Bible

 

Cuộc di cư 21

Studie

   

1 Ðây là luật lệ ngươi phải truyền cho dân sự:

2 Nếu ngươi mua một người đầy tớ Hê-bơ-rơ, nó sẽ hầu việc cho sáu năm; nhưng qua năm thứ bảy nó sẽ được thả ra, không phải thối tiền.

3 Nếu nó vào ở một mình, thì sẽ ra một mình; nếu có vợ, thì sẽ ra với vợ.

4 Nếu người chủ cưới vợ cho, và nếu vợ sanh được con trai hay gái, thì nó sẽ ra một mình, vợ và con thuộc về chủ.

5 Nếu kẻ tôi mọi nói rằng: Tôi thương chủ, vợ và con tôi, không muốn ra được tự do,

6 thì người chủ sẽ dẫn nó đến trước mặt Ðức Chúa Trời, biểu lại gần cửa hay là cột, rồi lấy mũi dùi xỏ tai; nó sẽ hầu việc người chủ đó trọn đời.

7 Nếu ai bán con gái mình làm con đòi, con gái đó không được ra như các đầy tớ kia.

8 Nếu chủ trước đã ưng lấy con đòi làm hầu, rồi sau lại chẳng muốn, thì chủ phải biểu chuộc nàng lại, chớ không có phép gạt, rồi đem bán nàng cho kẻ ngoại bang.

9 Nhưng nếu chủ định để cho con trai mình, thì phải xử với nàng theo phép như con gái mình vậy.

10 Nếu chủ có lấy người khác, thì đối với người thứ nhất chẳng được phép giảm đồ ăn, đồ mặc, và tình nghĩa vợ chồng chút nào.

11 Nếu người chủ không làm theo ba điều nầy, nàng được phép ra không, chẳng phải thối tiền lại.

12 Kẻ nào đánh chết một người, sẽ bị xử tử.

13 Nhược bằng kẻ đó chẳng phải mưu giết, nhưng vì Ðức Chúa Trời đã phú người bị giết vào tay kẻ đó, thì ta sẽ lập cho ngươi một chỗ đặng kẻ giết người ẩn thân.

14 Còn nhược bằng kẻ nào dấy lên cùng người lân cận mà lập mưu giết người, thì dẫu rằng nó núp nơi bàn thờ ta, ngươi cũng bắt mà giết đi.

15 Kẻ nào đánh cha hay mẹ mình, sẽ bị xử tử.

16 Kẻ nào bắt người và bán, hoặc giữ lại trong tay mình, sẽ bị xử tử.

17 Kẻ nào mắng cha hay mẹ mình, sẽ bị xử tử.

18 Khi hai người đánh lộn nhau, người nầy đánh người kia bằng đá hay là đấm cú, không đến đỗi phải chết, nhưng phải nằm liệt giường,

19 nếu đứng dậy chống gậy đi ra ngoài được, người đánh đó sẽ được tha tội. Nhưng chỉ phải đền tiền thiệt hại trong mấy ngày nghỉ và nuôi cho đến khi lành mạnh.

20 Khi người chủ lấy gậy đánh đầy tớ trai hay gái mình và chết liền theo tay, thì chắc phải bị phạt.

21 Song nếu đầy tớ trai hay gái còn sống một hai ngày, người chủ khỏi tội, vì nó vốn là tài sản của chủ.

22 Nếu người ta đánh nhau, đụng nhằm một người đàn bà có thai, làm cho phải sảo, nhưng chẳng bị sự hại chi khác, thì kẻ đánh nhằm đó phải bồi thường theo lời chồng người sẽ định, và trả tiền trước mặt quan án.

23 Còn nếu có sự hại chi, thì ngươi sẽ lấy mạng thường mạng,

24 lấy mắt thường mắt, lấy răng thường răng, lấy tay thường tay, lấy chân thường chân,

25 lấy phỏng thường phỏng, lấy bầm thường bầm, lấy thương thường thương.

26 Nếu ai đánh nhằm con mắt đầy tớ trai hay gái mình, làm cho mất đi, thì hãy tha nó ra tự do, vì cớ mất con mắt.

27 Nếu ai làm rụng một răng của đầy tớ trai hay gái mình, thì hãy tha nó ra tự do, vì cớ mất một răng.

28 Ví có một con bò báng nhằm một người đàn ông hay đàn bà phải chết đi, con bò sẽ bị ném đá chết, người ta không nên ăn thịt nó; còn người chủ bò sẽ được vô tội.

29 Nhưng ngộ từ trước con bò có tật hay báng và chủ đã bị mắng vốn mà không cầm giữ, nếu bò nầy còn giết một người đàn ông hay đàn bà, thì nó sẽ bị ném đá, và chủ sẽ bị xử tử nữa.

