The Bible

 

Sáng thế 23

Study

   

1 Sa-ra hưởng thọ được một trăm hai mươi bảy tuổi. Ấy là bao nhiêu năm của đời Sa-ra.

2 Sa-ra qua đời tại Ki-ri-át-a-ra-ba, tức là Hếp-rôn, thuộc về xứ Ca-na-an. Áp-ra-ham đến chịu tang cho Sa-ra và than khóc người.

3 Ðoạn, Áp-ra-ham đứng dậy trước người chết mình và nói cùng dân họ Hếch rằng:

4 Ta là một khách kiều ngụ trong vòng các ngươi; xin hãy cho một nơi mộ địa trong xứ các ngươi, để chôn người thác của ta.

5 Dân họ Hếch đáp rằng:

6 Lạy Chúa, xin hãy nghe chúng tôi: giữa chúng tôi, Chúa tức là một quân trưởng của Ðức Chúa Trời; hãy chôn người chết của Chúa nơi mộ địa nào tốt hơn hết của chúng tôi. Trong bọn chúng tôi chẳng có ai tiếc mộ địa mình, đặng chôn người chết của Chúa đâu.

7 Áp-ra-ham bèn đứng dậy, sấp mình xuống trước mặt các dân của xứ, tức dân họ Hếch,

8 nói rằng: Nếu các ngươi bằng lòng cho chôn người chết ta, thì hãy nghe lời, và cầu xin Ép-rôn, con của Xô-ha giùm ta,

9 đặng người nhượng cho ta hang đá Mặc-bê-la, ở về tận đầu đồng người, để lại cho đúng giá, hầu cho ta được trong vòng các ngươi một nơi mộ địa.

10 Vả, Ép-rôn, người Hê-tít, đương ngồi trong bọn dân họ Hếch, đáp lại cùng Áp-ra-ham trước mặt dân họ Hếch vẫn nghe và trước mặt mọi người đến nơi cửa thành, mà rằng:

11 Không, thưa chúa, hãy nghe lời tôi: Hiện trước mặt dân tôi, tôi xin dâng cho chúa cánh đồng, và cũng dâng luôn cái hang đá ở trong đó nữa; hãy chôn người chết của chúa đi.

12 Áp-ra-ham sấp mình xuống trước mặt dân của xứ,

13 nói lại cùng Ép-rôn hiện trước mặt dân của xứ đương nghe, mà rằng: Xin hãy nghe, ta trả giá tiền cái đồng, hãy nhận lấy đi, thì ta mới chôn người chết ta,

14 Ép-rôn đáp rằng:

15 Thưa Chúa, hãy nghe lời tôi: một miếng đất giá đáng bốn trăm siếc-lơ bạc, mà tôi cùng chúa, thì có giá chi đâu? Xin hãy chôn người chết của chúa đi.

16 Áp-ra-ham nghe theo lời Ép-rôn, trước mặt dân họ Hếch cân bốn trăm siếc-lơ bạc cho người, là bạc thông dụng nơi các tay buôn bán.

17 Vậy, cái đồng của Ép-rôn, tại Mặc-bê-la, nằm ngang Mam-rê, nghĩa là cái đồng ruộng hang đá, các cây cối ở trong và chung quanh theo giới hạn đồng,

18 đều trước mặt có các dân họ Hếch cùng mọi người đến cửa thành, nhận chắc cho Áp-ra-ham làm sản nghiệp.

19 Sau các việc đó, Áp-ra-ham chôn Sa-ra, vợ mình, trong hang đá của đồng Mặc-bê-la, nằm ngang Nam-rê tại Hếp-rôn, thuộc về xứ Ca-na-an.

20 Ðồng và hang đá đều có các người họ Hếch nhận chắc, để lại cho Áp-ra-ham dùng làm mộ địa.

   

From Swedenborg's Works

 

Arcana Coelestia #2905

Study this Passage

  
/ 10837  
  

2905. 'A hundred and twenty-seven years' means their completion. This is clear from the meaning of 'a hundred' as that which is complete, dealt with in 2636, and from the meaning of 'twenty' also, which is twice ten, as that which is complete, 1988, and from the meaning of 'seven' as that which is holy, 395, 433, 716, 881. Thus it is the completion or conclusion of the holy state of the Church that is meant here. For all numbers in the Word mean real things, see 482, 487, 647, 648, 755, 813, 1963, 1988, 2075, 2252. The completion of them, that is to say, of the states and periods of time of the Church, means their conclusion.

[2] The Church passes through different phases that are like the ages of man. The first of these is early childhood, the second youth, the third adult years, and the fourth old age. The last of these - old age - is called the completion or conclusion. The phases of the Church are also like the times and seasons of the year, the first of which is spring, the second summer, the third autumn, and the fourth winter. The last of these is the conclusion of the year. The phases of the Church are also like the times and divisions of the day, the first being the dawn, the second midday, the third evening, and the fourth night. The last of these is the completion or conclusion of the day. In the Word too the states of the Church are compared to the ages of man, the seasons of the year, and the divisions of the day, and are meant there by the same because periods of time mean states, 2625, 2788, 2837. Good and truth with those who belong to the Church usually diminish in this fashion. And when good and truth do not exist any longer, or, as is said, when faith does not exist any longer, that is to say, when charity does not exist any longer, the Church has reached its old age, or its winter, or its night. And that period of time or state is called the settlement, close, and fulfilment, see 1857. Statements about the Lord coming into the world in the fullness of time, or when completion had been reached, have the same meaning, for at that time no good existed any longer, not even natural good, nor consequently any truth. This is the specific meaning of the things stated in this verse.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.