Bible

 

Matthew 12

Studie

   

1 Lúc đó, nhằm ngày Sa-bát, Ðức Chúa Jêsus đi qua giữa đồng lúa mì; các môn đồ đói, bứt bông lúa mà ăn.

2 Người Pha-ri-si thấy vậy, bèn nói cùng Ngài rằng: Kìa môn đồ thầy làm điều không nên làm trong ngày Sa-bát.

3 Song Ngài đáp rằng: Chuyện vua Ða-vít đã làm trong khi vua với kẻ đi theo bị đói, các ngươi há chưa đọc đến sao?

4 tức là vua vào đền Ðức Chúa Trời, ăn bánh bày ra, là bánh mà vua và kẻ đi theo không có phép ăn, chỉ để riêng cho các thầy tế lễ.

5 Hay là các ngươi không đọc trong sách luật, đến ngày Sa-bát, các thầy tế lễ trong đền thờ phạm luật ngày đó, mà không phải tội sao?

6 Vả lại, ta phán cùng các ngươi, tại chỗ nầy có một đấng tôn trọng hơn đền thờ.

7 Phải chi các ngươi hiểu nghĩa câu nầy: Ta muốn lòng nhân từ, không muốn của tế lễ, thì các ngươi không trách những người vô tội;

8 vì Con người là Chúa ngày Sa-bát.

9 Ðức Chúa Jêsus đi khỏi nơi đó, bèn vào nhà hội.

10 Ở đó, có một người teo một bàn tay. Có kẻ hỏi Ngài rằng: Trong ngày Sa-bát, có phép chữa kẻ bịnh hay không? Ấy là họ có ý kiếm dịp kiện Ngài.

11 Ngài bèn phán cùng họ rằng: Ai trong vòng các ngươi có một con chiên, nếu đương ngày Sa-bát, bị té xuống hầm, thì há không kéo nó lên sao?

12 Huống chi người ta trọng hơn con chiên là dường nào! Vậy, trong ngày Sa-bát có phép làm việc lành.

13 Ðoạn, Ngài phán cùng người tay teo rằng: Hãy giơ tay ra. Người liền giơ tay, thì tay nầy cũng lành như tay kia.

14 Những người Pha-ri-si đi ra ngoài rồi, bàn với nhau, lập mưu đặng giết Ngài.

15 Song Ðức Chúa Jêsus biết điều ấy, thì bỏ đi khỏi chỗ đó; có nhiều người theo, và Ngài chữa lành cả.

16 Ngài cấm ngặt họ đừng cho ai biết Ngài;

17 để được ứng nghiệm lời đấng tiên tri Ê-sai đã nói rằng:

18 Nầy, tôi tớ ta đã chọn, Là người mà ta rất yêu dấu, đẹp lòng ta mọi đàng. Ta sẽ cho Thánh Linh ta ngự trên người, Người sẽ rao giảng sự công bình cho dân ngoại.

19 Người sẽ chẳng cãi lẫy, chẳng kêu la, Và chẳng ai nghe được tiếng người ngoài đường cái.

20 Người sẽ chẳng bẻ cây sậy đã gãy, chẳng tắt ngọn đèn gần tàn, Cho đến chừng nào người khiến sự công bình được thắng.

21 Dân ngoại sẽ trông cậy danh người.

22 Bấy giờ có kẻ đem đến cho Ðức Chúa Jêsus một người mắc quỉ ám, đui và câm; Ngài chữa cho, đến nỗi người câm nói và thấy được.

23 Chúng lấy làm lạ, mà nói rằng: Có phải người đó là con cháu vua Ða-vít chăng?

24 Song những người Pha-ri-si nghe vậy, thì nói rằng: Người nầy chỉ nhờ Bê-ên-xê-bun là chúa quỉ mà trừ quỉ đó thôi.

25 Ðức Chúa Jêsus biết ý tưởng họ, thì phán rằng: Một nước mà chia xé nhau thì bị phá hoang; một thành hay là một nhà mà chia xé nhau thì không còn được.

