Die Bibel

 

Sáng thế 30

Lernen

   

1 a-chên thấy mình chẳng sanh con cho Gia-cốp, thì đem lòng ghen ghét chị, nói cùng Gia-cốp rằng: Hãy cho tôi có con, bằng không, tôi chết.

2 Gia-cốp nổi giận cùng a-chên mà rằng: Há ta được thay quyền Ðức Giê-hô-va, mà không cho ngươi sanh sản sao?

3 a-chên rằng: Nầy con đòi Bi-la của tôi, hãy lại cùng nó, hầu cho nó sanh đẻ thay cho tôi, đặng phần tôi bởi nó cũng có con nữa.

4 Vậy, a-chên đưa Bi-la làm hầu Gia-cốp, và người đi lại cùng nàng.

5 Bi-la thọ thai, sanh một con trai cho Gia-cốp.

6 a-chên rằng: Ðức Chúa Trời đã xét tôi công bình, nhậm lời tôi, nên cho tôi một con trai; vì cớ ấy, nàng đặt tên đứa trai đó là Ðan.

7 Bi-la, con đòi của a-chên, thọ thai nữa, và sanh một con trai thứ nhì cho Gia-cốp.

8 a-chên rằng: Tôi đã hết sức chống cự với chị tôi, và tôi được thắng; vì cớ ấy, nàng đặt tên đứa trai nầy là Nép-ta-li.

9 Lê-a thấy mình thôi sanh sản, bèn bắt Xinh-ba, con đòi mình, làm hầu cho Gia-cốp.

10 Xinh-ba, con đòi của Lê-a, sanh một con trai cho Gia-cốp.

11 Lê-a rằng: Phước biết dường bao! rồi đặt tên đứa trai đó là Gát.

12 Xinh ba, con đòi của Lê-a, sanh một con trai thứ nhì cho Gia-cốp;

13 thì Lê-a rằng: Tôi lấy làm vui mừng dường bao! vì các con gái sẽ xưng ta được phước; nàng bèn đặt tên đứa trai đó là A-se.

14 Nhằm mùa gặt lúa mì, u-bên đi ra đồng gặp được những trái phong già, đem về dâng cho Lê-a, mẹ mình. a-chên bèn nói cùng Lê-a rằng: Xin chị hãy cho tôi những trái phong già của con chị đó.

15 Ðáp rằng: Cướp chồng tao há là một việc nhỏ sao, nên mầy còn muốn lấy trái phong già của con trai tao nữa? a-chên rằng: Ừ thôi! chồng ta hãy ở cùng chị tối đêm nay, đổi cho trái phong già của con chị đó.

16 Ðến chiều, Gia-cốp ở ngoài đồng về, thì Lê-a đến trước mặt người mà nói rằng: Chàng hãy lại cùng tôi, vì tôi đã dùng trái phong già của con tôi chịu thuê được chàng; vậy, đêm đó người lại nằm cùng nàng.

17 Ðức Chúa Trời nhậm lời Lê-a, nàng thọ thai và sanh cho Gia-cốp một con trai thứ năm.

18 Nàng rằng: Ðức Chúa Trời đã đền công tôi, vì cớ tôi đã trao con đòi cho chồng; vậy, nàng đặt tên đứa con trai đó là Y-sa-ca.

19 Lê-a thọ thai nữa, sanh một con trai thứ sáu cho Gia-cốp,

20 bèn nói rằng: Ðức Chúa Trời ban cho tôi một vật quí báu; lần nầy chồng sẽ ở cùng tôi, vì đã sanh cho người sáu con trai rồi. Nàng đặt tên đứa con trai nầy là Sa-bu-lôn.

21 Kế đó, nàng sanh một con gái, đặt tên là Ði-na.

22 Ðức Chúa Trời nhớ lại a-chên, bèn nhậm lời và cho nàng sanh sản.

23 Nàng thọ thai, sanh một con trai, mà rằng: Ðức Chúa Trời đã rửa sự xấu hổ cho tôi rồi;

24 bèn đặt tên đứa trai đó là Giô-sép; lại nói rằng: Cầu xin Ðức Giê-hô-va thêm cho một con trai nữa!

25 Khi a-chên đã sanh Giô-sép thì Gia-cốp thưa cùng La-ban rằng: Xin cậu cho tôi thôi, đặng trở về quê hương tôi;

26 xin giao vợ và con lại cho tôi, mà tôi đã đặng vì cớ giúp cậu, để tôi đi; bởi cậu cũng biết rằng tôi đã giúp công việc cho cậu thể nào.

27 La-ban đáp rằng: Ước gì cậu được nhờ ơn cháu! Cậu cũng đoán rõ ràng Ðức Giê-hô-va đã vì cháu mà ban phước cho cậu vậy.

28 Lại nói rằng: Cháu hãy định công giá cháu đi, rồi cậu sẽ trả cho!

29 Gia-cốp đáp: Cậu biết tôi giúp đỡ cậu thể nào, và về tay tôi bầy súc vật cậu được ra sao.

30 Trước khi tôi đến, súc vật của cậu thật ít, nhưng từ khi tôi đến ở, thì thêm nhiều quá bội. Ðức Giê-hô-va đã ban phước cho cậu từ khi tôi bước chơn vào nhà nầy; bây giờ biết chừng nào tôi sẽ được lo việc nhà tôi?

