圣经文本

 

Cuộc di cư第29章

学习

   

1 Ðây là điều ngươi sẽ làm đặng biệt riêng A-rôn và con trai người riêng ra thánh, để họ làm chức tế lễ trước mặt ta.

2 Hãy bắt một con bò tơ đực và hai con chiên đực không tì vít, dùng bột mì thiệt mịn làm bánh không men, bánh nhỏ không men nhồi với dầu, và bánh tráng không men tẩm dầu;

3 rồi để các bánh đó trong một giỏ dâng luôn lên cùng bò tơ đực và hai chiên đực.

4 Ðoạn, ngươi sẽ biểu A-rôn cùng các con trai người đến gần nơi cửa hội mạc, rồi lấy nước tắm cho họ.

5 Kế đó, lấy bộ áo mặc cho A-rôn, tức là áo lá mặc trong, áo dài của ê-phót, ê-phót, và bảng đeo ngực, rồi lấy đai của ê-phót thắt lưng cho người;

6 đoạn đội cái lên đầu và để thẻ thánh trên ,

7 cùng lấy dầu xức đổ trên đầu và xức cho người.

8 Lại biểu các con trai A-rôn đến gần mặc áo lá cho họ,

9 rồi lấy đai thắt lưng và đội mũ cho A-rôn cùng các con trai người. Thế thì, chức tế lễ sẽ bởi mạng lịnh định đời đời cho họ. Ngươi lập A-rôn và các con trai người là thế.

10 Ðoạn, hãy dắt con bò tơ đực lại gần trước hội mạc, A-rôn cùng các con trai người sẽ nhận tay mình trên đầu con bò đó.

11 Ngươi hãy giết bò đực trước mặt Ðức Giê-hô-va, tại nơi cửa hội mạc;

12 rồi lấy huyết bò đó, nhúng ngón tay vào, bôi các sừng của bàn thờ, và đổ khắp dưới chân bàn thờ.

13 Cũng hãy lấy hết thảy những mỡ bọc ruột, tấm da mỏng bọc gan, hai trái cật và mỡ trên trái cật, mà đem xông trên bàn thờ.

14 Nhưng ở ngoài trại quân hãy thiêu hết thịt, da, và phẩn của con bò đực đó; ấy là một của lễ chuộc tội vậy.

15 Ngươi cũng hãy bắt một trong hai con chiên đực, A-rôn và các con trai ngươi sẽ nhận tay mình trên đầu nó;

16 rồi giết chiên đực đó, lấy huyết mà rưới khắp chung quanh trên bàn thờ.

17 Kế đó, sả chiên ra từng miếng, rửa sạch bộ lòng và giò đi, rồi để lên trên các miếng đã sả và đầu nó;

18 đoạn xông cả con chiên đực tại trên bàn thờ; ấy là một của lễ thiêu, có mùi thơm dâng cho Ðức Giê-hô-va, tức là một của lễ dùng lửa dâng lên cho Ðức Giê-hô-va vậy.

19 Ðoạn, ngươi hãy bắt con chiên đực thứ nhì, A-rôn cùng các con trai người sẽ nhận tay mình trên đầu nó;

20 rồi ngươi giết chiên đực đó, lấy huyết bôi nơi trái tai hữu của A-rôn và của các con trai người, trên ngón cái bàn tay mặt và ngón cái bàn chân mặt; huyết còn dư hãy rưới chung quanh trên bàn thờ.

21 Ngươi hãy lấy huyết ở nơi bàn thờ và dầu xức mà rảy trên mình và quần áo A-rôn, cùng trên mình và quần áo các con trai người. Như vậy, A-rôn cùng quần áo mình, các con trai người cùng quần áo họ sẽ được biệt riêng ra thánh.

22 Vì cớ chiên đực đó dùng làm lễ truyền chức, nên ngươi hãy lấy mỡ, đuôi, mỡ bọc ruột, tấm da mỏng bọc gan, hai trái cật, cùng mỡ trên trái cật và giò bên hữu,

23 lại lấy luôn mộtbánh, một bánh nhỏ nhồi với dầu, và một cái bánh tráng ở trong giỏ bánh không men để trước mặt Ðức Giê-hô-va;

24 rồi ngươi để mấy món đó trong lòng bàn tay A-rôn, và trong lòng bàn tay của các con trai ngươi, mà đưa qua đưa lại trước mặt Ðức Giê-hô-va.