26 Nếu quỉ Sa-tan trừ quỉ Sa-tan, ấy là tự nó chia xé nhau; thì nước nó làm sao còn được ư?

27 Và nếu ta nhờ Bê-ên-xê-bun mà trừ quỉ, thì con các ngươi nhờ ai mà trừ quỉ ư? Bởi đó, chính chúng nó sẽ xử đoán các ngươi vậy.

28 Mà nếu ta cậy Thánh Linh của Ðức Chúa Trời để trừ quỉ, thì nước Ðức Chúa Trời đã đến tận các ngươi.

29 Hay là, có lẽ nào, ai vào nhà một người mạnh sức để cướp lấy của, mà trước không trói người mạnh sức ấy được sao? Phải trói người rồi mới cướp của nhà người được.

30 Ai không ở với ta, thì nghịch cùng ta; ai không thâu hiệp với ta, thì tan ra.

31 Ấy vậy, ta phán cùng các ngươi, các tội lỗi và lời phạm thượng của người ta đều sẽ được tha; song lời phạm thượng đến Ðức Thánh Linh thì sẽ chẳng được tha đâu.

32 Nếu ai nói phạm đến Con người, thì sẽ được tha; song nếu ai nói phạm đến Ðức Thánh Linh, thì dầu đời nầy hay đời sau cũng sẽ chẳng được tha.

33 Hoặc cho là cây tốt thì trái cũng tốt, hoặc cho là cây xấu thì trái cũng xấu; vì xem trái thì biết cây.

34 Hỡi dòng dõi rắn lục; bay vốn là loài xấu, làm sao nói được sự tốt? Bởi vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng mới nói ra.

35 Người lành do nơi đã chứa điều thiện mà phát ra điều thiện; nhưng kẻ dữ do nơi đã chứa điều ác mà phát ra điều ác.

36 Vả, ta bảo các ngươi, đến ngày phán xét, người ta sẽ khai ra mọi lời hư không mà mình đã nói;

37 vì bởi lời nói mà ngươi sẽ được xưng là công bình, cũng bởi lời nói mà ngươi sẽ bị phạt.

38 Bấy giờ có mấy thầy thông giáo và người Pha-ri-si thưa cùng Ðức Chúa Jêsus rằng: Bẩm thầy, chúng tôi muốn xem thầy làm dấu lạ.

39 Ngài đáp rằng: Dòng dõi hung ác gian dâm này xin một dấu lạ, nhưng sẽ chẳng cho dấu lạ khác ngoài dấu lạ của đấng tiên tri Giô-na.

40 Vì Giô-na đã bị ở trong bụng cá lớn ba ngày ba đêm, cũng một thể ấy, Con người sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm.

41 Ðến ngày phán xét, dân thành Ni-ni-ve sẽ đứng dậy với dòng dõi nầy mà lên án nó, vì dân ấy đã nghe lời Giô-na giảng và ăn năn; mà đây nầy, có một người tôn trọng hơn Giô-na!

42 Ðến ngày phán xét, nữ hoàng nam phương sẽ đứng dậy với dòng dõi nầy mà lên án nó, vì người từ nơi cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan vua Sa-lô-môn; mà đây nầy, có một người tôn trọng hơn vua Sa-lô-môn!

43 Khi tà ma ra khỏi một người, thì nó đi đến nơi khô khan kiếm chỗ nghỉ, nhưng kiếm không được;

44 rồi nó nói rằng: Ta sẽ trở về nhà ta mà ta mới ra khỏi; khi trở về, thấy nhà không, quét sạch, và sửa soạn tử tế.

45 Nó bèn lại đi, đem về bảy quỉ khác dữ hơn nó nữa, cùng vào nhà đó mà ở; vậy số phận người ấy sau lại xấu hơn trước. Dòng dõi dữ nầy cũng như vậy.