31 La-ban rằng: Cậu sẽ cho cháu cái gì bây giờ? Ðáp rằng: Sẽ chẳng cho tôi chi cả. Nếu thuận theo lời nầy, thì tôi sẽ cho ăn và chăn bầy súc vật cậu nữa:

32 Ngày nay tôi sẽ đi kiểm soát các bầy chiên và bầy của cậu; trong bầy chiên bầy , hễ con nào có rằn, có đốm, cùng chiên sắc đen, thì tôi sẽ để riêng ra; ấy sẽ là phần công giá của tôi đó.

33 Một mai cậu đi xem xét công giá tôi, thì lòng ngay thẳng tôi sẽ làm chứng trước mặt cậu. Hễ ở về phần bên tôi, các con dê nào không có rằn và đốm, các chiên con nào không có sắc đen, thì sẽ cho là ăn cắp.

34 La-ban đáp: Ừ thôi! được như lời cháu nói.

35 Chánh ngày đó, La-ban liền để riêng các đực có sọc, có đốm, các cái đó rằn, có đốm, các vật nào có đém trắng và các chiên con có sắc đen, giao cho mấy con trai mình;

36 rồi để Gia-cốp cùng mình ở cách xa nhau chừng ba ngày đường; Gia-cốp bèn chăn bầy súc vật của La-ban chỉ còn lại.

37 Ðoạn, Gia-cốp lấy nhành bạch dương, nhành bồ đào và nhành bá-tiên tươi, lột vỏ để bày lằn da trắng ở trong ra.

38 Người để những nhành đã lột vỏ trong máng trước mặt con chiên, là nơi các thú đó đến uống; khi đến uống nước thì con chiên có giao hiệp nhau.

39 Các con chiên ngó thấy những nhành đó mà giao hiệp nhau thì sanh chiên con có sọc, có rằn và có đốm.

40 Gia-cốp để riêng chiên con ra, rồi để chiên cái trong bầy của La-ban trước mặt các con có sọc và có sắc đen; nhưng bầy mình thì riêng ra, không để gần bầy của La-ban.

41 Vả, mọi lần các con chiên mạnh mập giao hiệp, thì Gia-cốp để các nhành đó dưới mắt trong máng uống nước, đặng chúng nó đối nhành mà giao hiệp cùng nhau.

42 Nhưng khi nào con chiên gầy ốm, thì người không để nhành như vậy; thế thì, các chiên con gầy ốm để về phần La-ban, còn chiên con mạnh mập lại về phần Gia-cốp.

43 Vậy, người trở nên rất giàu, có nhiều bầy súc vật, tôi trai, tớ gái, lạc đàlừa.

   

Aus Swedenborgs Werken

 

Arcana Coelestia #4027

studieren Sie diesen Abschnitt

  
/ 10837  
  

4027. The arcana presented up to this point in the explanation of the internal sense of the words used in this section are more interior ones and are therefore too deep to be laid bare and then be seen by the understanding. For the subject in the highest sense is the Lord - how He Himself made His Natural Divine; and in the representative sense it deals with how man's natural is made new by the Lord when He regenerates him. All this is presented fully at this point in the internal sense.

[2] The details contained here in the highest sense concerning the Lord and how He Himself by His own power made Divine His Natural are such that they go beyond even that which angels can understand. Something of what they are may be seen in the regeneration of man, for the regeneration of man is an image of the Glorification of the Lord, 3138, 3212, 3296, 3490. Some idea of this subject may indeed be had by man, but not by anyone other than a regenerate person, and even then only an obscure idea as long as he is living in the body. For bodily and worldly matters which occupy his attention constantly cloud his mind and confine it to lower things. But those who are not regenerate are not able to grasp anything at all of the subject; they are devoid of all knowledge of it because they are devoid of any perception of it. Indeed they are totally unaware of what regeneration is, and do not believe in the possibility of it. They do not even know what the affection belonging to charity is by which regeneration is accomplished, nor consequently what conscience is, still less what the internal man is, and least of all what the correspondence of the internal man with the external is. They may, it is true, know - and many do know - the words that are used, but they know nothing of the subject itself. Consequently when they lack even some notion of these, then no matter how clearly the arcana contained in the internal sense at this point are presented to them, such a presentation would be like something displayed in the dark or like something spoken to the deaf. What is more, the affections belonging to self-love and love of the world which reign with them do not allow them to know or even to hear of such arcana, for they instantly reject them; indeed they loathe them. It is different with people who are stirred by the affection belonging to charity. They are delighted with such things; for the angels present with those people experience their own angelic happiness when a person is conscious of such arcana, the reason being that they too are then conscious of things to do with the Lord in whom they abide, and of things to do with the neighbour and his regeneration. From the angels, that is, from the Lord by way of the angels, joy and blessing flow in when anyone who is stirred by the affection belonging to charity reads those things, more so when he believes that holiness lies within them, and more so still when he grasps something contained in the internal sense.

[3] The matter under consideration at this point is the influx of the Lord into the good of the internal man, and indeed through the good into the truth there. Also under consideration are: the influx from there into the external or natural man; the affection for good and truth, into which affection the influx takes place; the reception of truth and the joining of it to the good there; and in addition, the good which serves as a means and is meant here by 'Laban and his flock'. Of these matters the angels, who are aware of the internal sense of the Word - that is, for whom the internal sense is the Word - see and perceive countless details. But scarcely any of those details come within the range of man's understanding, and those which do come within it pass into the unlit part, which is why these matters are not being explained in any greater detail.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.