25 Ðoạn, hãy lấy ra khỏi bàn tay họ đem xông trên bàn thờ, ở trên của lễ thiêu, để cho có mùi thơm trước mặt Ðức Giê-hô-va; ấy là một của lễ dùng lửa dâng lên cho Ðức Giê-hô-va.

26 Cũng hãy lấy cái o chiên đực về lễ lập A-rôn mà đưa qua đưa lại trước mặt Ðức Giê-hô-va. Ấy sẽ về phần ngươi.

27 Vậy, ngươi sẽ biệt riêng ra thánh cái o và giò của chiên đực đã dùng làm lễ lập A-rôn cùng các con trai người, tức là o đã đưa qua đưa lại, và giò đã giơ lên.

28 Lễ vật nầy sẽ do nơi Y-sơ-ra-ên dâng cho A-rôn cùng các con trai người tùy theo mạng lịnh đời đời đã lập, vì là một điều ban cho bởi trong các của lễ thù ân của dân Y-sơ-ra-ên, tức là một của lễ giơ lên mà họ dâng cho Ðức Giê-hô-va vậy.

29 Những áo thánh của A-rôn sẽ để lại cho các con trai nối sau người, để họ mặc áo đó, được xức dầu và lập trong chức tế lễ.

30 Ai trong vòng con trai người được làm thầy tế lễ thế cho ngươi, mà đến hội mạc đặng hầu việc tại nơi thánh, thì sẽ mặc áo đó trong bảy ngày.

31 Ðoạn, ngươi hãy bắt con chiên đực dùng làm lễ thiết lập mà nấu thịt nó trong một nơi thánh.

32 A-rôn cùng các con trai người sẽ ăn thịt chiên đực đó, cùng bánh trong giỏ nơi cửa hội mạc.

33 Vậy, họ sẽ ăn các món nầy, bởi đó được chuộc tội, để lập và biệt họ riêng ra thánh; nhưng khách ngoại bang chẳng được ăn, vì các món đó đã biệt riêng ra thánh rồi.

34 Nếu thịt lễ thiết lập và bánh còn dư lại đến ngày mai, ngươi hãy thiêu trong lửa, chớ nên ăn, vì là của đã biệt riêng ra thánh.

35 Vậy, theo mọi điều ta phán dặn, ngươi hãy làm cho A-rôn cùng các con trai người, và lập họ trong bảy ngày.

36 Mỗi ngày hãy dâng một con bò tơ đực đặng chuộc tội, và dâng vì bàn thờ một của lễ chuộc tội cùng xức dầu cho để biệt bàn thờ riêng ra thánh.

37 Trong bảy ngày ngươi hãy làm lễ chuộc tội cho bàn thờ và biệt riêng ra thánh; bàn thờ sẽ trở nên rất thánh, phàm vật chi đụng đến đều sẽ được nên thánh vậy.

38 Ðây là các điều ngươi sẽ dâng lên bàn thờ: Hai chiên con một tuổi, mỗi ngày thường thường như vậy.

39 Buổi sớm mai ngươi hãy dâng một trong hai chiên con; con thứ nhì hãy dâng vào buổi chiều tối.

40 Với con chiên thứ nhất, hãy dâng một phần mười bột mì mịn nhồi với một phần tư hin dầu ép, và cùng lễ quán một phần tư hin rượu nho.

41 Về con chiên thứ nhì hãy dâng vào buổi chiều tối với một của lễ và một lễ quán y như lễ sớm mai; ấy là một của lễ thiêu, có mùi thơm dâng cho Ðức Giê-hô-va.

42 Ấy là một của lễ thiêu mà các ngươi phải dâng luôn luôn, trải qua các đời, tại cửa hội mạc trước mặt Ðức Giê-hô-va, là nơi ta sẽ giáng lâm mà phán cùng ngươi.

43 Vậy, ta sẽ có tại đó cùng dân Y-sơ-ra-ên; chỗ nầy sẽ vì sự vinh hiển ta mà được biệt riêng ra thánh.

44 Ta sẽ biệt hội mạc cùng bàn thờ riêng ra thánh; cùng biệt A-rôn và các con trai người riêng ra thánh nữa, đặng họ làm chức tế lễ trước mặt ta.

45 Ta sẽ ở giữa dân Y-sơ-ra-ên, làm Ðức Chúa Trời dân ấy.

46 Dân ấy sẽ biết ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời của chúng nó, đã đem chúng nó ra khỏi xứ Ê-díp-tô đặng ở giữa vòng họ. Ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời của họ.

