Bible

 

Ezekiel 32

Studie

   

1 Năm thứ mười hai, ngày mồng một tháng chạp, có lời Ðức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy:

2 Hỡi con người, hãy làm một bài ca thương về Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, và nói rằng: Ngươi giống như một con sư tử giữa các dân tộc; khác nào một vật quái dưới biển, mà đã trướng lên các sông. Ngươi lấy chơn vậy đục các dòng nước, và làm cho các sông đầy những bùn.

3 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ giăng lưới ta trên ngươi, có một đoàn dân đông vô số giùm giúp, chúng nó sẽ kéo ngươi lên trong lưới ta.

4 Ta sẽ bỏ ngươi lại trên đất, và quăng ngươi trên mặt đồng ruộng. Ta sẽ khiến mọi loài chim trời đậu trên ngươi, và các loài thú khắp đất ăn ngươi mà no.

5 Ta sẽ đặt thịt ngươi trên các núi, và lấy tiền tệ ngươi lấp đầy các nơi trũng.

6 Ta sẽ lấy huyết ngươi tưới nơi đất ngươi lội bơi, cho đến các núi; và các khe nước sẽ đầy ngươi.

7 Khi ta giập tắt ngươi, thì ta sẽ che các từng trời và làm tối các ngôi sao; dùng mây bao bọc mặt trời, và mặt trăng sẽ không chiếu sáng nữa.

8 Ta sẽ làm cho tối tăm trên ngươi mọi sự sáng láng trên trời, và ta sẽ bủa sự mờ mịt ra trên đất ngươi, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

9 Ta sẽ làm bối rối lòng nhiều dân khi ta sẽ sao sự hủy diệt của ngươi ra trong các dân tộc, trong các nước mà ngươi chưa biết đến.

10 Ta sẽ làm cho nhiều dân kinh sợ về ngươi, và các vua chúng nó sẽ vì cớ ngươi sợ hết hồn, khi ta huơ gươm trên mặt họ. Nơi ngày ngươi bị ngã xuống, chúng nó mỗi người đều vì sự sống mình mà run rẩy luôn luôn.

11 Thật vậy, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Gươm của vua Ba-by-lôn sẽ xông vào trên ngươi.

12 Ta sẽ khiến cả thảy dân ngươi ngã xuống dưới gươm của những người mạnh bạo, thảy đều là kẻ đáng sợ trong các dân. Chúng nó sẽ hạ sự kiêu ngạo của Ê-díp-tô xuống, và cả đoàn dân nó đều sẽ bị tiêu diệt.

13 Ta cũng sẽ làm cho cả súc vật nó chết hết nơi bờ sông lớn, nước sẽ không bị vậy đục nước bởi chơn của người ta hoặc bởi vó của thú vật.

14 Bấy giờ ta lại làm cho các dòng nước của chúng nó được trong sạch, và làm cho các sông chúng nó chảy như dầu, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

15 Khi ta sẽ khiến đất Ê-díp-tô thành ra nơi hoang vu hủy phá, và đất ấy vị vét sạch cả của mình trước đã đầy dẫy, khi ta sẽ đất hết thảy dân sự nó, thì chúng nó sẽ biết rằng ta là Ðức Giê-hô-va.

16 Kìa là bài ca thương mà chúng nó sẽ than vãn. Những con gái các nước sẽ than vãn bằng một giọng thảm thương. Chúng nó sẽ than vãn bài ấy để khóc Ê-díp-tô cùng cả thày dân nó, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

17 Năm thứ mười hai, ngày rằm, có lời Ðức Giê-hô-va phán cùng ta rằng:

18 Hỡi con người, hãy than vãn về đoàn dân Ê-díp-tô. Hãy xô dân ấy cùng với những con gái của các nước có danh tiếng xuống nơi vực sâu của đất, làm một với những kẻ xuống trong hầm hố!

19 Ngươi há đẹp hơn ai sao? Vậy hãy xuống và nằm chung với những kẻ không chịu cắt bì.

20 Phải, kìa những kẻ ấy sẽ ngã xuống chính giữa những người đã bị gươm giết. Nó bị phó cho gươm; hãy kéo nó ra với cả các đoàn dân nó!

21 Từ giữa âm phủ, những lính chiến rất mạnh bạo, cùng những kẻ giúp đỡ nó, sẽ nói cùng nó mà rằng: Chúng nó đã xuống đó, chúng nó đã nằm yên, là kẻ chưa chịu cắt bì mà đã bị gươm giết!

22 Tại đó có A-si-ri với cả đoàn dân nó; chung quanh nó đều là mồ mả. Hết thảy chúng nó đã bị giết, và đã ngã xuống bởi gươm.

23 Mồ mả nó ở trong những nơi sâu thẳm của hầm hố, và dân nó sắp hàng chung quanh mồ mả nó. Hết thảy đều đã bị giết; chúng nó vốn là những kẻ rải sự khiếp sợ ra trên đất người sống, mà nay đã ngã xuống bởi gươm.

