Bible

 

Sáng thế 49

Studie

   

1 Gia-cốp gọi các con trai mình lại và nói rằng: Hãy hội lại đây, cha sẽ nói những điều phải xảy đến cho các con ngày sau.

2 Hỡi các con trai Gia-cốp, hãy hội lại mà nghe; nghe lời Y-sơ-ra-ên, cha của các con.

3 Hỡi u-bên! con là trưởng nam của cha, Sức lực cha, và đầu tiên sự mạnh mẽ cha; Vốn có sự tôn trọng và quyền năng tót chúng.

4 Con sôi trào như nước, nên sẽ chẳng phần hơn ai! Vì con đã lên giường cha. Con lên giường cha bèn làm ô làm dơ đó!

5 Si-mê-ôn và Lê-vi là anh em ruột. Thanh gươm chúng nó thật khí giới hung tàn.

6 Cầu cho tâm hồn cha chớ có đồng mưu, Vinh hiển cha chớ hiệp cùng hội họ; Vì họ đã giết người trong cơn giận dữ, Cắt nhượng bò đực vì ý riêng mình.

7 Ðáng rủa sả thay cơn giận dữ họ, vì thật là hung mạnh! Ðáng rủa sả thay khí giận họ, vì dữ dằn thay! Ta sẽ phân chia họ ra trong nhà Gia-cốp, Tan lạc họ trong dân Y-sơ-ra-ên.

8 Hỡi Giu-đa! các anh em sẽ khen ngợi con, Tay con chận cổ quân nghịch, Các con trai cha sẽ quì lạy trước mặt con.

9 Giu-đa là một sư tử tơ; Hỡi con! Con bắt được mồi rồi tha về. Nó sụm gối, nằm khác nào sư tử đực, Như sư tử cái; há ai dám khiến ngồi lên?

10 Cây phủ việt chẳng hề dời khỏi Giu-đa, Kẻ lập pháp không dứt khỏi giữa chơn nó, Cho đến chừng Ðấng Si-lô hiện tới, Và các dân vâng phục Ðấng đó.

11 Người buộc lừa tơ mình vào gốc nho, lừa con mình vào nhành nho tốt nhứt. Người giặt áo xống mình vào rượu nho, Cùng lấy huyết nho lau áo tơi mình.

12 Mắt người đỏ vì cớ rượu, ăng nhiều trắng vì cớ sữa.

13 Sa-bu-lôn sẽ ở nơi gành biển, Tức là nơi có tàu đậu; Bờ cõi người chạy về hướng Si-đôn.

14 Y-sa-ca là một con lừa mạnh mẽ, Nằm nghỉ giữa chuồng;

15 Thấy rằng sự yên ổn là tốt lành, Và đất-đai đẹp lắm thay. Người đã rùn vai vác gánh nặng, Phải vâng phục những điều sưu-dịch.

16 Ðan sẽ xử đoán dân chúng mình, Như một trong các chi phái Y-sơ-ra-ên.

17 Ðan sẽ là một con rắn trên đường, Một con rắn lục trong chốn nẻo cùng, Cắn vó ngựa, Làm cho kẻ cỡi phải té nhào.

18 Hỡi Giê-hô-va! tôi trông ơn chửng-cứu của Ngài!

19 Còn Gát sẽ bị một đạo binh xông đánh, Nhưng người xông đánh lại và đuổi theo.

20 Do nơi A-se có thực vật ngon, Người sẽ cung cấp mỹ vị cho các vua.

21 Nép-ta-li là nai cái thả chuồng Nói bày nhiều lời văn hoa.

22 Giô-sép là chồi của cây tươi tốt, Mọc gần bên suối nước; Nhành nhánh phủ bao trên ngọn tường.

23 Kẻ cầm cung đã ghẹo-chọc người, Bắn tên vào, và hãm đánh;

24 Nhờ tay Ðấng toàn năng của Gia-cốp, Nên cung người vẫn bền-chắc; Nhờ Ðấng Chăn chiên, là Ðá của Y-sơ-ra-ên, Nên hai tay người thêm mạnh.

25 Ðức Chúa Trời của Cha sẽ giúp đỡ con; Ðấng toàn năng sẽ ban phước cho con, Tức là phước lành ở chốn trời cao xuống, Cùng phước lành ở nơi vực rộng thẳm lên, phước lành của vú, và của lòng mẹ.

