Bible

 

Cuộc di cư 2

Studie

   

1 Vả, có một người trong họ Lê-vi đi cưới con gái Lê-vi làm vợ.

2 Nàng thọ thai, và sanh một con trai; thấy con ngộ, nên đem đi giấu trong ba tháng.

3 Nhưng giấu lâu hơn nữa không được, nàng bèn lấy một cái rương mây, trét chai và nhựa thông, rồi để đứa trẻ vào, đem thả trong đám sậy dựa mé sông.

4 Người chị đứa trẻ đứng xa nơi đó đặng cho biết nó sẽ ra sao.

5 Vả, bấy giờ, con gái Pha-ra-ôn xuống sông tắm, còn các con đòi đi dạo chơi trên mé sông; công chúa thấy cái rương mây đó giữa đám sậy, bèn sai con đòi mình đi vớt lên.

6 Công chúa mở rương ra, thấy đứa trẻ, là một đứa con trai nhỏ đương khóc, bèn động lòng thương xót mà rằng: Ấy là một đứa con của người Hê-bơ-rơ.

7 Người chị đứa trẻ bèn nói cùng công chúa rằng: Tôi phải đi kêu một người vú trong bọn đàn bà Hê-bơ-rơ đặng cho dứa trẻ chớ?

8 Công chúa đáp rằng: Hãy đi đi. Người gái trẻ đó kêu mẹ của đứa trẻ.

9 Công chúa nói rằng: Hãy đem đứa trẻ nầy về nuôi cho ta; ta sẽ trả tiền công cho. Người đàn bà ẵm đứa trẻ mà cho .

10 Khi lớn khôn rồi, người bèn dẫn nó vào cho công chúa, nàng nhận làm con, và đặt tên là Môi-se, vì nàng nói rằng: Ta đã vớt nó khỏi nước.

11 Vả, đang lúc đó, Môi-se đã lớn khôn rồi, ra đi đến cùng anh em mình, xem thấy công việc nhọc nhằn của họ; cũng thấy một người Ê-díp-tô đánh một người Hê-bơ-rơ trong vòng anh em mình;

12 ngó quanh quất chẳng thấy ai, bèn giết người Ê-díp-tô đem vùi trong cát.

13 Qua ngày sau, Môi-se đi ra nữa, thấy hai người Hê-bơ-rơ đánh lộn, bèn nói cùng người có lỗi rằng: Sao ngươi đánh người đồng loại mình?

14 Nhưng người đó đáp rằng: Ai đặt ngươi làm vua, làm quan án cho chúng ta? Có phải muốn giết ta như đã giết người Ê-díp-tô kia chăng? Môi-se sợ, nói rằng: Chắc thật, việc nầy phải lậu rồi.

15 Pha-ra-ôn hay việc đó, thì tìm giết Môi-se; nhưng người trốn đi khỏi mặt Pha-ra-ôn, dừng chân tại xứ Ma-đi-an, và ngồi gần bên một cái giếng.

16 Vả, thầy tế lễ xứ Ma-đi-an có bảy con gái; các nàng đó đến giếng xách nước đổ đầy máng đặng cho bầy chiên cha mình uống.

17 Nhưng các kẻ chăn chiên đến đuổi đi; Môi-se bèn đứng dậy, binh vực các nàng đó và cho những bầy chiên uống nước.

18 Khi mấy nàng trở về nhà ê -u-ên, cha mình, thì người hỏi rằng: Sao bữa nay các con về sớm vậy?

19 Thưa rằng: Một người Ê-díp-tô cứu chúng tôi ra khỏi tay bọn chăn chiên, và cũng có xách nước nhiều quá cho bầy chiên uống nữa.

20 Cha lại hỏi rằng: Người đó bây giờ ở đâu? Sao các con bỏ người đi? Hãy mời đến đặng ăn bánh.

21 Môi-se ưng ở cùng người nầy, người bèn gả Sê-phô-ra, con gái mình, cho Môi-se.

22 Nàng sanh một con trai; Môi-se đặt tên là Ghẹt-sôn vì nói rằng: Tôi kiều ngụ nơi ngoại bang.

23 Sau cách lâu, vua xứ Ê-díp-tô băng; dân Y-sơ-ra-ên than thở kêu van vì phải phục dịch khổ sở; tiếng kêu van lên thấu Ðức Chúa Trời.

24 Ngài nghe tiếng than thở chúng, nhớ đến sự giao ước mình kết lập cùng Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp.

25 Ðức Chúa Trời đoái lại dân Y-sơ-ra-ên, nhận biết cảnh ngộ của chúng.

   

Bible

 

Số 20:1

Studie

       

1 Tháng giêng, cả hội dân Y-sơ-ra-ên tới đồng vắng Xin; và dừng lại tại Ca-đe. Mi-ri-am qua đời và được chôn tại đó.

Ze Swedenborgových děl

 

Arcana Coelestia # 6806

Prostudujte si tuto pasáž

  
/ 10837  
  

6806. 'And God knew them' means that He endowed it with charity. This is clear from the meaning of 'knowing' - when used in reference to God, that is, to the Lord - as endowing with charity. For charity is what joins the Lord and man together and what causes the Lord to be present with him and consequently know him. The Lord, it is true, knows all people everywhere; but He knows none in the way a father does his children except those who are governed by the good of love and charity.

[2] This explains why the Lord says of those who are governed by good, whom He calls His own sheep,

I am the good Shepherd; and I know those who are My own, and am known by those who are My own. My sheep hear My voice, and I know them, and they follow Me. John 10:14, 27.

But the Lord says of those who are governed by evil that He does not know them in Matthew,

Many will say to Me on that day, Lord, Lord, did we not prophesy by Your name, and by Your name cast out demons, and do many mighty works in Your name? But then I will declare to them, ! do not know you; depart from Me, you workers of iniquity. Matthew 7:22-23.

In the same gospel,

At length the remaining virgins came also, saying, Lord, Lord, open to us. But He replying said, Truly, I say to you, I do not know you. Matthew 25:11-12.

In Luke,

Once the Householder has risen up and shut the door, then you will begin to stand outside and to knock at the door, saying, Lord, Lord, open to us. But He replying will say to you, ! do not know where you come from. Then you will begin to say, We ate in Your presence and we drank; and You taught in our streets. But He will say, I tell you, I do not know where you come from; depart from Me, all you workers of iniquity! Luke 13:25-27.

[3] From this it is evident that the expression 'being known', when used by the Lord, means being governed by the good of charity, that is, being endowed with that good; for the good of charity comes entirely from the Lord. And the expression 'not being known' means being governed by evil. 'Knowing' implies being joined together; and how far a person is said to be known by the Lord depends on how far he has become joined to Him. The Lord does also know those who have not become joined, indeed He knows the tiniest details of every individual person, John 2:24-25; but because those people are governed by evil they experience a different kind of presence, which is more like absence. This does not mean that the Lord is absent; rather, the person or the spirit governed by evil is the one who is absent, and that absence is what the Lord's not knowing them describes. Something comparable to this occurs among angels and spirits whose states of life are like one another's; they appear to be near one another and so they know one another. But those whose states of life are not alike appear to be distant from one another and for that reason do not know one another either. In short similarity of state causes people in the next life to be visibly present and to be known, while dissimilarity of state causes them to be absent to the sight and not to be known.

  
/ 10837  
  

Thanks to the Swedenborg Society for the permission to use this translation.