Bible

 

Lêvi 14

Studie

   

1 Ðức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng:

2 Nầy là luật lệ cho kẻ phung về ngày nó được sạch. Người ta sẽ dẫn người phung đến thầy tế lễ:

3 thầy tế lễ sẽ ra ngoài trại quân mà khám bịnh cho. Nếu vít phung của người bịnh lành rồi,

4 thì về phần người phải được sạch, thầy tế lễ sẽ truyền đem hai con chim vẫn sống và tinh sạch, cây hương nam, màu đỏ sặm và nhành kinh giới.

5 Thầy tế lễ biểu cắt cổ một trong hai chim đó trong chậu sành, trên nước chảy.

6 Ðoạn, bắt lấy chim còn sống với cây hương nam, màu đỏ sặm, nhành kinh giới, đem nhúng trong huyết của chim kia đã cắt cổ trên nước chảy.

7 Thầy tế lễ phải rảy huyết bảy lần trên người được sạch phung, và định người là tinh sạch, rồi thả con chim còn sống ra ngoài đồng.

8 Kẻ được sạch sẽ giặt áo xống mình, cạo hết lông, tắm trong nước, rồi sẽ được tinh sạch. Kế đó người được vào trại quân, nhưng phải ở ngoài trại mình trong bảy ngày.

9 Qua ngày thứ bảy người sẽ cạo hết lông, tóc, râu, và lông mày mình, giặt quần áotắm mình trong nước, thì sẽ được tinh sạch.

10 Qua ngày thứ tám, người bắt hai chiên con đực không tì vít chi, một chiên con cái chưa giáp năm, không tì vít chi, ba phần mười ê-pha bột lọc, chế dầu, làm của lễ chay, và một lót dầu;

11 thầy tế lễ làm lễ nên thanh sạch sẽ đem người đương được sạch và các vật đó đến trước mặt Ðức Giê-hô-va tại cửa hội mạc.

12 Kế đó, thầy tế lễ sẽ bắt một trong hai chiên con đực dâng làm của lễ chuộc sự mắc lỗi với một lót dầu, và đưa qua đưa lại trước mặt Ðức Giê-hô-va.

13 Ðoạn, người giết chiên con đó trong nơi thường giết các con sinh dùng làm của lễ chuộc tội và của lễ thiêu, tức là trong một nơi thánh, vì của lễ chuộc sự mắc lỗi thuộc về thầy tế lễ như của lễ chuộc tội vậy; ấy là một vật chí thánh.

14 Thầy tế lễ sẽ lấy huyết của con sinh tế chuộc sự mắc lỗi bôi trên trái tai hữu của người được sạch, trên ngón cái tay mặt và trên ngón cái chân mặt;

15 đoạn lấy lót dầu đổ trong bàn tay tả mình,

16 nhúng ngón tay hữu vào dầu trong bàn tay tả mình, mà rảy bảy lần trước mặt Ðức Giê-hô-va.

17 Dầu còn lại trong bàn tay mình, thầy tế lễ sẽ lấy bôi trên trái tai hữu của người được sạch, trên ngón cái tay mặt và ngón cái chân mặt, tức trên lớp huyết của lễ chuộc sự mắc lỗi.

18 Dầu còn dư lại trong bàn tay mình, thầy tế lễ sẽ đổ trên đầu người được sạch; vậy thầy tế lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người trước mặt Ðức Giê-hô-va.

19 Ðoạn, thầy tế lễ sẽ dâng của lễ chuộc tội đặng làm lễ chuộc tội cho người được sạch sự ô uế mình. Kế đó, thầy tế lễ sẽ giết con sinh dùng làm của lễ thiêu,

20 dâng lên với của lễ chay trên bàn thờ; vậy, thầy tế lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người nầy, thì người nầy sẽ được tinh sạch.

