Bible

 

Sáng thế 46

Studie

   

1 Y-sơ-ra-ên ra đi, đem theo các tài vật mình. Ðến Bê -e-Sê-ba, người bày của lễ dâng cho Ðức Chúa Trời của Y-sác, cha mình.

2 Trong một sự hiện thấy ban đêm kia, Ðức Chúa Trời có phán cùng Y-sơ-ra-ên rằng: Hỡi Gia-cốp, Gia-cốp! Y-sơ-ra-ên đáp rằng: Có tôi đây.

3 Ðức Chúa Trời phán: Ta là Ðức Chúa Trời, Ðức Chúa Trời của cha ngươi. Hãy xuống Ê-díp-tô, đừng sợ chi, vì tại đó ta sẽ làm cho ngươi thành một nước lớn.

4 Chánh ta sẽ xuống đến đó với ngươi, và chánh ta cũng sẽ dẫn ngươi về chẳng sai. Giô-sép sẽ vuốt mắt ngươi nhắm lại.

5 Từ Bê -e-Sê-ba, Gia-cốp khởi đi; các con trai Y-sơ-ra-ên để Gia-cốp, cha mình, cùng các vợ và con mình lên xe cộ của Pha-ra-ôn đã sai đến rước những người đó.

6 Chúng cũng đem theo các súc vật và của cải mình đã gây dựng tại xứ Ca-na-an, mà đi đến cứ Ê-díp-tô.

7 Vậy, Gia-cốp cùng cả nhà người, nào các con trai, nào các cháu trai, nào các con gái, nào các cháu gái, thảy đều xuống xứ Ê-díp-tô.

8 Ðây là tên các con trai của Y-sơ-ra-ên, tức là Gia-cốp, đến xứ Ê-díp-tô: Con trưởng nam của Gia-cốp là u-bên.

9 Các con trai của u-bên là Hê-nóc, Pha-lu, Hết-rôn, và Cạt-mi.

10 Các con trai của Si-mê-ôn là Giê-mu-ên, Gia-min, Ô-hát, Gia-kin, Xô-ha, và Sau-lơ, tức con của người vợ xứ Ca-na-an.

11 Các con trai của Lê-vi là Ghẹt-sôn, Kê-hát, và Mê-ra-ri.

12 Các con trai của Giu-đa là Ê-rơ, O-nan, Sê-la, Phê-rết và Sê-rách. Nhưng Ê-rơ và O-nan đã thác tại xứ Ca-na-an; con của Phê-rết là Hết-rôn, và Ha-mun.

13 Các con trai của Y-sa-ca là Thô-la, Phu-va, Gióp và Sim-rôn.

14 Các con trai của Sa-bu-lôn là Sê-rết, Ê-lôn, và Gia-lê-ên.

15 Vả, các con trai, và một con gái tên là Ði-na, mà Lê-a sanh cho Gia-cốp khi ở tại Pha-đan-a-ram, cùng các cháu đó, hết thảy là ba mươi ba người.

16 Các con trai của Gát là Xi-phi-ôn, Ha-ghi, Su-ni, Ét-bôn, Ê-ri, A-rô-đi và A-rê-li.

17 Các con trai của A-se là Dim-na, Dích-và, Dích-vi, và Bê-ri-a, cùng Sê-rách, em gái các người đó. Con của Bê-ri-a là Hê-be, và Manh-ki-ên.

18 Vả, các con của nàng Xinh-ba sanh cho Gia-cốp, cùng các cháu đó, hết thảy là mười sáu người. Nàng là con đòi của của La-ban đã cho theo hầu Lê-a, con gái mình.

19 Các con trai của a-chên, vợ Gia-cốp, Giô-sép, và Bên-gia-min.

20 Giô-sép đã có con tại xứ Ê-díp-tô, là Ma-na-se, và Ép-ra-im, mà Ách-nát, con gái của Phô-ti-phê-ra, thầy cả thành Ôn, đã sanh cho người.

21 Các con trai của Bên-gia-min là Bê-la, Bê-kê, Ách-bên, Giê-ra, Na-a-man, Ê-hi, ô-sơ, Mốp-bim, Hốp-bim, và A-rết.

22 Vả, các con trai của a-chên sanh cho Gia-cốp, cùng các cháu đó, hết thảy là mười bốn người.

23 Con trai của Ðan là Hu-sim.

24 Các con trai của Nép-ta-li là Giát-sê-ên, Gu-ni, Dít-se, và Si-lem.

25 Vả, các con trai của nàng Bi-la sanh cho Gia-cốp, cùng các cháu đó, hết thảy là bảy người. Nàng là con đòi của La-ban đã cho theo hầu a-chên, con gái mình.