46 Khi Ðức Chúa Jêsus còn phán cùng dân chúng, thì mẹ và anh em Ngài đến đứng ngoài, muốn nói cùng Ngài.

47 Có người thưa cùng Ngài rằng: Ðây nầy, mẹ và anh em thầy ở ngoài, muốn nói cùng thầy.

48 Ngài đáp rằng: Ai là mẹ ta, ai là anh em ta?

49 Ngài giơ tay chỉ các môn đồ mình, mà phán rằng: Nầy là mẹ ta cùng anh em ta!

50 Vì hễ ai làm theo ý muốn Cha ta ở trên trời, thì người đó là anh em, chị em ta, cùng là mẹ ta vậy.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Apocalypse Revealed # 571

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 962  
  

571. And on its heads a blasphemous name. This symbolizes their denial of the Lord's Divine humanity and affirmation of their church's doctrine, drawn not from the Word but from their own intelligence.

The seven heads symbolize irrationality resulting from absolute falsities, as said in no. 568 above. And this irrationality utters blasphemy when it denies the Lord's Divinity present in His humanity. It also does this when it does not draw the doctrine of the church from the Word, but hatches it from its own intelligence.

As regards the first, that it is blasphemy to deny the Lord's Divinity present in His humanity, the reason is that someone who denies it goes against the creed accepted throughout the Christian world called the Athanasian Creed, which plainly says that in Jesus Christ, God and man - which is to say, the Divine and the human - are not two but one, and that they constitute one person, being united as soul and body. Consequently people who deny the Divinity in the Lord's humanity are close to being Socinians 1 and Arians, 2 especially when they think of the Lord's humanity by itself as being like that of any other man, and do not think at all then of His Divinity from eternity.

[2] As regards the second, that it is blasphemy not to draw the doctrine of the church from the Word, but to hatch it from one's own intelligence, the reason is that the church is founded on the Word and its character is such as its understanding of the Word (see The Doctrine of the New Jerusalem Regarding the Sacred Scripture, nos. 76-79), and the doctrine that faith alone - that is, faith apart from works of the law - justifies and saves, comes not from the Word, but from a single saying of Paul (Romans 3:28), 3 falsely interpreted (see no. 417).

Moreover, every doctrinal falsity takes it origin from no other source than people's own intelligence. For what is more universally taught in the Word than to refrain from evil and do good? And what is more evident there than the precept that God is to be loved, and the neighbor also? Who does not see, too, that no one is capable of loving the neighbor unless he lives in conformity with the works of the law? Also, anyone who does not love his neighbor does not love God either, for it is in love for the neighbor that the Lord conjoins Himself with a person and that a person conjoins himself with the Lord; that is to say, that it is in that love that God and man join together. What, then, is it to love the neighbor except to refrain from doing evil to him, in accordance with the commandments of the Decalogue (Romans 13:8-11)? And to the extent a person wills not to do evil to the neighbor, to the same extent he wills to do good to him.

It is apparent from this that it is blasphemy to eliminate works of the law from salvation, as those people do who make faith alone the only saving faith, namely, faith divorced from good works.

The blasphemy referred to in Matthew 12:31-32 means to deny the Lord's Divinity, as Socinians do, and to reject the Word. For people who so deny the Lord's Divinity cannot enter heaven, as the Lord's Divinity is everything in everything connected with heaven, and anyone who rejects the Word rejects everything connected with religion.

Poznámky pod čarou:

1. Disciples of Laelius Socinus (born Lelio Francesco Maria Sozini), 1525-1562, and his nephew Faustus Socinus (Fausto Paolo Sozzini), 1539-1604, who rejected a number of traditional Christian doctrines, such as the Trinity, the Divinity of Christ, and original sin, and who held that Christ was miraculously begotten and that salvation is granted to those who adopt Christ's virtues as a model for their lives.

2. Adherents of Arianism, a theological view based on the teachings of Arius (c. 250-336), who taught that Christ the Son was a created being, not consubstantial with God the Father, and thus not fully Divine.

3. "Therefore we conclude that a man is justified by faith apart from the deeds of the law." But by deeds of the law, Paul meant the ritual observances of the Jewish Church.

  
/ 962  
  

Many thanks to the General Church of the New Jerusalem, and to Rev. N.B. Rogers, translator, for the permission to use this translation.