21 Nhưng nếu người đó nghèo nàn, không phương thế đủ dâng những lễ vật nầy, thì phải bắt một chiên con đực dùng làm của lễ chuộc sự mắc lỗi, dâng đưa qua đưa lại đặng làm lễ chuộc tội cho mình, một phần mười bột lọc chế dầu làm của lễ chay và một lót dầu.

22 Tùy theo phương thế mình, người cũng đem nộp hai con chim cu hay là hai bò câu con; con nầy dùng làm của lễ chuộc tội, con kia dùng làm của lễ thiêu.

23 Qua ngày thứ tám, người phải vì sự nên thanh sạch mình, đem nộp các lễ vật nầy cho thầy tế lễ tại cửa hội mạc, trước mặt Ðức Giê-hô-va.

24 Thầy tế lễ sẽ bắt chiên con đực định làm của lễ chuộc sự mắc lỗi, và một lót dầu, rồi dâng lên đưa qua đưa lại trước mặt Ðức Giê-hô-va.

25 Ðoạn, người giết chiên con dùng làm của lễ chuộc sự mắc lỗi, lấy huyết bôi trên trái tai hữu của kẻ được sạch, trên ngón cái tay mặt và trên ngón cái chân mặt.

26 ồi thầy tế lễ đổ dầu vào bàn tay tả mình,

27 ngón tay hữu nhúng lấy dầu đổ trong bàn tay tả, rảy bảy lần trước mặt Ðức Giê-hô-va,

28 và bôi trên trái tai hữu của người được sạch, trên ngón cái tay mặt và trên ngón cái chân mặt, tại nơi đã bôi huyết của lễ chuộc sự mắc lỗi.

29 Dầu còn dư lại trong bàn tay, thầy tế lễ sẽ đổ trên đầu người được sạch, đặng làm lễ chuộc tội cho người trước mặt Ðức Giê-hô-va.

30 Ðoạn, thầy tế lễ sẽ dâng một trong hai con chim cu, hoặc một trong hai con bồ câu con, tùy theo vật họ nộp,

31 dâng con nầy dùng làm của lễ chuộc tội, con kia dùng làm của lễ thiêu, với của lễ chay. Vậy, thầy tế lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người được sạch trước mặt Ðức Giê-hô-va.

32 Ðó là luật lệ về lễ nên thanh sạch của kẻ nghèo nàn bị vít phung.

33 Ðức Giê-hô-va cũng phán cùng Môi-se và A-rôn rằng:

34 Khi nào các ngươi sẽ vào xứ Ca-na-an, mà ta sẽ cho các ngươi làm sản nghiệp, nếu ta giáng mốc vít mốc như vít phung trong nhà nào của xứ các ngươi sẽ được làm sản nghiệp,

35 chủ nhà đó phải đến cáo cùng thầy tế lễ rằng: Tôi thấy như có một vít mốc trong nhà.

36 Trước khi vào khám vít mốc đó, thầy tế lễ phải truyền họ đem đồ đạc trong nhà ra hết, hầu cho khỏi bị lây ô uế; sau dời xong, thầy tế lễ sẽ vào đặng khám nhà.

37 Người sẽ xem vít đó, nếu nó ở nơi vách có lỗ màu xanh xanh, hoặc đỏ đỏ, bộ sâu hơn mặt vách,

38 thì thầy tế phải đi ra đến cửa ngoài, niêm nhà lại trong bảy ngày.

39 Ngày thứ bảy, thầy tế lễ trở lại, nếu thấy vít ăn lan ra trên vách nhà,

40 thì phải truyền gỡ mấy cục đá bị vít lây, liệng ra ngoài thành trong một nơi dơ dáy;

41 đoạn biểu người ta cạo trong nhà và chung quanh nhà, và hốt bỏ bụi cạo đó ra ngoài thành trong một nơi dơ dáy;

42 rồi lấy đá khác trám vào chỗ đá cũ, và đem hồ mới tô lại khắp nhà.