26 Các người đi đến xứ Ê-díp-tô với Gia-cốp, tức là các người do nơi Gia-cốp sanh, nếu không kể các nàng dâu, thì hết thảy là sáu mươi sáu người.

27 Con của Giô-sép đã sanh tại Ê-díp-tô được hai. Vậy, các người thuộc về nhà Gia-cốp đi đến Ê-díp-tô, cọng hết thảy là bảy mươi người.

28 Gia-cốp sai Giu-đa đi đến trước đặng xin Giô-sép đưa mình vào bờ cõi Gô-sen. Vậy, họ đều vào xứ Gô-sen.

29 Giô-sép thắng xe đi lên Gô-sen, đón Y-sơ-ra-ên, cha mình. Người ra mắt cha, ôm choàng lấy người và khóc một hồi lâu.

30 Y-sơ-ra-ên nói cùng Giô-sép rằng: Chớ chi cho cha chết bây giờ đi! vì cha đã thấy được mặt con, và biết con vẫn còn sống.

31 Ðoạn Giô-sép nói cùng anh em và người nhà cha mình rằng: Tôi sẽ lên trước tâu cho Pha-ra-ôn hay rằng: anh em và cả nhà cha tôi, ở xứ Ca-na-an đã đến cùng tôi.

32 Họ vốn làm nghề chăn chiên, nuôi bầy súc vật; có dẫn theo hết bầy chiên, bò và các tài vật của mình.

33 Và khi Pha-ra-ôn truyền gọi anh em mà hỏi rằng: Các ngươi làm nghề chi?

34 Thì hãy tâu rằng: Kẻ tôi tớ chúa cùng tổ phụ chúng tôi vẫn làm nghề nuôi súc vật từ thuở còn nhỏ cho đến giờ. Ấy hầu cho anh em đặng ở lại xứ Gô-sen, vì dân Ê-díp-tô có tánh gớm ghê hết thảy kẻ chăn chiên lắm.

   

Bible

 

Sáng thế 45:10

Studie

       

10 cha, các con, các cháu, các chiên, bò cùng tài vật của cha sẽ ở tại xứ Gô-sen gần tôi đây.

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 5702

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

5702. 'Since that is an abomination to the Egyptians' means that they are in a contrary position. This is clear from the representation of 'the Egyptians' as those with whom order has been inverted, 5700; and from the representation of 'the Hebrews', to eat with whom was an abomination to the Egyptians, as those with whom genuine order exists, 5701. Thus the two are set in contrary positions, and this gives rise to strong dislike and at length to what is an abomination. Regarding this abomination, it should be recognized that people with whom an inverted state of order, that is, evil and consequent falsity, exists, thereby come at length to acquire a strong dislike for the goodness and truth of the Church the moment they hear it referred to. This is even more true when they hear reference made to the interior aspects of that goodness and truth; they find these so abominable that so to speak they feel nauseated and wish to vomit. This is what I have been told and shown to be so when I have wondered why the Christian world does not accept the interior teachings of the Word. Spirits from the Christian world have appeared on the scene and have been compelled to hear about the interior teachings of the Word; they were then so nauseated by these that they said they felt within themselves the great need to vomit. I have also been told that this is what the Christian world is like virtually everywhere at the present day. The reason it is like this is that it has no affection for truth for its own sake, still less any affection for good motivated by good. Anything they think or say that is based on the Word or their religious teachings is due to habit followed since early childhood and to religious custom, and so is something external devoid of anything internal.

[2] The fact that all aspects of the Hebrew Church, the one established at a later time among the descendants of Jacob, were an abomination to the Egyptians is evident not only from their refusal even to eat with them but also from the fact that sacrifices, in which the Hebrew Church made its main worship consist, were an abomination to them, as is evident in Moses,

Pharaoh said, Go away, sacrifice within the land. But Moses said, It is incorrect to do so, for we shall be sacrificing to Jehovah our God what is an abomination to the Egyptians; behold, if we sacrifice what is an abomination to the Egyptians in their eyes, will they not stone us? Exodus 8:25-26.

Also, feeding cattle and being a shepherd was an abomination to them, as is evident again in Moses,

Every shepherd is an abomination to the Egyptians. Genesis 46:34.

Thus every aspect of that Church was an abomination to the Egyptians. The reason was that initially even the Egyptians had been among those who constituted the representative Ancient Church, 1238, 2385. But after that they rejected the God of the Ancient Church, who was Jehovah or the Lord, and served idols, in particular calves. Also the actual representatives and meaningful signs of the celestial and spiritual realities of the Ancient Church, which they came to know while part of that Church, were turned by them into magical practices. This being so, order with them became inverted, as a consequence of which everything constituting the Church was an abomination.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.