The Bible

 

Sáng thế 6

Study

   

1 Vả, khi loài người khởi thêm nhiều trên mặt đất, và khi loài người đã sanh được con gái rồi,

2 các con trai của Ðức Chúa Trời thấy con gái loài người tốt đẹp, bèn cưới người nào vừa lòng mình mà làm vợ.

3 Ðức Giê-hô-va phán rằng: Thần ta sẽ chẳng hằng ở trong loài người luôn; trong điều lầm lạc, loài người chỉ là xác thịt; đời người sẽ là một trăm hai mươi năm mà thôi.

4 Ðời đó và đời sau, có người cao lớn trên mặt đất, vì con trai Ðức Chúa Trời ăn ở cùng con gái loài người mà sanh con cái; ấy những người mạnh dạn ngày xưa là tay anh hùng có danh.

5 Ðức Giê-hô-va thấy sự hung ác của loài người trên mặt đất rất nhiều, và các ý tưởng của lòng họ chỉ là xấu luôn;

6 thì tự trách đã dựng nên loài người trên mặt đất, và buồn rầu trong lòng.

7 Ðức Giê-hô-va phán rằng: Ta sẽ hủy diệt khỏi mặt đất loài người mà ta đã dựng nên, từ loài người cho đến loài súc vật, loài côn trùng, loài chim trời; vì ta tự trách đã dựng nên các loài đó.

8 Nhưng Nô-ê được ơn trước mặt Ðức Giê-hô-va.

9 Nầy là dòng dõi của Nô-ê. Nô-ê trong đời mình là một người công bình và toàn vẹn, đồng đi cùng Ðức Chúa Trời.

10 Nô-ê sanh ba con trai là Sem, Cham và Gia-phết.

11 Thế gian bấy giờ đều bại hoại trước mặt Ðức Chúa Trờiđầy dẫy sự hung ác.

12 Nầy, Ðức Chúa Trời nhìn xem thế gian, thấy điều bại hoại, vì hết thảy xác thịt làm cho đường mình trên đất phải bại hoại.

13 Ðức Chúa Trời bèn phán cùng Nô-ê rằng: Kỳ cuối cùng của mọi xác thịt đã đưa đến trước mặt ta; vì cớ loài người mà đất phải đầy dẫy điều hung hăng; vậy, ta sẽ diệt-trừ họ cùng đất.

14 Ngươi hãy đóng một chiếc tàu bằng cây gô-phe, đóng có từng phòng, rồi trét chai bề trong cùng bề ngoài.

15 Vậy, hãy làm theo thế nầy: Bề dài tàu ba trăm thước, bề ngang năm mươi thước, bề cao ba mươi thước.

16 Trên tàu ngươi sẽ làm một cửa sổ, bề cao một thước, và chừa một cửa bên hông; ngươi sẽ làm một từng dưới, một từng giữa và một từng trên.

17 Còn ta đây, ta sẽ dẫn nước lụt khắp trên mặt đất, đặng diệt tuyệt các xác thịt có sanh khí ở dưới trời; hết thảy vật chi ở trên mặt đất đều sẽ chết hết.

18 Nhưng ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, rồi ngươi và vợ, các con và các dâu của ngươi, đều hãy vào tàu.

19 Về các loài sanh vật, ngươi hãy dẫn xuống tàu mỗi loài một cặp, có đực có cái, có trống có mái, hầu cho ở cùng ngươi đặng giữ tròn sự sống;

20 chim tùy theo loại, súc vật tùy theo loại, côn trùng tùy theo loại, mỗi thứ hai con, sẽ đến cùng ngươi, để ngươi giữ tròn sự sống cho.

21 Lại, ngươi hãy lấy các thứ đồ ăn đem theo, đặng để dàng làm lương thực cho ngươi và các loài đó.

22 Nô-ê làm các điều nầy y như lời Ðức Chúa Trời đã phán dặn.

   

From Swedenborg's Works

 

Arcana Coelestia #598

Study this Passage

  
/ 10837  
  

598. He found grace in the eyes of Jehovah, signifies that the Lord foresaw that the human race might thus be saved. The Lord’s mercy involves and looks to the salvation of the whole human race; and it is the same with His “grace” and therefore the salvation of the human race is signified. By “Noah” is signified not only a new church, but also the faith of that church, which was the faith of charity. Thus the Lord foresaw that through the faith of charity the human race might be saved (concerning which faith hereafter).

[2] But there is a distinction in the Word between “mercy” and “grace” and this in accordance with the difference that exists in those who receive them; “mercy” being applied to those who are celestial, and “grace” to those who are spiritual; for the celestial acknowledge nothing but mercy, and the spiritual scarcely anything but grace. The celestial do not know what grace, is; the spiritual scarcely know what mercy is, which they make one and the same with grace. This comes from the ground of the humiliation of the two being so different; they who are in humiliation of heart implore the Lord’s mercy; but they who are in humiliation of thought beseech His grace; and if these implore mercy, it is either in a state of temptation, or is done with the mouth only and not from the heart. Because the new church called “Noah” was not celestial but spiritual, it is not said to have found “mercy” but “grace” in the eyes of Jehovah.

[3] That there is a distinction in the Word between “mercy” and “grace” is evident from many passages where Jehovah is called “merciful and gracious” (as in Psalms 103:8; 11:4; 45:8; Joel 2:13). The distinction is likewise made in other places, as in Jeremiah:

Thus saith Jehovah, The people which were left of the sword found grace in the wilderness, when I went to give rest to him, to Israel. Jehovah appeared unto me from afar; and I have loved thee with an everlasting love; therefore in mercy have I drawn thee (Jeremiah 31:2-3),

where “grace” is predicated of the spiritual, and “mercy” of the celestial.

In Isaiah:

Therefore will Jehovah wait that He may give grace unto you, and therefore will He exalt Himself that He may have mercy upon you (Isaiah 30:18).

Here likewise “grace” regards the spiritual, and “mercy” the celestial. So in the chapter presently following, where Lot says to the angel:

Behold I pray thy servant hath found grace in thine eyes, and thou hast made great thy mercy which thou hast wrought with me, to make alive my soul (Genesis 19:19).

That “grace” relates to spiritual things, which are of faith, or of the understanding, is evident here also in that it is said, he “hath found grace in thine eyes;” and that “mercy” relates to celestial things which are of love, or of the will, is evident from the fact that the angel is said to have “wrought mercy” and to have “made alive the soul.”

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.