43 Nhưng nếu sau khi đã gỡ mấy cục đá, cạo nhà và tô lại, vít đó trở lại ở trong nhà,

44 thì thầy tế lễ phải đến khám nữa. Nếu thấy vít ăn lan ra, ấy là một vít phung ăn ruồng nhà; nhà đã bị ô uế.

45 Vậy, họ phải phá nhà đi, đá, gỗ và hồ, rồi đem đổ hết thảy ngoài thành trong một nơi dơ dáy.

46 Trong lúc niêm nhà, ai đi vào thì sẽ bị lây ô uế cho đến chiều tối.

47 Ai ngủ, hoặc ăn trong nhà đó phải giặt quần áo mình.

48 Nhưng sau khi nhà đã tô rồi, nếu thầy tế lễ trở lại, khám thấy vít không ăn lan trong nhà, thì phải định nhà là tinh sạch, vì vít đó đã lành rồi.

49 Ðặng làm lễ nên thanh sạch cho nhà, người phải lấy hai con chim, cây hương nam, màu đỏ sặm và nhành kinh giới;

50 giết một con chim trong chậu sành, trên nước chảy,

51 rồi lấy cây hương nam, nhành kinh giới, màu đỏ sặm, và con chim sống, nhúng hết trong huyết con chim đã cắt cổ trên nước chảy, và rảy bảy lần trên nhà.

52 Vậy, người dùng huyết con chim, nước chảy, con chim sống, cây hương nam, nhành kinh giới, và màu đỏ sặm đặng làm lễ khiến nhà nên thanh sạch.

53 Ðoạn, người thả con chim sống bay ra ngoài thành đến nơi ruộng; người sẽ làm lễ chuộc tội cho nhà, thì nhà sẽ được sạch.

54 Ðó là luật lệ về các thứ vít phung và tật đòng đanh,

55 về vít mốc trên quần áo và nhà ở, như vít phung,

56 về chỗ sưng, chỗ lở ra và chỗ đém,

57 đặng dạy cho biết khi nào ô uế, và khi nào tinh sạch. Ðó là luật lệ về bịnh phung vậy.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 716

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

716. 'Sevens of each' means that they are holy. This is clear from what has been stated already in 84-87 about the seventh day or sabbath. That is to say, the Lord is the Seventh Day and from Him derives every celestial Church or man, and indeed, the celestial itself which, because it is the Lord's alone, is most holy. Consequently seven in the Word means holy; indeed in the internal sense, as here, absolutely nothing is obtained from the number itself. For people who possess the internal sense, as angels and angelic spirits do, have no concept at all of what a number is, and so do not know what seven is. Therefore the idea that they were to take seven pairs of all the clean beasts, or that the ratio of the good to the evil was to be seven to two, is not at all the meaning here. Rather it is this: Things of the will with which this member of the Church was supplied were the goods which are holy, through which, as stated already, he was capable of being regenerated.

[2] That 'seven' means that which is holy, or things that are holy, becomes clear from the rituals in the representative Church, where the number seven occurs time and again, for example, being sprinkled seven times with blood and oil, as in Leviticus,

Moses took the anointing oil and anointed the Tabernacle and everything that was in it and made them holy. And he sprinkled some of it over the altar seven times, and anointed the altar and all its vessels to make them holy. Leviticus 8:10-11.

Here 'seven times' would be utterly devoid of meaning if that which is holy was not being represented in this way. 'Oil' there means the holiness of love. And elsewhere in Leviticus, when Aaron entered the Holy Place,

He shall take some of the blood of the young bull, and shall sprinkle it with his finger over the face 1 of the mercy-seat towards the east, and he shall sprinkle the face 1 of the mercy-seat seven times with some of the blood with his finger.

Similarly with the altar,

He shall sprinkle over it some of the blood with his finger seven times, and shall cleanse it, and make it holy. Leviticus 16:14, 19.

Here every single detail means the Lord Himself, and therefore the holiness of love - that is to say, 'the blood' and also 'the mercy-seat', 'the altar' too, 'the east in which direction the blood was to be sprinkled', and so 'seven' as well, all mean the Lord.