   

来自斯威登堡的著作

 

Arcana Coelestia#10135

学习本章节

  
/10837  
  

10135. 'And you shall offer the other lamb between the evenings' means a similar removal of evils in a state of light and love in the external man. This is clear from the meaning of 'offering a lamb', or sacrificing it, as being removed from evils by means of the good of innocence from the Lord, as immediately above in 10134; and from the meaning of 'between the evenings' as in a state of light and love in the external man. In the Word 'evening' means a state involving interior things when the truths of faith are set in obscurity, and forms of the good of love are in some coldness; for angels experience different states of love and light, just as in the world different times of day - morning, midday, evening, night or twilight prior to morning, and morning again - give way to one another. When the angels experience a state of love, to them it is morning, and the Lord appears before them as the rising Sun. When they experience a state of light, to them it is midday. When however they experience a state of light set in obscurity, to them it is evening; and when after this they experience a state of love set in obscurity or some coldness, for them it is night, or rather the twilight before morning.

[2] Such states experienced by the angels follow unceasingly one after another, and serve unceasingly to make them more perfect. But those changes are not due to the Sun there, to its rising and setting, but to the state of the interiors within the angels themselves; for as with people in the world they have a desire at one time to turn towards their internal interests, at another towards their external ones. When they turn towards internal interests they experience a state of love and consequently of light in clearness, and when they turn towards external interests they experience a state of love and consequently of light set in obscurity; for what is external is such, compared with what is internal. This is the origin of the changes of state experienced by angels. The reason why they have such states and such changes is that the Sun of heaven, which in that world is the Lord, is the Divine Love itself. Therefore the heat radiating from it is the good of love, and the light from it is the truth of faith. For everything radiating from that Sun has life, unlike the things radiating from the sun in the world, which are dead.

[3] From this it becomes clear what heavenly heat is and what heavenly light is, also why it is that 'heat', 'flame', and 'fire' in the Word mean the good of love, 'light' and its 'brightness' the truth of faith, and 'the sun' the Lord Himself in respect of Divine Love.

The Lord in heaven is the Sun, see 3636, 3643, 4321(end), 5097, 7078, 7083, 7171, 7173, 8812.

The heat from it is the good of love, 3338, 3339, 3636, 3693, 4018, 5215, 6032, 6314.

The light from that Sun is Divine Truth, the source of faith, intelligence, and wisdom, see the places referred to in 9548, 9684.

From all this it now becomes clear what 'morning' and what 'evening' mean.

[4] But it should be recognized that in the present verse 'the morning' implies midday as well, and evening early morning twilight as well; for when the words 'morning and evening' are used in the Word an entire day is meant, so that 'morning' includes midday, and 'evening' night or twilight. This explains why 'the morning' in the present verse means a state of love and also of light in clearness, that is, in the internal man, and 'the evening' a state of light, as well as of love in obscurity, that is, in the external man.

[5] The fact that 'between the evenings' is not used to mean the period of time between the evening of one day and the evening of the next day, but the time between evening and morning, thus all of the night or twilight, is evident from the consideration that the continual burnt offering of a lamb was presented not only in the evening but also in the morning. From this it becomes clear that something similar is meant elsewhere by 'between the evenings', for example, where it says that the Passover should be kept between the evenings, Exodus 12:6; Numbers 9:5, 11, which is explained in yet another place by the following words,

You shall sacrifice the Passover in the evening when the sun goes down, at the fixed time of the departure from Egypt. After that you shall cook and eat it in the place which Jehovah your God will have chosen; and in the morning you shall turn 1 and go into your tents. Deuteronomy 16:6-7.

[6] The fact that 'evening' in general means a state of light shining in obscurity is clear in Jeremiah,

Arise, and let us go up into the south. Woe to us, for the day goes away, for the shadows of evening are set at an angle! Arise, and let us go up at night, and let us destroy the palaces. Jeremiah 6:4-5.

Here 'evening' and 'night' mean the last times of the Church, when all matters of faith and love have been destroyed. In Zechariah,

There will be one day, which is known to Jehovah, when around evening time there will be light. On that day living waters will go out from Jerusalem. And Jehovah will be King over all the earth. Zechariah 14:7-9.

This refers to the Lord's Coming. The end of the Church is meant by 'evening time'; 'light' is the Lord's Divine Truth. A similar example occurs in Daniel,

The holy one said to me, Up to the evening, [when it is becoming] the morning, two thousand three hundred times. Daniel 8:13-14.

  
/10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.