Die Bibel

 

Sáng thế 30

Lernen

   

1 a-chên thấy mình chẳng sanh con cho Gia-cốp, thì đem lòng ghen ghét chị, nói cùng Gia-cốp rằng: Hãy cho tôi có con, bằng không, tôi chết.

2 Gia-cốp nổi giận cùng a-chên mà rằng: Há ta được thay quyền Ðức Giê-hô-va, mà không cho ngươi sanh sản sao?

3 a-chên rằng: Nầy con đòi Bi-la của tôi, hãy lại cùng nó, hầu cho nó sanh đẻ thay cho tôi, đặng phần tôi bởi nó cũng có con nữa.

4 Vậy, a-chên đưa Bi-la làm hầu Gia-cốp, và người đi lại cùng nàng.

5 Bi-la thọ thai, sanh một con trai cho Gia-cốp.

6 a-chên rằng: Ðức Chúa Trời đã xét tôi công bình, nhậm lời tôi, nên cho tôi một con trai; vì cớ ấy, nàng đặt tên đứa trai đó là Ðan.

7 Bi-la, con đòi của a-chên, thọ thai nữa, và sanh một con trai thứ nhì cho Gia-cốp.

8 a-chên rằng: Tôi đã hết sức chống cự với chị tôi, và tôi được thắng; vì cớ ấy, nàng đặt tên đứa trai nầy là Nép-ta-li.

9 Lê-a thấy mình thôi sanh sản, bèn bắt Xinh-ba, con đòi mình, làm hầu cho Gia-cốp.

10 Xinh-ba, con đòi của Lê-a, sanh một con trai cho Gia-cốp.

11 Lê-a rằng: Phước biết dường bao! rồi đặt tên đứa trai đó là Gát.

12 Xinh ba, con đòi của Lê-a, sanh một con trai thứ nhì cho Gia-cốp;

13 thì Lê-a rằng: Tôi lấy làm vui mừng dường bao! vì các con gái sẽ xưng ta được phước; nàng bèn đặt tên đứa trai đó là A-se.

14 Nhằm mùa gặt lúa mì, u-bên đi ra đồng gặp được những trái phong già, đem về dâng cho Lê-a, mẹ mình. a-chên bèn nói cùng Lê-a rằng: Xin chị hãy cho tôi những trái phong già của con chị đó.

15 Ðáp rằng: Cướp chồng tao há là một việc nhỏ sao, nên mầy còn muốn lấy trái phong già của con trai tao nữa? a-chên rằng: Ừ thôi! chồng ta hãy ở cùng chị tối đêm nay, đổi cho trái phong già của con chị đó.

16 Ðến chiều, Gia-cốp ở ngoài đồng về, thì Lê-a đến trước mặt người mà nói rằng: Chàng hãy lại cùng tôi, vì tôi đã dùng trái phong già của con tôi chịu thuê được chàng; vậy, đêm đó người lại nằm cùng nàng.

17 Ðức Chúa Trời nhậm lời Lê-a, nàng thọ thai và sanh cho Gia-cốp một con trai thứ năm.

18 Nàng rằng: Ðức Chúa Trời đã đền công tôi, vì cớ tôi đã trao con đòi cho chồng; vậy, nàng đặt tên đứa con trai đó là Y-sa-ca.

19 Lê-a thọ thai nữa, sanh một con trai thứ sáu cho Gia-cốp,

20 bèn nói rằng: Ðức Chúa Trời ban cho tôi một vật quí báu; lần nầy chồng sẽ ở cùng tôi, vì đã sanh cho người sáu con trai rồi. Nàng đặt tên đứa con trai nầy là Sa-bu-lôn.

21 Kế đó, nàng sanh một con gái, đặt tên là Ði-na.

22 Ðức Chúa Trời nhớ lại a-chên, bèn nhậm lời và cho nàng sanh sản.