30 Nhược bằng người ta định giá cho chủ bò chuộc mạng, chủ phải chuộc mạng mình y như giá đã định.

31 Nếu bò báng nhằm một đứa con trai hay là con gái, người ta cũng sẽ chiếu theo luật nầy.

32 Con bò báng nhằm một đứa đầy tớ trai hay gái, chủ bò phải trả ba chục siếc lơ bạc cho chủ nó; rồi bò sẽ bị ném đá chết.

33 Nếu ai mở miệng hầm hay là đào hầm mà chẳng đậy lại, và nếu có bò hay là lừa té xuống đó,

34 chủ hầm sẽ bồi thường giá tiền cho chủ của súc vật, nhưng súc vật bị giết đó sẽ về phần mình.

35 Bằng bò của ai báng nhằm bò của kẻ lân cận mình phải chết đi, hai người hãy bán bò sống đó, chia tiền và chia luôn con bò chết nữa.

36 Nếu người chủ đã tỏ tường trước rằng bò mình có tật hay báng, mà không lo cầm giữ, chủ phải lấy bò thường bò, nhưng bò chết sẽ về phần người.

   

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 9086

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

9086. And an ox or an ass shall fall in there. That this signifies which perverts good or truth in the natural, is evident from the signification of “to fall,” as being to pervert (of which below); from the signification of “an ox,” as being the affection of evil in the natural, thus evil therein (of which above, n. 9065); and from the signification of “an ass,” as being truth in the natural (n. 2781, 5492, 5741, 7024, 8078). That “to fall into a pit,” when said of good and truth in the natural, which are signified by “ox and ass,” denotes to pervert, is plain from what is contained in the following verse, where amendment by means of truth is treated of, which can be effected with perverted goods and truths, but not with those that have been extinguished; for when good or truth is perverted, it still remains, although explained in a perverted manner.

[2] “To fall” also denotes to fall by mischance. Because this was signified by “falling into a pit,” therefore it was said by the Lord:

Which of you shall have an ass or an ox fall into a well, and will not straightway draw him out on the Sabbath day? (Luke 14:5).

This was said by the Lord when He healed on the Sabbath day the man who had the dropsy. In that church, the Sabbath day was most holy because it signified the heavenly marriage, which is the conjunction of good and truth from the the Lord, (n. 8495, 8510); consequently healings were performed by the Lord on the Sabbath day, because “healing” involved the healing of the spiritual life; and the disease of dropsy the perversion of truth and good; thus “healing” involved the amendment and restoration of perverted truth. For all the Lord’s miracles involved and signified states of the church (n. 8364), as in general do all Divine miracles (n. 7337). Hence then it is that the Lord said, “Which of you shall have an ass or an ox fall into a well, and will not straightway draw him out on the Sabbath day?” by which was signified in the spiritual sense what has been said; for whatsoever the Lord spoke, He spoke from the Divine, and therefore there is an internal sense in each word (n. 9048, 9063). By “a well” in this passage the like is signified as by “a pit,” namely, falsity (see n. 1688). And as “a pit” denotes falsity, therefore also when the Lord spoke about the falsities of the church, He said:

If the blind lead the blind, both shall fall into a pit (Matthew 15:14).

“A blind man” denotes one who is in erroneous ideas; and “falling into a pit” denotes to pervert truth. These things were spoken in comparisons; but in the Word all the comparisons are taken from significatives (n. 3579, 8989).

[3] They who believe that the Divine holiness which is in the Word lies hidden there no deeper than in the sense which appears in the letter, in these and other passages of the Word, see holiness from no other source than from faith that all things of the Word were Divinely inspired, and that there are inexplicable arcana therein known to God alone. But they who are not in this faith despise the Word, merely because the style is in appearance more humble than is the style which is adapted to the genius of the world, such as is to be found with many writers ancient and modern. But let them know that a Divine holiness lies hidden in each and all things of the Word, but it consists in the fact that each and all things treat of the Lord, of His kingdom, and His church. These are things most holy, because they are Divine from the Lord, wherein there is thus eternal life, according to the words of the Lord in John:

The words that I speak unto you are spirit, and are life (John 6:63).

But these most holy Divine things stand open before the angels in heaven, because these do not apprehend the Word naturally according to the literal sense; but spiritually according to the internal sense. Men also would apprehend the Word according to this sense if they lived an angelic life, that is, a life of faith and love. The things which are contained in the internal sense of the Word are no other than those which the genuine doctrine of the church teaches. The genuine doctrine of the church teaches the Lord, faith in Him, love to Him, and love of the good which is from Him. This love is charity toward the neighbor (n. 6709, 6710, 8123). They who live this life are enlightened by the Lord, and see the holy things of the Word; as by no means do others (see the pref ace to Genesis 18).

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Foundation for the permission to use this translation.