[3] In sacrifices it is similar, about which the following is said in Leviticus,

If a soul has sinned inadvertently, and if the anointed priest has sinned, thus making the people guilty, he shall slaughter the young bull in Jehovah's presence. And the priest shall dip his finger in the blood, and sprinkle some of the blood seven times in Jehovah's presence towards the veil of the Holy Place. Leviticus 4:2-4, 6.

Here similarly 'seven' means that which is holy, for the subject is atonement, and therefore the Lord, since atonement is the Lord's alone. Similar instructions were also given concerning the cleansing of leprosy, about which the following is said in Leviticus,

[Taking some] of the bird's blood, the cedar-wood, the double-dyed scarlet, and the hyssop, the priest shall sprinkle over the one who is to be cleansed from leprosy seven times, and shall cleanse him. In a similar way some of the oil which is in his left palm, seven times in Jehovah's presence. In a similar way in a house where there is leprosy, [he shall take some] of the cedar-wood, and the hyssop, and the double-dyed scarlet, and shall sprinkle some of the bird's blood seven times. Leviticus 14:6-7, 27, 51.

Anyone may see that here cedar-wood, double-dyed scarlet, hyssop, oil, and blood of a bird, and so the number seven, would be utterly meaningless if things that are holy were not being represented by them. If you take away from them holy things, what is left is something dead, or something unholy and idolatrous. When however they do mean holy things the worship they contain in that case is a Divine worship which is internal and simply represented by things that are external. The Jews however were incapable of knowing what these meant; and neither does anyone today know what cedar-wood, hyssop, double-dyed scarlet, and the bird all mean. Yet if only they had been willing to think that these did embody holy things which they did not actually know, and so had worshipped the Lord - who was the Messiah to come who would heal them from their leprosy, that is, from profaning what is holy - they could have been saved. For people who do think and believe in this manner straightaway receive instruction in the next life, if they desire it, as to what every single detail represented.

[4] Similarly where 'the red heifer' is the subject it is said that the priest was to take some of its blood on his finger, and sprinkle some of its blood towards the face 1 of the tent of meeting seven times, Numbers 19:4. Because 'the seventh day' or sabbath meant the Lord, and from Him meant the celestial man and the celestial itself, the seventh day in the Jewish Church was the holiest of all its religious observances. For this reason there was a sabbath year 2 every seventh year, Leviticus 25:4. Also a jubilee was to be proclaimed after seven sabbaths of years, that is, after seven times seven years, Leviticus 25:8-9. In the highest sense the number seven means the Lord, and from this the holiness of love. This becomes clear also from the golden lampstand with its seven lamps, mentioned in Exodus 25:31-33, 37; 37:17-19, 23; Numbers 8:2-3; Zechariah 4:2. And in John it is spoken of as follows,

Seven golden lampstands; in the midst of the seven lampstands one like the Son of Man. Revelation 1:12-13.

Here it is absolutely clear that 'a lampstand with seven lamps' means the Lord, and that 'the lamps' are the holy things of love, which comprise celestial things, which also is why there were seven of them.

[5] In the same author,

From the throne there were coming forth seven fiery torches burning before the throne, which are the seven spirits of God. Revelation 4:5.

Here 'the seven torches which came forth from the Lord's throne' are seven lamps. The same applies to the number seven when it occurs in the Prophets, as in Isaiah,

The light of the moon will be as the light of the sun, and the light of the sun will be sevenfold, as the light of seven days, on the day when Jehovah will bind up the hurt of His people. Isaiah 30:26.

Here 'sevenfold light as the light of seven days' does not at all mean sevenfold but the holiness of love meant by the sun. See also what has been stated and shown already at Genesis 4:15 concerning the number seven. From these quotations it is also quite clear that all numbers used in the Word never have a numerical value [in the internal sense], as has also been shown already at Genesis 6:3.

Poznámky pod čarou:

1. literally, the faces

2. literally, sabbath of a sabbath

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.