24 Tại đó có Ê-lam với cả dân sự nó ở chung quanh mồ mả nó. Hết thảy đều đã bị giết, và đã ngã xuống bởi gươm. Những kẻ chưa chịu cắt bì ấy đã xuống trong vực sâu của đất, tức là những kẻ từng rải sự khiếp sợ ra trên đất người sống; chúng nó chịu nhơ nhuốc trong vòng những kẻ xuống nơi hầm hố.

25 Giường của nó và dân sự đã đặt ở giữa những kẻ bị giết, trong những mồ mả ở chung quanh nó. Hết thảy những kẻ chưa chịu cắt bì ấy đã chết bởi gươm, vì chúng nó từng rải sự khiếp sợ ra trên đất người sống. Chúng nó chịu nhơ nhuốc trong vòng những kẻ xuống nơi hầm hố, và người ta đã sắp hàng nó ở giữa mọi kẻ bị giết.

26 Tại đó có Mê-siếc và Tu-banh, và cả dân chúng nó; mạnh mẽ chúng nó ở chung quanh chúng nó; hết thảy đều là những kẻ chưa chịu cắt bì bị giết bởi gươm; vì chúng nó từng rải sự khiếp sợ trên đất người sống.

27 Chúng nó không nằm chung với những lính chiến mạnh bạo đã ngã xuống trong vòng những kẻ chưa chịu cắt bì, những lính chiến ấy đã xuống nơi âm phủ với khí giới đánh giặc của mình, và người ta đã đặt gươm dưới đầu chúng nó. Song những kẻ kia, tội ác đã như giắt vào hài cốt mình; vì chúng nó rải sự sợ hãi cho những lính chiến mạnh bạo trên đất người sống.

28 Nhưng ngươi sẽ bị gãy ở giữa những kẻ chưa chịu cắt bì, và sẽ nằm chung với những kẻ bị giết bởi gươm.

29 Tại đó có Ê-đôm, với các vua và cả các quan trưởng nó, những người nầy mạnh bạo mặc dầu, đã bị sắp hàng với những kẻ bị giết bởi gươm, và nằm chung với những kẻ chưa chịu cắt bì, và với những kẻ xuống trong hầm hố.

30 Tại đó cũng có hết thảy quan trưởng ở phương bắc và hết thảy dân Si-đôn đều xuống với những kẻ bị giết, dầu sự mạnh bạo của chúng nó đã làm cho khiếp sợ mặt lòng. Chúng nó mang xấu hổ; chúng nó, là những kẻ chưa chịu cắt bì ấy, đã nằm sóng sượt với những kẻ chịu nhơ nhuốc trong vòng những kẻ đã xuống nơi hầm hố.

31 Pha-ra-ôn sẽ thấy vậy, thì được yên ủi về cả đoàn dân mình, tức là Pha-ra-ôn và cả đạo binh mình bị giết bởi gươm, Chúa Giê-hô-va phán vậy;

32 vì ta rải sự khiếp sợ người ra trên đất người sống. Thật, Pha-ra-ôn và cả dân người sẽ nằm giữa những kẻ chưa chịu cắt bì, với những kẻ đã bị giết bởi gươm, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Apocalypse Revealed # 53

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 962  
  

53. And His countenance as the sun shining in its power. This symbolizes the Divine love and wisdom which are the Lord and which emanate from Him.

The fact that the face of Jehovah or of the Lord means the Divine itself in its essence, which is Divine love and wisdom, thus Himself, will be seen in explanations below where the face of God is mentioned. "The sun shining in its power" has the same symbolic meaning.

In the sight of angels the Lord is seen as the sun in heaven, and it is His Divine love accompanied by Divine wisdom that so appears. This may be seen in the book Heaven and Hell (London, 1758), nos. 116-125 and in Angelic Wisdom Regarding Divine Love and Wisdom, 83-172.

[2] It remains here simply to confirm from the Word that when the subject is the Lord, the sun is His Divine love and at the same time His Divine wisdom. This can be seen from the following passages:

...in (that) day... the light of the moon will be as the light of the sun, and the light of the sun will be sevenfold, as the light of seven days... (Isaiah 30:25-26)

That day is the Lord's advent, when the old church has been destroyed and a new one is about to be established. The light of the moon is faith arising from charity, and the light of the sun is intelligence and wisdom arising from love emanating then from the Lord.

Your sun shall no longer go down, nor shall your moon wane; for Jehovah will be your everlasting light... (Isaiah 60:20)

The sun that will not go down is love and wisdom from the Lord.

...the Rock of Israel spoke to me... like the light of the morning when the sun rises... (2 Samuel 23:3-4)

The Rock of Israel is the Lord.