23 Nàng thọ thai, sanh một con trai, mà rằng: Ðức Chúa Trời đã rửa sự xấu hổ cho tôi rồi;

24 bèn đặt tên đứa trai đó là Giô-sép; lại nói rằng: Cầu xin Ðức Giê-hô-va thêm cho một con trai nữa!

25 Khi a-chên đã sanh Giô-sép thì Gia-cốp thưa cùng La-ban rằng: Xin cậu cho tôi thôi, đặng trở về quê hương tôi;

26 xin giao vợ và con lại cho tôi, mà tôi đã đặng vì cớ giúp cậu, để tôi đi; bởi cậu cũng biết rằng tôi đã giúp công việc cho cậu thể nào.

27 La-ban đáp rằng: Ước gì cậu được nhờ ơn cháu! Cậu cũng đoán rõ ràng Ðức Giê-hô-va đã vì cháu mà ban phước cho cậu vậy.

28 Lại nói rằng: Cháu hãy định công giá cháu đi, rồi cậu sẽ trả cho!

29 Gia-cốp đáp: Cậu biết tôi giúp đỡ cậu thể nào, và về tay tôi bầy súc vật cậu được ra sao.

30 Trước khi tôi đến, súc vật của cậu thật ít, nhưng từ khi tôi đến ở, thì thêm nhiều quá bội. Ðức Giê-hô-va đã ban phước cho cậu từ khi tôi bước chơn vào nhà nầy; bây giờ biết chừng nào tôi sẽ được lo việc nhà tôi?

31 La-ban rằng: Cậu sẽ cho cháu cái gì bây giờ? Ðáp rằng: Sẽ chẳng cho tôi chi cả. Nếu thuận theo lời nầy, thì tôi sẽ cho ăn và chăn bầy súc vật cậu nữa:

32 Ngày nay tôi sẽ đi kiểm soát các bầy chiên và bầy của cậu; trong bầy chiên bầy , hễ con nào có rằn, có đốm, cùng chiên sắc đen, thì tôi sẽ để riêng ra; ấy sẽ là phần công giá của tôi đó.

33 Một mai cậu đi xem xét công giá tôi, thì lòng ngay thẳng tôi sẽ làm chứng trước mặt cậu. Hễ ở về phần bên tôi, các con dê nào không có rằn và đốm, các chiên con nào không có sắc đen, thì sẽ cho là ăn cắp.

34 La-ban đáp: Ừ thôi! được như lời cháu nói.

35 Chánh ngày đó, La-ban liền để riêng các đực có sọc, có đốm, các cái đó rằn, có đốm, các vật nào có đém trắng và các chiên con có sắc đen, giao cho mấy con trai mình;

36 rồi để Gia-cốp cùng mình ở cách xa nhau chừng ba ngày đường; Gia-cốp bèn chăn bầy súc vật của La-ban chỉ còn lại.

37 Ðoạn, Gia-cốp lấy nhành bạch dương, nhành bồ đào và nhành bá-tiên tươi, lột vỏ để bày lằn da trắng ở trong ra.

38 Người để những nhành đã lột vỏ trong máng trước mặt con chiên, là nơi các thú đó đến uống; khi đến uống nước thì con chiên có giao hiệp nhau.

39 Các con chiên ngó thấy những nhành đó mà giao hiệp nhau thì sanh chiên con có sọc, có rằn và có đốm.

40 Gia-cốp để riêng chiên con ra, rồi để chiên cái trong bầy của La-ban trước mặt các con có sọc và có sắc đen; nhưng bầy mình thì riêng ra, không để gần bầy của La-ban.

41 Vả, mọi lần các con chiên mạnh mập giao hiệp, thì Gia-cốp để các nhành đó dưới mắt trong máng uống nước, đặng chúng nó đối nhành mà giao hiệp cùng nhau.

42 Nhưng khi nào con chiên gầy ốm, thì người không để nhành như vậy; thế thì, các chiên con gầy ốm để về phần La-ban, còn chiên con mạnh mập lại về phần Gia-cốp.

