as in every single aspect, for in the internal sense 'between both' does not mean between two but in every single aspect. 'Two' means things joined together to make a single whole, 1686, 3519, 5194, 8423, thus all that composes the whole, or every single aspect of it. This is what those in heaven perceive 'two' to be; and the reason why they do so is that when a discussion takes place among angels regarding two truths at variance with each other, a scene in which two spirits are arguing with each other presents itself on the level below. And since these spirits are the subordinates of a number of communities, every single aspect of one truth appears with one spirit, and every single aspect of the other truth with the other spirit. From this the angels perceive how the two are able to be linked together. I have been allowed to know from experience that this is what happens. So it is that when the words 'them both' are used in reference to truths they mean in every single aspect. This also is the reason why 'two' means something complete, 9103.

[2] The reason why it was permissible among the Israelite and Jewish nation to swear by Jehovah was that they were not internal, only external people, and when they engaged in the worship of God they did so on an external and not an internal level. The fact that they were like this, see 4281, 4293, 4429, 4433, 4680, 4844, 4847, 4865, 4903, 6304, 8588, 8788, 8806. When the confirmation of a truth comes down into the external man separated from the internal, it is effected by means of an oath; but not so when it comes down into the external by way of the internal. For in the internal man truth appears in its own light, but in the external without the internal truth appears in darkness. This explains why the celestial angels, who inhabit the inmost or third heaven, being in the highest degree of light do not even confirm truths by the use of reasons. Still less do they engage in argument and reasoning about truths; they simply say Yes or No, which they do by virtue of an ability received from the Lord to perceive and see them.

[3] This explains why the Lord has said the following regarding oaths,

You have heard that it was said, You shall not swear falsely, but shall perform to the Lord your oaths. But I say to you, You shall not swear at all, neither by heaven, for it is God's throne, nor by the earth, for it is His footstool, nor by Jerusalem, for it is the city of the great King. Nor shall you swear by your head, for you cannot make one hair white or black. But let your words be, Yes, yes; No, no; anything beyond this is from evil. 1 Matthew 5:33-37.

These words imply that confirmation of God's truths should come from the Lord and not from man, which it does when people are internal and not external. For people who are external confirm truths by means of oaths, but those who are internal do so by means of reasons, while those who are even more internal do not confirm them at all but simply say It is so, or It isn't so. Those who are external are called natural people, those who are internal are called spiritual people, and those even more internal are called celestial people. The last of these - celestial people - have the ability, received from the Lord, to perceive intuitively whether something is true or not, see 2708, 2715, 2718, 3246, 4448, 7877. All this shows what was implied when the Lord said, You shall not swear at all, and also Let your words be Yes, yes; No, no. But why He also said that they were not to swear by heaven, by the earth, by Jerusalem, or by their head, and that any words beyond 'Yes, yes; No, no' are from evil, must be explained.

[4] Swearing by heaven means doing so by Divine Truth, thus by the Lord there. Heaven is heaven not by virtue of the angels regarded in themselves but by virtue of the Divine Truth emanating from the Lord, thus by virtue of the Lord Himself, within them; for the Divine within them is what enables them to be angels of heaven and be called angels of heaven. This explains why those in heaven are said to be 'in the Lord', why the Lord is the All in every single thing of heaven, and also why angels are God's truths, being recipients of God's truth emanating from the Lord.

Heaven is heaven and is called heaven by virtue of what is Divine and the Lord's there, see 552, 3038, 3700. Angels are God's truths, 4295, 4402, 7268, 7873, 8301. Something of the Lord is meant by an angel in the Word, 1925, 2821, 3039, 4085, 4295, 6280.

Since heaven is the Lord in respect of Divine Truth, it says 'you shall not swear by heaven, for it is God's throne'. 'God's throne' is Divine Truth which emanates from the Lord, 5313, 6397, 9039.

[5] Swearing by the earth however is doing so by the Church, thus by Divine Truth there. For just as heaven is the Lord by virtue of Divine Truth that emanates from Him, so too is the Church, the Church being the Lord's heaven or His kingdom on earth. For the meaning of 'earth' in the Word as the Church, see 662, 1066, 1262, 1733, 1850, 2117, 2118 (end), 2928, 3355, 4447, 4535, 5577, 8011, 8732. And since 'the earth' is the Church, the place where what is Divine and the Lord's below heaven exists, it says 'you shall not swear by the earth, for it is God's footstool'. 'Footstool' means God's truth below heaven, which is truth as it exists in the literal sense of the Word; for on this sense God's truth in heaven, which is the Word in the internal sense, rests and so to speak stands. Truth as it exists in the literal sense is meant by 'footstool' in David, in Psalms 99:5; 132:7; in Isaiah 60:13; and in Jeremiah, in Lamentations 2:1.

[6] Swearing by Jerusalem however is doing so by teachings that present truth drawn from the Word. For in a broad sense 'Jerusalem' is the Church, 2117, 3654; but when the words 'the earth', meaning the Church, are used, followed by 'Jerusalem', 'Jerusalem' then means the Church's teachings, consequently teachings that present God's truth drawn from the Word. This is why it is called 'the city of the great [King, who is] God', for 'city' in the internal sense of the Word means teachings that present the truth, see 402, 2449, 2943, 3216, 4478, 4492, 4493.

[7] Swearing by his head however means a person's doing so by the truth which he himself believes to be the truth and makes part of his faith; for this as it resides with him constitutes 'his head', and it is also what is meant by 'the head' in Isaiah 15:2; 29:10; in Ezekiel 7:18; 13:18; 16:12; 29:18; in Matthew 6:17; and elsewhere. Therefore it also says, 'for you cannot make one hair white or black'. 'Hair' means truth belonging to the external or natural man, 3301, the kind that exists with those who believe the truth not because they perceive it to be the truth but because the teachings of the Church declare it to be so. And since they know the truth on no other grounds than this it says that they are not to swear by it because they cannot make a hair white or black. 'Making a hair white' means declaring on one's own authority that truth is truth, and 'making a hair black' declaring on one's own authority that falsity is falsity. For 'white' is said in reference to truth, 3301, 3993, 4007, 5319, and therefore 'black' in reference to falsity.

[8] From all this one may now see what is meant by the command not to swear at all, not by heaven, nor by the earth, nor by Jerusalem, nor by one's head, namely that a person should not use what is his own to confirm God's truth but what is the Lord's with him. Therefore it also says finally, Your words shall be Yes, yes; No, no; anything beyond this is from evil. Those who have the ability, which comes from the Lord, to perceive and see truth confirm it in this way alone, even as angels of the inmost or third heaven do, the ones who are called celestial angels, spoken about above. The reason why any words beyond 'Yes, yes; No, no' are from evil is that anything beyond them does not come from the Lord but from a person's proprium or self, thus from evil, since a person's proprium is nothing but evil, see 210, 215, 874-876, 987, 1023, 1044, 1047, 3812 (end), 4328, 5660, 8941, 8944. All this again shows in what way the Lord spoke, that is to say, in such a way that every single word contained an inner meaning, since He spoke from the Divine. Thus He spoke for the benefit of angels at the same time as for men; for angels perceive the Word according to its inner meaning.

脚注:

1. or from the evil one

  
/10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.