...his throne (shall be) as the sun... (Psalms 89:36-37)

This is said in reference to David, but David there means the Lord.

They shall fear You as long as the sun endures... In His days the righteous shall flourish, and abundance of peace, until the moon is no more... Before the sun He will have the name of Son, and all nations shall be blessed in Him... (Psalms 72:5, 7, 17)

These statements, too, are made in reference to the Lord.

[3] Because the Lord appears in heaven to angels as the sun, therefore when He was transfigured,

His face shone like the sun, and His garments became... as the light. (Matthew 17:1-2)

Moreover, in Revelation 10:1 it is said of the mighty angel coming down from heaven that he was "clothed with a cloud," and "his face was like the sun," and of the woman in Revelation 12:1 that she appeared "clothed with the sun." The sun there is love and wisdom emanating from the Lord. The woman there is the church called the New Jerusalem.

[4] Since the sun means the Lord with respect to love and wisdom, it is apparent what the sun symbolizes in the following places:

Behold, the day of Jehovah is coming, cruel... The sun will be darkened at its rising, and the moon will not cause its light to shine. I will visit upon the world its wickedness, and upon the impious their iniquity. (Isaiah 13:9-11)

...Jehovah will visit [punishment] in the high place upon the host of the high place, and on the earth upon the kings of the earth... Then the moon will blush and the sun be ashamed. (Isaiah 24:21, 23)

When I put out your light, I will cover the heavens, and make their stars dark; I will cover the sun with a cloud, and the moon shall not cause its light to shine... and I will... bring darkness upon your land. (Ezekiel 32:7-8)

...the day of Jehovah is coming..., a day of darkness... The sun and moon (will not cause their light to shine), and the stars have diminished their brightness. (Joel 2:1-2, 10)

The sun shall be turned into darkness, and the moon into blood, before the coming of the great... day of Jehovah. (Joel 2:31)

...the day of Jehovah is near in the valley of decision. The sun and moon have grown dark... (Joel 3:14-15)

The fourth angel sounded: and a third of the sun was struck, a third of the moon, and a third of the stars..., and a third of the day did not shine... (Revelation 8:12)

...the sun became as black as sackcloth of goat's hair, and the moon became as blood... (Revelation 6:12)

...the sun was... darkened because of the smoke of the pit. (Revelation 9:2)

The sun in these places does not mean the world's sun, but the sun of the angelic heaven, which is the Lord's Divine love and wisdom. These are said to be obscured, darkened, covered, or become black when falsities and evils are present in a person.

[5] It is apparent, therefore, that something similar is meant by the Lord's words when speaking of the end of the age, which is the final period of the church:

Immediately after the tribulation of those days the sun will be darkened, the moon will not give its light, and the stars will fall from heaven... (Matthew 24:29, cf. Mark 13:24-25)

So, too, in the following places:

The sun shall go down on the prophets, and the day shall be dark for them. (Micah 3:6)

...in that day... I will make the sun go down at noon, and I will darken the earth in broad daylight. (Amos 8:9)

She... who has borne seven... will breath her last; her sun will go down while it is yet day. (Jeremiah 15:9)

The subject here is the Jewish Church, which will breathe its last or perish. The sun's going down means that there will no longer be any love or charity.

[6] It is said in Joshua that the sun stood still in Gibeon, and the moon in the valley of Aijalon (Joshua 10:12-13). This seems to be an historical statement, but in fact it is prophetic, for it comes from the book of Jasher, which was a prophetic book; for in verse 13 it says, "Is this not written in the Book of Jasher?" The same book is called a prophetic one by David in 2 Samuel 1:17, 18.

A similar statement is found in Habakkuk:

The mountains... were shaken... The sun and moon stood still in their habitation. (Habakkuk 3:10-11)

[In Isaiah:]

Your sun shall no longer go down, nor shall your moon wane. (Isaiah 60:20)

For to cause the sun and moon to stand still would be to destroy the universe.

[7] Since the sun means the Lord with respect to Divine love and wisdom, therefore in their holy worship ancient peoples turned their faces to the rising sun, and their temples also, a practice that continues to this day.

That the sun in these passages does not mean the world's sun is clear from the fact that it was profane and an abomination for people to worship the world's sun and moon (see Numbers 25:1-4, Deuteronomy 4:19; 17:3, 5, Jeremiah 8:1-2; 43:10, 13; 44:17-19, 25). For the world's sun means self-love and a conceit in one's own intelligence, and self-love is diametrically opposed to Divine love, while a conceit in one's own intelligence is opposed to Divine wisdom. To worship the world's sun is also to accept nature as the creator of all things and one's own prudence as the effecter of all things, which entails a denial of God and a denial of Divine providence.

  
/ 962  
  

Many thanks to the General Church of the New Jerusalem, and to Rev. N.B. Rogers, translator, for the permission to use this translation.