26 Phước lành cha chúc cho con vượt lần lên Cao hơn các phước lành của tổ phụ cha, Cho đến các chót núi đời đời: Các phước nầy sẽ ở nơi đầu Giô-sép, Nơi trán của chúa các anh em mình.

27 Bên-gia-min là một con chó sói hay cấu-xé; Ban mai đi đánh chết mồi, Chiều phân chia mồi đã được.

28 Các người đó là đầu trưởng của mười hai chi phái Y-sơ-ra-ên; và đó là lời của cha họ nói đương khi chúc phước cho, chúc một lời phước riêng cho mỗi người vậy.

29 Ðoạn, người ra lịnh cho các con trai mà rằng: Cha sẽ về nơi tổ tông, các con hãy chôn cha chung cùng tổ phụ, nơi hang đá tại đồng ruộng Ép-rôn, người Hê-tít,

30 tức là hang đá ở trong đồng Mặc-bê-la, ngang Mam-rê, thuộc về xứ Ca-na-an, mà Áp-ra-ham đã mua làm mộ địa luôn với đồng ruộng của Ép-rôn

31 Ấy nơi đó, người ta đã chôn Áp-ra-ham và Sa-ra, vợ người; Y-sác và ê-be-ca, vợ người; mà lại nơi đó cha cũng đã chôn Lê-a nữa.

32 Cái đồng ruộng cùng hang đá ở tại đó đã mua của dân họ Hếch vậy.

33 Khi trối mấy lời nầy cho các con mình xong, thì Gia-cốp để chơn vào giường lại, rồi tắt hơi, được về cùng tổ tông mình.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 6333

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

6333. THE INTERNAL SENSE

The statements made in this chapter by Jacob show plainly that the Word has a meaning in it which is different from that seen in the letter. For in verse 1 Jacob, who by now is Israel, says that he will tell what will happen to his sons at the end of days; yet nothing of what he tells and foretells in fact happened to them. He says for example that the descendants of Reuben, Simeon, and Levi, who are the subject in verses 3-7, will be cursed more than the rest, and that Simeon and Levi will be divided in Jacob and scattered in Israel. Yet the opposite happened to Levi - he was blessed, for the priesthood was invested in him.

[2] Nor did what is said about Judah happen to that tribe, apart from the fact [implied in verse 10] that the representative of the Church remained longer with it than with the rest. And in addition to that, things are stated about it, the nature of which no one can know except from the different meaning concealed inwardly, such as the statements in verses 9, 11-12, that he crouched and lay down like a lion; bound his young ass to the vine, the foal of his she-ass to an outstanding vine; washed his clothing in wine, his garment in the blood of grapes; or the statement that his eyes were red from wine, and his teeth white from milk. All these statements are of such a nature that anyone may see that they hold something which is well known in heaven but cannot become plain to man except from heaven.

[3] The same applies to what Israel said about the rest of his sons, for example, regarding Zebulun, that he will dwell at the haven of the seas and of ships, with his side towards Sidon; regarding Issachar, that being a bony ass lying down between burdens he will bend his shoulder to bear burdens; regarding Dan, that he will be a serpent on the road, a darting serpent on the path, biting the horse's heels, and its rider will fall backwards; and so on regarding the rest of his sons. All this, as has been stated, plainly demonstrates the existence of an internal sense. The Word is given so that it may unite heaven and earth, that is, angels with men, and for that reason it has been written in such a way that angels may understand it in a spiritual manner while a person understands it in a natural one. And this brings a holy influence by way of the angels that causes the two to be united.

[4] Such is the nature of the Word both in the historical sections and in the prophetical parts. Yet the internal sense is less apparent in the historical sections than the prophetical parts because the historical narratives have been written in a different style, though that style nevertheless employs meaningful signs. Those narratives have been provided so that children, younger or older, may be introduced through them into reading the Word, for they give children delight and stay in their minds. Through those narratives they are brought in contact with the heavens, a contact that is pleasing because children live in a state of innocence and charity for one another. This is the reason for the existence of the historical part of the Word. And the reason why there is a prophetical part is so that a person may have no more than a vague understanding of it when he reads it; yet when the kind of person alive today gleans a vague understanding, the angels have a clear perception. This I have been allowed to know from much experience, which in the Lord's Divine mercy will be presented elsewhere.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.