43 Vậy, người trở nên rất giàu, có nhiều bầy súc vật, tôi trai, tớ gái, lạc đàlừa.

   

Aus Swedenborgs Werken

 

Arcana Coelestia #3928

studieren Sie diesen Abschnitt

  
/ 10837  
  

3928. 'And she called his name Naphtali' means the essential nature of it, that is to say, of the temptation in which one overcomes and also of the resistance offered by the natural man. This is clear from the meaning of 'name' and of 'calling the name' as the essential nature, dealt with in 144, 145, 1754, 1896, 2009, 2724, 3421. The particular nature is that which is meant by 'Naphtali', for the name Naphtali is derived from the word 'wrestlings'. And for the same reason 'Naphtali' represents this second general truth of the Church. Temptation is the means by which the internal man is joined to the external, for they are at variance with each other but are made to agree and to correspond by means of temptations. The external man is indeed such that of itself it does not desire anything except bodily and worldly things; these are the delights of the natural man's life. But the internal man - when opened towards heaven and desiring the things of heaven, as is the case with those who are able to be regenerated - takes delight in heavenly things. And when a person undergoes temptations these two types of delight conflict with each other. The person is not directly aware of the conflict, because he is not aware of what heavenly delight is and of what hellish delight is, let alone that they are so utterly contrary to each other. But celestial angels cannot be present at all with a person in his bodily and worldly delight until this has been made subservient, that is to say, until bodily and worldly delight is no longer regarded as an end in itself but something which is meant to be subservient to heavenly delight, as shown above in 3913. Once this has been achieved the angels are able to reside with that person in both; but in this case his delight becomes blessedness, and at length happiness in the next life.

[2] Anyone who believes that the delight of the natural man prior to regeneration is not hell-like, and that devilish spirits are not in possession there, is much mistaken. He is unaware of what the situation is with man - that prior to regeneration genii and spirits from hell have possession of his natural man, no matter how much he seems to himself to be like any other person, and also that he is able to participate with everybody else in what is holy and to reason about the truths and goods of faith, indeed is able to believe that he has become strong in these. If this person does not feel within himself some measure of affection for what is right and fair in his daily work, and for what is good and true in society and in life, let him recognize that his kind of delight in things is the kind that exists with those in hell, for his delight entails no other love than self-love and love of the world. And when these constitute his delight no charity or any faith is present within it. The only means that will weaken and dispel this delight once it has become predominant is the affirmation and acknowledgement of the holiness of faith and of the good of life, which is the first means meant, as shown above, by Dan, and after this by temptation, which is the second means and is meant by Naphtali; for this second means follows the other. Indeed people who do not affirm and acknowledge the goodness and the truth which constitute faith and charity are unable to enter any conflict brought about by temptation as there is nothing within to oppose the evil and falsity towards which natural delight gravitates.

[3] In other places in the Word where Naphtali is mentioned he means a person's state following temptations, as in the prophecy of Jacob, who by then was Israel,

Naphtali is a hind let loose, giving beautiful words. Genesis 49:21.

'A hind let loose' stands for the affection for natural truth in a state that is free, which arises following temptation. This state is also what is at stake within temptations, which are meant by 'Naphtali', for the battle fought in temptations is a struggle for freedom. Likewise in Moses' prophecy,

To Naphtali he said, Naphtali, satisfied with favour, and full with the blessing of Jehovah, will possess the west and the south. Deuteronomy 33:23.

For the representations of Jacob's sons, and of the tribes, depend on the order in which they are mentioned, 3862. And in the prophecy of Deborah and Barak,

Zebulun is a people that consigned its soul to die, as did Naphtali, on the heights of the field. Judges 5:18.

This too refers in the internal sense to the conflicts brought about by temptations, and to a person's presence among those who do not fear anything evil because they are rooted in forms of truth and good, meant by 'being on the heights of the field'.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.