The Bible

 

Ô-sê 13

Study

   

1 Vừa khi Ép-ra-im nói ra, người ta run rẩy. Nó đã lên mình trong Y-sơ-ra-ên. Nhưng sau khi vì cớ Ba-anh mà phạm tội thì nó chết mất.

2 Vả, bây giờ chúng nó cứ phạm tội càng ngày càng thêm; dùng bạc làm những tượng đúc cho mình, những hình tượng theo trí khôn mình; cả sự đó là công việc của thợ khéo! Người ta nói về chúng nó rằng: Ðể mặc kẻ dâng của lễ hôn con.

3 Vậy nên, chúng nó sẽ giống như mây ban mai, như móc buổi sáng tan đi lúc sớm, như rơm rác bị gió lốc đùa khỏi sân đạp lúa, như khói bởi ống khói thoát ra!

4 Nhưng mà, ấy chính ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi từ khi ngươi ra khỏi đất Ê-díp-tô, và ngoài ta, ngươi chớ nên nhận biết thần nào khác: ngoài ta không có đấng cứu nào khác!

5 Ta đã biết ngươi trong đồng vắng, trong đất khô khan.

6 Chúng nó đã được no nê theo đồng cỏ; và được no nê rồi, thì chúng nó sanh lòng kiêu ngạo; vậy nên chúng nó đã quên ta.

7 Vì thế, ta đối với chúng nó sẽ như là sư tử. Ta sẽ như con beo rình chúng nó trên đường.

8 Ta sẽ vồ trên chúng nó như con gấu cái bị cướp mất con nó. Ta sẽ xé cái bọc lòng chúng nó, và sẽ nuốt chúng nó ở đó như sư tử cái. Thú rừng sẽ xé chúng nó.

9 Hỡi Y-sơ-ra-ên, sự bại hoại của ngươi, ấy là tại ngươi dấy loạn nghịch cùng ta, tức là Ðấng giúp ngươi.

10 Vậy vua ngươi ở đâu? hầu cho người giải cứu ngươi trong hết thảy các thành! nào những quan xét ngươi là những người mà ngươi nói với rằng: Hãy cho tôi một vua và các quan trưởng!

11 Ta đã nhơn cơn giận mà ban cho ngươi một vua, và đã nhơn cơn giận mà cất đi.

12 Sự gian ác của Ép-ra-im đã ràng buộc, tội lỗi nó đã giấu để.

13 Sự đau đớn của đờn bà đẻ sẽ đến trên nó. Nhưng nó là con trai không khôn ngoan; vì, đến kỳ rồi, nó không nên chậm trễ ở trong dạ con.

14 Ta sẽ cứu chúng nó khỏi quyền lực của âm phủ, và chuộc chúng nó ra khỏi sự chết. Hỡi sự chết, nào tai vạ mầy ở đâu? Hỡi âm phủ, nào sự hủy hoại mầy ở đâu? ôi! sự ăn năn sẽ bị giấu khỏi mắt ta.

15 Ví dầu Ép-ra-im có đậu trái giữa anh em nó, nhưng gió đông sự dậy; tức là hơi thở của Ðức Giê-hô-va lên từ đồng vắng, sẽ đến làm khô các suối và cạn các mạch nước. Kẻ nghịch sẽ cướp những kho tàng chứa mọi khí mạnh quí báu.

16 Sa-ma-ri sẽ mang tội nó, vì nó đã dấy loạn nghịch cùng Ðức Chúa Trời mình! Chúng nó sẽ ngã bởi gươm; các con trẻ chúng nó sẽ bị dập nát, và những đờn bà của chúng nó có chửa sẽ bị mổ bụng.

   

From Swedenborg's Works

 

True Christian Religion #21

Study this Passage

  
/ 853  
  

21. (iii) THE DIVINE BEING IS BEING (ESSE) IN ITSELF, AND AT THE SAME TIME COMING-INTO-BEING (EXISTERE) IN ITSELF.

Jehovah God is Being in itself, because He is I am, the very, sole and prime source, from eternity to eternity, of everything in existence, which allows it to exist. In this and no other sense He is the Beginning and the End, the First and the Last, Alpha and Omega. One cannot say that His Being is from itself, because 'out of itself' presupposes what is earlier and thus time; but time is inconsistent with the Infinite, which is said to be 'from eternity'. It also presupposes another God, who is God in Himself, and thus God originating from God; in other words, that God formed Himself, so that He could not be uncreated or infinite, because in this case He would have distinguished Himself either from Himself or from another.

It follows from the fact that God is Being in itself that He is Love in itself, Wisdom in itself and Life in itself, and that it is He who is the source of everything, who is the point of reference of everything, if it is to exist. It is clear from the Lord's words in John (John 5:26) that God is Life in itself and thus God; and in Isaiah:

I, Jehovah, make all things, I alone spread out the heavens and stretch out the earth by Myself, Isaiah 44:24.

and that He is the only God and there is no God beside Him (Isaiah 45:14-15, 21-22; Hosea 13:4).

[2] The reason why God is not only Being in itself, but also Coming-into-Being in itself is that unless Being comes into being it does not exist; and likewise Coming-into-Being can only arise from Being. Therefore the one supposes the other. In the same way form cannot exist without substance; nothing can be predicated of substance unless it has form, and what is devoid of qualities is in itself nothing. The terms Being (Esse) and Coming-into-Being (Existere) are used here, not Essence and Existence, because a distinction should be made between Being and Essence, and therefore between Coming-into-Being and Existence, similar to that between prior and posterior, and what is prior is more universal than what is posterior. Infinity and eternity are applicable to the Divine Being, but the Divine Love and the Divine Wisdom and through them both omnipotence and omnipresence are applicable to the Divine Essence and Existence. These subjects will be discussed in their proper place.

  
/ 853  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.