The Bible

 

Sáng thế 3

Study

   

1 Vả, trong các loài thú đồng mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời đã làm nên, có con rắn là giống quỉ quyệt hơn hết. ắn nói cùng người nữ rằng: Mà chi! Ðức Chúa Trời há có phán dặn các ngươi không được phép ăn trái các cây trong vườn sao?

2 Người nữ đáp rằng: Chúng ta được ăn trái các cây trong vườn,

3 song về phần trái của cây mọc giữa vườn, Ðức Chúa Trời có phán rằng: Hai ngươi chẳng nên ăn đến và cũng chẳng nên đá-động đến, e khi hai ngươi phải chết chăng.

4 ắn bèn nói với người nữ rằng: Hai ngươi chẳng chết đâu;

5 nhưng Ðức Chúa Trời biết rằng hễ ngày nào hai ngươi ăn trái cây đó, mắt mình mở ra, sẽ như Ðức Chúa Trời, biết điều thiện và điều ác.

6 Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí vì để mở trí khôn, bèn hái ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa.

7 Ðoạn, mắt hai người đều mỡ ra, biết rằng mình lỏa lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân.

8 Lối chiều, nghe tiếng Giê-hô-va Ðức Chúa Trời đi ngang qua vườn, A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt Giê-hô-va Ðức Chúa Trời.

9 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu?

10 A-đam thưa rằng: Tôi có nghe tiếng Chúa trong vườn, bèn sợ, bởi vì tôi lỏa lồ, nên đi ẩn mình.

11 Ðức Chúa Trời phán hỏi: Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng mình lỏa lồ? Ngươi có ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn đó chăng?

12 Thưa rằng: Người nữ mà Chúa đã để gần bên tôi cho tôi trái cây đó và tôi đã ăn rồi.

13 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời phán hỏi người nữ rằng: Người có làm điều chi vậy? Người nữ thưa rằng: Con rắn dỗ dành tôi và tôi đã ăn rồi.

14 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời bèn phán cùng rắn rằng: Vì mầy đã làm điều như vậy, mầy sẽ bị rủa sả trong vòng các loài súc vật, các loài thú đồng, mầy sẽ bò bằng bụng và ăn bụi đất trọn cả đời.

15 Ta sẽ làm cho mầy cùng người nữ, dòng dõi mầy cùng dòng dõi người nữ nghịch thù nhau. Người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người.

16 Ngài phán cùng người nữ rằng: Ta sẽ thêm điều cực khổ bội phần trong cơn thai nghén; ngươi sẽ chịu đau đớn mỗi khi sanh con; sự dục vọng ngươi phải xu hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi.

17 Ngài lại phán cùng A-đam rằng: Vì ngươi nghe theo lời vợ mà ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn, vậy, đất sẽ bị rủa sả vì ngươi; trọn đời ngươi phải chịu khó nhọc mới có vật đất sanh ra mà ăn.

18 Ðất sẽ sanh chông gai và cây tật lê, và ngươi sẽ ăn rau của đồng ruộng;

19 ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về đất, là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi.

20 A-đam gọi vợ là Ê-va, vì là mẹ của cả loài người.

21 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời lấy da thú kết thành áo dài cho vợ chồng A-đam, và mặc lấy cho.

22 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời phán rằng: Nầy, về sự phân biệt điều thiện và điều ác, loài người đã thành một bực như chúng ta; vậy bây giờ, ta hãy coi chừng, e loài người giơ tay khiến cũng hái trái cây sự sống mà ăn và được sống đời đời chăng.

23 Giê-hô-va Ðức Chúa Trời bèn đuổi loài người ra khỏi vườn Ê-đen đặng cày cấy đất, là nơi có người ra.

24 Vậy, Ngài đuổi loài người ra khỏi vườn, rồi đặt tại phía đông vườn Ê-đen các thần chê-ru-bin với gươm lưỡi chói lòa, để giữ con đường đi đến cây sự sống.

   

From Swedenborg's Works

 

Charity #204

Study this Passage

  
/ 215  
  

204. 4. In so far as anyone does not shun evils as sins, he remains in them.

Man was created into the image and likeness of God, and made so that he might be a recipient of the Lord's love and wisdom. But, because he did not want to be a recipient, but wanted to be actual love and wisdom, and thus like God, he consequently inverted his form, and so turned away his affections and thoughts from the Lord to himself, and so began to love, even to worship, himself more than the Lord. In this way he estranged himself from the Lord, and looked backwards away from Him, thereby perverting the image and likeness of God in himself, and making it into an image and likeness of hell. This is signified by his eating of the tree of the knowledge of good and evil. 1 By the serpent which he obeyed is signified the sensual, which is the ultimate of the natural man, and its lust. The sensual, because it exists in the world, and admits therefrom the objects it desires, loves the things of the world; and, if it is allowed to rule, it draws the mind [mens] away from the objects of heaven, which are goods of love and truths of wisdom, in themselves Divine. This is the origin of man being, in respect of his proprium, nothing but evil, and of his being born into it from parents. But means have been provided by the Lord, so that he may not perish on account of this; and these are, to look to the Lord and acknowledge that every good of love and every truth of wisdom is from Him, and nothing from man himself. In this way man inverts his form, turning away from himself and turning round to the Lord; thus he returns to the state into which he was created, which was, as has been said, that he might be a recipient of good and truth from the Lord, not from himself at all. Man's proprium having, by this inversion, become evil only, there is the other means of recovering the image of God, shunning evils as sins. For if a man does not shun evils as sins, but only shuns them as hurtful, he is still not looking to the Lord, but to himself, and so continues in a perverted state. When, however, he shuns evils as sins, he is also shunning them because they are against the Lord and contrary to His Divine laws; and then he beseeches the Lord for help and for power to resist them; and this power, when besought, is never denied. It is by these two means that a man is purified from his innate evils. Consequently, if he does not adopt these two means, he cannot but remain such as he was born. He cannot be purified from evils if he only looks to God and prays; for in that case he believes, after having prayed, either that he is entirely without sins, or that they have been remitted, by which he understands that they have been taken away. But in that case he still remains in them; and to remain in them is to increase them; for they are like a disease that eats away everything round about it and brings death. Nor are evils removed by only shunning them; for in that case the man is looking to himself, and he thereby strengthens the origin of evil, which was, that he turned himself backwards, away from the Lord, and round towards himself.

Footnotes:

  
/ 215  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.